Teya Salat
Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322822

Bình chọn: 8.5.00/10/282 lượt.

ách, đối với Quả Táo Quân chỉ cười một hồi với ý vị sâu xa, tiếp đó đối thoại với người trong điện thoại: "A, Lệ Toa, cậu

nói muốn mời chúng tôi ăn cơm?"

Đầu Quả Táo vừa nhấc, vội hướng chủ cho thuê nhà đại tỷ xua tay, lắc đầu, cả người dao động giống như sóng rẽ vỗ bờ.

Tiểu Huệ cười: "Tốt, hình như Quả Táo Quân cũng rất mong đợi cơm của cô đấy."

Quả Táo đi lên đoạt điện thoại, Tiểu Huệ vô sỉ nói một câu: "Cô nói, rất tốt."

Vừa mới tắm rửa xong, Thiên ca từ trong phòng tắm ra ngoài, anh rất tự

nhiên đem khăn lông giao vào trên tay Tiểu Huệ: "Mau giúp anh xoa một

chút." Nói xong cũng kéo Tiểu Huệ ngồi trên ghế sô pha.

Tiểu Huệ thở dài: "Đại ca, lười chết, tự mình động thủ là được. . . . . ."

Cô còn chưa nói xong, Thiên ca đã đem đầu mình đưa qua, đồng thời quay mặt đi, nháy mắt: "Anh đều để cho em sờ qua, em hẳn phải trả thù lao cho

anh."

Tiểu Huệ trừng: "Là ai cầm lấy tay tôi ép buộc tôi động vào? Ý tứ của anh khá tốt đấy."

Hai bên khóe miệng Thiên Hàng dương lên: "Là anh, nhưng sau đó là khuôn mặt nhỏ nhắn của ai đỏ bừng đem một cái tay khác cũng bỏ vào?"

Tiểu Huệ: ". . . . . ."

Được rồi, cô thừa nhận chính mình bày tỏ tò mò đối với thân thể kiện mỹ,

nhất thời không khống chế được liền đưa tay lên. Haizz, sắc đẹp hại

người rất nặng.

Quả Táo ở một bên nghe được vừa sầu vừa muốn

cười, cậu ấy bất đắc dĩ mở miệng: "Hai vị, có thể cho tôi nói một câu

trước được không, rồi sau đó hai người tiếp tục thảo luận vấn đề một cái tay với hai cái tay."

Tiểu Huệ cầm khăn lông lau, cũng không

ngẩng đầu lên mà ngắt lời Quả Táo: "Tôi khuyên câu ăn mặc đẹp rồi đi ăn

cơm, cậu và cô ấy mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu không gặp, cậu

cứ nay trốn mai tránh như hôm nay, rốt cuộc muốn làm vậy tới khi nào?"

Kỷ Thiên Hàng hưởng thụ tay Tiểu Huệ phục vụ, anh nhắm mắt lại nói một

câu: "Kim Lệ Toa và Quả Táo? Cô gái đó thật là đáng tiếc."

Quả

Táo Quân cuồng gật đầu lại cuồng lắc đầu: "Tôi và cô ấy thật sự không hề có một chút quan hệ nào, các người liếc mắt nhìn một cái liền biết tôi

và cô ấy không xứng, dĩ nhiên, là tôi kém hơn cô ấy, cô ấy lợi hại hơn." Nói đến phần sau, giọng nói của Quả Táo Quân nhỏ hơn rất nhiều.

Kỷ Thiên Hàng vừa chỉ huy Tiểu Huệ lau bên này mà cười bên kia: "Tôi thấy

cậu thật sự là quá không thượng đạo rồi, cậu nói cậu không có quan hệ gì với cô ấy, vậy thì khi cậu gặp cô ấy cứ như chuột thấy mèo vậy, rốt

cuộc là sợ cô ăn cậu hay là sợ cậu không nhịn được ăn luôn cô ấy hả? Lại nói, chuyện tình cảm này vẫn còn cần người khác tới dạy cậu ư, xứng hay không không sao, quan trọng là trái tim của cậu kìa."

