Pair of Vintage Old School Fru
Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324825

Bình chọn: 9.00/10/482 lượt.

ng chung với nhau, cũng không phải tất cả đều mang thai cô có thể uống thuốc tránh thai.

Thiệu Tử Vũ nhìn cô cúi đầu híp mắt, vẻ mặt ngưng lại một chút.

"Không được uống thuốc tránh thai, thứ đó đối với thân thể không tốt, biết không?"

"Ai uống?” Lam Kỳ trề môi, thật sự là con giun không bụng cô, như thế nào cô vừa nghĩ anh liền biết.

"Bé con, không nghĩ như vậy là tốt nhất, nếu sợ mang thai chúng ta có thể làm ít một chút.” Thiệu Tử Vũ mở miệng.

"Làm ít một chút?” Lam Kỳ không vui, vì cái gì? Cô thích cảm giác làm với anh.

"Ừ" Thiệu Tử Vũ gật đầu.

"Yên tâm, em sẽ không uống thuốc.” Lam Kỳ cúi đầu mở miệng, cũng không nhất định, cô nghe nói cái gì ‘kỳ an toàn’ cũng có thể tránh thai. (A, Kẹo rất cần cập nhật thêm kiến thức về ‘kỳ an toàn’ này, cứ nghe m.n nói mà không biết kỳ nào là kỳ an toàn)

"Ha ha" Thiệu Tử Vũ cười, cô gái nhỏ này.

"Cười cái gì?" Nghe anh cười cô trừng mắt, cười cô sắc có phải hay không, người này, anh cũng tham gia có được hay không? Một bàn tay vỗ không lên tiếng nha.

"Không có gì, bé con, mau ăn.” Thiệu Tử Vũ kiềm chế tiếng cười, vừa rồi anh nói nhưng anh không không nắm chắc, nếu bé con có thể nhịn anh cũng không nhịn được.

"Ừ” Lam Kỳ tuyệt đối không để ý tới anh, lo uống canh, sau đó ngủ một lát rồi đi thăm chị gái già mới là chuyện nghiêm chỉnh.

Lam Kỳ lại ngủ một hồi, lúc Thiệu ngốc đánh thức cô đã là 4 giờ chiều, cô mở mắt ra liền thấy Thiệu ngốc dịu dàng ôm cô cười.

"Chụt” Lam Kỳ hôn một cái trên mặt anh, coi như lần này anh biểu hiện tốt không có lại rời khỏi.

Trên mặt bị hôn một cái, ánh mắt Thiệu Tử Vũ mềm mại nhìn bộ dáng ngủ say vừa rồi của cô, anh thật sự không đành lòng đánh thức cô, nhưng mà nếu cô lại ngủ tiếp bọn họ đi qua nhà bên kia chắc trời tối mất rồi.

"Ngồi dậy nào, xe Tiểu Lý đã đậu ngoài cửa lớn rồi.”

"Nhanh như vậy?"

Lam Kỳ khó chịu lên tiếng, cô còn muốn thân mật với anh một hồi.

Thiệu Tử Vũ nhìn bộ dáng thất vọng của cô, hôn một cái lên môi cô.

"Buổi tối chúng ta tiếp tục.” Nói xong anh cười.

Lam Kỳ đẩy anh ra.

"Không cần, em muốn nghỉ ngơi.” Cô ngủ đến bây giờ nhưng vẫn thấy mệt, xương sống, thắt lưng, chân đều không có lực, đều là tại anh làm hại.

Nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của cô, Thiệu Tử Vũ đau lòng.

"Ừ, buổi tối cho em nghỉ ngơi."

"Ừ, em cũng vậy, cho anh nghỉ ngơi."

Lam Kỳ học giọng điệu của anh mở miệng.

"Ha ha, đứng lên đi."

Thiệu Tử Vũ xuống giường kéo cô từ trên giường dậy.

