Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324860

Bình chọn: 10.00/10/486 lượt.

bây giờ là ban ngày, còn là trên ghế sô pha phòng khách, hơn nữa người chủ động lại là cô.

Cô chịu đựng thân thẩ đau nhứt lật người, hai mắt nhìn giữa phòng khách, không có người......Cô không biết Thiệu ngốc lại đi nơi nào rồi, cô mệt đến mức mồ hôi thấm ướt ghế sô pha, là anh giúp cô bôi thuốc làm tan mấy dấu vết kia, vốn là Thiệu ngốc muốn ôm cô đi tắm rửa, nhưng cô lại không nỡ, trên tay anh có vết thương, sau đó vì quá mệt mỏi nên cô liền mơ mơ màng màng ngủ mất.

Đợi một phút đồng hồ vẫn không có ai, Lam Kỳ đứng dậy, ánh sáng trong phòng khách để cho cô có thể nhìn thấy toàn thân mình từ trên xuống dưới so với ngày hôm qua càng thêm nhiều dấu vết mờ ám, cô có chút xấu hổ, vội vàng tìm quần áo mặt vào.

"Thiệu ngốc” Cô gọi một tiếng, trong phòng khách không có động tĩnh, cô đi lên lầu.

Lên trên lầu vẫn không có người, trong lòng cô cực kỳ buồn bực, không phải là miệng vết thương lại nứt ra rồi chứ, không thể nào, vừa rồi căn bản là cô không để anh dùng sức có được hay không, anh chỉ là hưởng thụ......Nhưng mà vừa rồi cô cũng không cẩn thận chú ý, mức độ di chuyển của cô rất lớn không biết anh có bị thương không. (Haha....Chị Lam thật là mãnh)

Không thấy người trong phòng, Lam Kỳ tìm một bộ quần áo trong túi du lịch đi về phía phòng tắm, trước tắm một cái vì toàn thân cô đau chết rồi.

Quả nhiên chuyện gì cũng nên kiềm chế một chút, về sau cô nhất định phải bớt phóng túng một chút, dù sao Thiệu ngốc đã là người đàn ông của cô, chạy không thoát được.

Lam Kỳ ở trong phòng tắm chừng nửa tiếng, liền nghe được trong phòng khách có tiếng bước chân, sau đó là trước cửa phòng tấm.

"Bé con” Thiệu Tử Vũ đứng bên ngoài cửa phòng tắm gọi.

"Ừ, em đang tắm.” Lam Kỳ lên tiếng đáp trả, tuy hai người đã sảy ra loại quan hệ kia nhưng cô vẫn có thói quen khóa cửa khi tắm.

"Ừ, ngâm nước ấm lâu một chút cho thoải mái.” Ngoài cửa, giọng nói của Thiệu Tử Vũ tràn đầy quan tâm.

Lam Kỳ 囧, không công bằng vì cái gì đàn ông làm xong loại chuyện này đều sinh khí dồi dào, phụ nữ liền toàn thân đau nhứt, trước đó cô còn tưởng mình biểu hiện không tốt lắm, nhưng mà sau khi xong việc Thiệu ngốc liền khôi phục tinh thần có thể nói là sinh lực tăng lên gấp mười lần, làm phụ nữ đúng là thiệt thòi.

Buồn bực lại ngâm thêm mấy phút, Lam Kỳ mới đứng dậy, vừa mới ngâm nước ấm có chút thoải mái nhưng mà ngâm một hồi liền không cảm thấy gì nữa nên rốt cục cũng đi ra ngoài.

Lam Kỳ mặc một bộ đồ thể thao đi ra, Thiệu Tử Vũ đang đổi ga trải giường.

"Đã đi nơi nào?” Lam Kỳ chất vấn, anh không thể một lần chờ cô mở mắt ra liền nhìn thấy anh dịu dàng ôm cô hay sao.

Thiệu Tử Vũ cười cười.