Quả Táo Quân nóng nảy, cậu cậu tôi tôi nói không ra lời, cuối cùng chui vào gian phòng của mình tiếp tục rối rắm.

Kỷ Thiên Hàng hả hê cười, không thay đổi: "Điển hình của việc chạy trối

chết, Huệ Huệ, em nói xem trên đời này người có dạng vịt chết còn cứng

mỏ có phải rất nhiều hay không?"

Lực tay của Tiểu Huệ tăng thêm,

giống như nhào bột mì vậy, ở trên đầu anh điên cuồng chà xát, sau đó đem khăn lông đắp lên mặt Kỷ Thiên Hàng: "Không muốn cảm cúm thì nhanh lau

khô đi."

Cô tiện thể ngắm thân thể Kỷ Thiên Hàng một cái, chậc

chậc cảm thán: "Một bức tranh mỹ nam đi tắm tuyệt hảo, thật sự nên tìm

người thưởng thức cùng."

Kỷ Thiên Hàng dùng chân câu cô: "Người

khác? Em thật hào phóng, đáng tiếc tôi chỉ muốn cho một mình em nhìn,

vậy phải làm sao bây giờ cho tốt đây?"

Toàn thân Tiểu Huệ run lên: "Ôi, đại ca, anh ngàn vạn đừng như vậy, trái tim nhỏ của tôi không chịu nổi."

Hai người cãi nhau thì chuông cửa chợt vang lên, một người phụ nữ trung

niên hơi mập xem kỹ - quét mắt nhìn Tiểu Huệ một cái, có chút cao ngạo

hỏi: "Quả Táo ở nơi này?"

Tiểu Huệ còn chưa kịp hỏi bà là ai, tới làm gì, đã thấy bà ấy đẩy mình ra đi thẳng vào trong nhà. Cô không giải thích được giữa, lại nghe thấy bên trong phòng xuất hiện tiếng thán

phục kích động nào đó: "Ơ kìa, thì ra cậu và Quả Táo ở chung một chỗ,

thật là đúng lúc rồi."

Tiểu Huệ chỉ thấy một cái tay của người

phụ nữ kia khoác lên trên cánh tay của Kỷ Thiên Hàng, từ từ cọ cọ, còn

thấy bà ấy dùng ánh mắt đắm đuối nhìn Kỷ Thiên Hàng.

Được rồi,

Tiểu Huệ cầu xin thế nhưng cũng có ngày linh nghiệm như vậy, nói làm cho người ta tới thưởng thức thân thể của Kỷ Thiên Hàng, thật sự là có

người đến, hơn nữa còn là bà cô mập ú. Cô chợt nở nụ cười hả hê, vô cùng chờ mong Kỷ Thiên Hàng sẽ xử lý bà cô này như thế nào.

Thiên

Hàng bắt được cái tay ở trên người anh, từng chút thu hồi nụ cười, đồng

thời hướng về phía phòng của Quả Táo rống một tiếng: "Quả Táo, cô gái

của cậu tới rồi, mau ra đây tiếp đãi!"

Quả Táo vọt ra, liếc mắt

liền thấy người phụ nữ trung niên ở trong phòng khách, cậu ấy thất kinh, vội nghênh đón chân chó hỏi: "Đạo diễn, sao ngài tự mình tới đây? Không phải là kết quả quay chụp lần này có vấn đề chứ?"

Một đôi mắt

của nữ đạo diễn vẫn rơi trên người Kỷ Thiên Hàng, nhếch miệng cười:

"Không có không có, tôi chỉ tới hỏi cậu một chút, hiện tại tôi mới nhận

kịch bản mới, muốn hỏi bạn của cậu có hứng thú nhận vai nam chín