Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326075

Bình chọn: 8.5.00/10/607 lượt.

có thể ở chung.

“Aiz, anh có biết chủ nhân căn biệt thự này vì sao lại chọn công ty chúng tôi nhận dự án này hay không?” Hắn là công nhân ở đây, khả năng ít nhiều cũng biết được chút tin tức, tốt nhất là có thể hỏi được chuyện kỳ lạ của cô.

“Hắn ta muốn tìn người trang trí lại, vừa vặn trang web công ty cô xuất hiện.”

Công Tôn Vân mở miệng, hắn đối với yêu cầu về nhà cửa trước giờ không cao, chẳng qua là không thích người khác trang trí thành quá xa hoa mà thôi, cho nên mới cần sửa chữa, lúc lên mạng hắn trùng hợp thấy được trang chủ công ty cô, sau đó kêu người gọi điện thoại, chỉ đơn giản như vậy.

“À.”

Lam Kỳ cười, đây là cái vận may gì chứ, lúc cô kêu người lập trang web này cũng chỉ là muốn kéo một số khách hàng bình thường mà thôi, không nghĩ tới có thể trúng một con cá lớn như vậy.

Ánh mắt Công Tôn Vân nhàn nhạt quan sát cô.

“Rất vui vẻ?”

Sau khi hắn nói như vậy, cô một dạng tiểu nhân đắc chí cười.

“Làm sao tôi có thể không vui? Làm người phải biết đủ.”

Giọng điệu Lam Kỳ sâu sắc mở miệng, hiện tại người trẻ tuổi đều là tay cao mắt thấp, nhìn bộ dáng của Công Tôn Vân cũng không giống người làm việc chăm chỉ, nhất định là hai ngày ba bữa quăng lưới câu cá.

Công Tôn Vân híp mắt một cái, “Nói như vậy cô là người có lòng dạ cực kỳ dễ thỏa mãn?”

Lam Kỳ gật đầu, với cuộc sống sinh hoạt trước mắt cô quả thật thấy đủ.

Công Tôn Vân im lặng nhìn cô.

"Trên thế giới này lòng người không ai có thể thực sự thỏa mãn.” Cái gọi là đủ cũng chỉ là một khoảng thời gian mà thôi, vượt qua một giới hạn nào đó, người ta càng nghĩ muốn thứ tốt hơn.

Lam Kỳ suy nghĩ một chút, vẻ mặt tối sầm, cô xác thực cũng có một chỗ không biết đủ.

"Vậy còn anh?"

Lời của hắn rất triết lý, nhưng nói với người xa lại như cô liền có chút mùi vị hận đời.

"Thỏa mãn hai chữ này đối với tôi không có bất kỳ ý nghĩa gì."

Thứ ‘thỏa mãn’ này giữ lại cho những người nhàn hạ, hắn không thích hợp.

Lam Kỳ cúi đầu, trong đầu có chút suy nghĩ, thường đưa mắt nhìn trộm hắn.

Lại là một người không vui vẻ.

Không biết làm sao, lời hắn nói không nhiều lắm, cũng cực kỳ cứng nhắc, trái lại cô rất muốn nói chuyện với hắn.

Khó khăn này chính là theo hiện tượng trong Tâm lý học mà nói, nếu một người không vui vẻ, cách chữa trị tốt nhất là tìm một người càng không vui vẻ, căn cứ vào đó so sánh, trong lòng người kia sẽ tự chữa thương và an ủi bản thân.

"Aiz, anh gặp qua tình huống anh thích người khác mà người đó lại không thích anh chưa?”

Lam Kỳ cảm thấy bộ dáng hắn rất đẹp trai, hẳn là sẽ không gặp phải tình huống này mới đúng, nhưng mà cô thật sự muốn tìm một người nói ra chuyện không thoải mái trong lòng, trừ Mễ Đóa ra bên cạnh cô không có người nào như vậy có thể tâm sự, nói cho Mễ Đóa, con nhóc này lại miệng mồm không kín, nói với cô ấy khó tránh nguy hiểm.

Ngược lại tâm sự với một người xa lạ sẽ an toàn, khả năng qua một tiếng sau hắn ta sẽ đem chuyện cô kể quên sạch, vừa an toàn lại không mất mặt, mà tính về sau cơ hội giao tiếp cùng hắn không nhiều, nhiều lắm là một buổi chiều của một ngày nào đó, hắn nghe được một cô gái thất tình kể lể một câu chuyện tình yêu kỳ cục mà thôi.

Công Tôn Vân chế giễu.

Trên thế giới này có người coi hắn là đối tượng để tâm sự, đúng là chuyện lạ thế giới.

"Không có, tôi cực kỳ giàu lòng thương người."

Hắn đối đãi phụ nữ cùng với tâm tư phụ nữ đối đã hắn giống nhau, theo như nhu cầu, nhưng mà đối với hắn say mê si tình, đúng là hắn không cần.

Sắc mặt Lam Kỳ lạnh xuống, ham muốn muốn nói ra hết tâm sự tan biến không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

"Tôi nên khen ngợi anh hay là nên xem thường anh, thì ra phong lưu cũng có thể nói thành giàu lòng thương người."

Cô ghét nhất là đàn ông phong lưu.

Công Tôn Vân híp mắt một chút, nếu biết thân phận của hắn mà còn nói như vậy hắn sẽ cho là đang khiêu khích.

Hai mắt Lam Kỳ cũng cảm nhận được nguy hiểm, lúc người đàn ông này híp mắt, nhiệt độ bên người cũng theo đó hạ thấp.

"Đừng nóng giận, tôi nhanh mồm nhanh miệng."

Lam Kỳ cười gượng, đối với một người đàn ông xa lạ dùng thái độ như vậy đi đánh giá cuộc sống sinh hoạt của hắn thật là không quá thích hợp, người ta thích làm như thế nào liền làm như thế đó, mặc kệ chuyện của cô.

Nhìn cô, ánh mắt Công Tôn Vân như mạch nước ngầm luân chuyển, sau cùng chuyển thành bình tĩnh.

Lam Kỳ thở phào nhẹ nhõm, tính tình người đàn ông này thật là đáng sợ, trên thế giới này trai đẹp đều được nuông chiều, tính tình không tốt cũng là đương nhiên, chỉ có một người ngoại trừ....

"Ừ, anh đẹp trai, tôi đi trước, anh từ từ xem tôi không làm phiền."

Cô đứng dậy chào tạm biệt, chuyến này đi cũng không hỏi ra được gì.

Công Tôn Vân không có lên tiếng, vừa rồi hắn đang suy nghĩ chuyện gì, đã bị làm phiền rồi.

"Hẹn gặp lại."

Thấy hắn không trả lời, Lam Kỳ tự nhiên nói xong xoay người rời đi.

Lam Kỳ mới vừa đi, quản gia vội vàng đi tới, trên đầu toát mồ hôi lạnh, hắn không ngờ cô gái này lại lớn mật như vậy, đại ca không thích nhất là loại phụ nữ chủ động dụ dỗ.

"Đại ca, có muốn tôi để cho cô ta lập tức rời đi hay không?"

Hắn biế


XtGem Forum catalog