"Anh đi mua giấy cùng ga trải giường.”

Lam Kỳ lại 囧, ga trải giường bị dơ cô biết, chẳng lẽ cả giấy cũng không có sao? Bọn họ tới cùng đã dùng nhiều đến cỡ nào đây.

"Chờ anh một chút, một lát anh đưa em ra ngoài ăn.” Thiệu Tử Vũ cười với cô, thuần thục đem ga trải giường mới đổi vào chỗ ga trải giường bị dơ hôm qua.

Vừa vặn bỏ ga trải giường bên chân Lam Kỳ, cô nhìn đến dấu vết màu đỏ trên mặt, mặt cô liền đỏ ửng..... Trinh tiết của cô đã trao cho Thiệu ngốc rồi.

Lam Kỳ nhìn chằm chằm ga trải giường, Thiệu Tử Vũ cũng chú ý tới.

"Bé con, có muốn giữ lại làm kỷ niệm hay không?”

Lam Kỳ lắc đầu.

"Không cần." Cô mới không có ý nghĩ nhàm chán như vậy.

"Được, lát nữa anh sẽ đem giặt."

"Ừ"

Lam Kỳ gật đầu, suy nghĩ một chút lại lắc đầu.

"Em giặt.” Tay anh bị thương làm sao mà giặt.

"Được."

Thiệu Tử Vũ cũng không tranh cãi cùng cô, dù sao chỉ cần bỏ vào máy giặt, bé con biết làm.

Rất nhanh Thiệu Tử Vũ liền làm xong, anh nhìn Lam Kỳ ỉu xìu dựa vào bên cạnh cửa, hỏi.

"Bé con, có muốn tiếp tục ngủ một chút hay không?” Nhìn bộ dáng của cô cực kỳ mệt mỏi.

Lam Kỳ lắc đầu.

"Không cần, em muốn đi thăm chị gái già.” Cô lo lắng.

Thiệu Tử Vũ suy nghĩ một chút.

"Lúc trở về anh có mua canh gà cho em, uống một chút, trước ngủ một lát nếu trễ giờ anh sẽ gọi em dậy."

"Ừ, được." Lam Kỳ gật đầu, quả thật cô có chút đói bụng nhưng lại cũng buồn ngủ.

Thiệu Tử Vũ mang cô xuống dưới lầu, bưng canh gà cho cô, anh sợ lúc anh trở về cô đã thức dậy nên cố ý mua sẵn. (Anh Thiệu nhà ta chu đáo nhất)

Lam Kỳ uống canh gà, vừa ăn thịt gà vừa nhìn Thiệu Tử Vũ bên cạnh, cái kia, cô nhớ tới một chuyện.

"Thiệu ngốc, chúng ta không có tránh thai.” Lỡ như mang thai thì cô làm sao bây giờ?

"Không cần tránh, nếu có sinh ra là được.” Thiệu Tử Vũ cười, anh cũng không còn nhỏ, nên làm ba rồi.

Vẻ mặt Lam Kỳ đau khổ.

"Nhưng mà em không biết chăm con nít, hơn nữa......” Cô cũng không nghĩ muốn mang thai sớm như vậy.

"Không có việc gì, anh chăm. "

"Anh...” Lam Kỳ lúng túng, cô thích cùng Thiệu ngốc làm nhưng mà lớ như phải làm mẹ? ‘Mẹ’ cái từ này dùng trên người mẹ già cô cảm thấy là đương nhiên, nhưng mà dùng trên người cô cô lại phản ứng không kịp.

"Bé con, đừng suy nghĩ nhiều, thuận theo tự nhiên, có lẽ không thể nhanh như vậy.” Thiệu Tử Vũ an ủi cô, anh biết là bé con suy nghĩ hơi xa, không có việc gì, từ từ sẽ đến.

"Ừ" Lam Kỳ suy nghĩ một chút cũng có rất nhiều người yêu số