Tiểu Lý nhìn hai người cùng nắm tay nhau xuất hiện, nén cười, sáng sớm tinh mơ thủ trưởng liền đi bệnh viện, hơn nữa miệng vết thương cũng bị nứt ra, giữa trưa lại kêu cậu chở đi mua ga trải giường cùng giấy, hiện tại hai người đi ra, thủ trưởng là vẻ mặt xuân phong đắc ý* cười, phu nhân là vẻ mặt mệt mỏi, ngày hôm qua tình hình chiến đấu cực kỳ kịch liệt.

*hớn hở, tươi rói

"Chào phu nhân."

Lên xe Tiểu Lý ngoài ý muốn lễ phép.

Lam Kỳ trừng mắt liếc cậu một cái, tên nhóc này, cười đến cái bộ dạng kia.

"Lo lái xe của cậu đi."

Thiệu Tử Vũ nghiêm túc mở miệng, thằng nhóc này càng ngày càng không có phép tắc.

"Dạ"

Tiểu Lý oan ức, không phải chỉ là chào hỏi thôi sao, thủ trưởng quá nhỏ mọn rồi.

Sau một tiếng xe đến biệt thự bên bờ biển, Lam Kỳ bước nhỏ đi về phía biệt thự, cô là muốn đi nhanh đến gặp chị gái già nhưng mà nơi nào đó không có sức.

Thiệu Tử Vũ dắt tay cô, đi từ từ cùng cô.

"Chị gái tôi đâu?” Đến bên ngoài biệt thự nhìn thấy Thiệu Tử Mục đang nhắm mắt nằm trên ghế dựa dưới ánh mặt trời, Lam Kỳ hỏi. Tên đàn ông này không phải là trước mặt cô che chở chăm sóc chị gái già, chờ cô vừa đi liền hành hạ chị ấy chứ?

Thiệu Tử Mục nhìn cô một cái, cười tà.

"Đã là phụ nữ tính tình vẫn nóng nảy như vậy."

". . ." Lam Kỳ bị lời anh ta nói làm cho cứng đờ, con mắt nào của anh ta nhìn thấy cô đã là phụ nữ? Cô cúi đầu nhìn quần áo của mình, đồ thể thao cực kỳ kín đáo không để lộ chỗ nào, chẳng lẽ là.....

Cô đưa mắt trừng Thiệu Tử Vũ, là anh nói? Việc này anh cũng nói với anh trai anh? Thiệu Tử Vũ bất đắc dĩ nhìn cô một cái, cô gái nhỏ này....

"Được rồi, hỏi chuyện em muốn biết đi.” Thiệu Tử Vũ nắm cằm của cô đem ánh mắt cô dời về trước mặt Thiệu Tử Mục.

Lam Kỳ suy nghĩ một chút cũng đúng, chuyện này sẽ tính sổ với anh sau, vẫn là trước hỏi chuyện của chị gái già.

"Chị gái tôi rốt cục là ở chỗ nào?” Lam Kỳ lên giọng bắt đầu gào lên.

Thiệu Tử Mục giơ tay móc móc lỗ tai.

"Chị em hai người tính tình thật đúng là giống nhau như đúc, động một chút liền rống lên với người khác."

Lam Kỳ nheo mắt, những lời này làm cô bắt được đuôi của Thiệu Tử Mục.

"Quả nhiên là anh muốn mược cơ hội này khi dễ chị gái tôi có đúng hay không? Anh nghĩ muốn trút hết sự bất mãn đối với chị ấy có phải hay không? Anh có phải là đàn ông hay không? Chị gái tôi là phụ nữ hơn nữa còn bị mất trí nhớ, anh không được so đo với chị ấy.”

Khóe miệng Thiệu Tử Mục mang theo nụ cười, đối với lời nói của cô phản ứng không lớn.

Lam Kỳ còn muốn mở miệng, một giọng nói dịu dàng vàng lên.

"Tử Mục, em bắt được Bối Bối rồi."

Lam Kỳ quay đầu lại, chỉ thấy Lam Vũ ôm một con mèo trong l