XtGem Forum catalog
Trọn Đời Bên Em

Trọn Đời Bên Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323422

Bình chọn: 9.00/10/342 lượt.

Bạch Dĩ Mạt liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ máy bay, sau đó theo quán tính kéo tấm mạng che mắt xuống.

Nơi đây cách mặt đất ba nghìn thước Anh, cô không sợ độ cao, cũng không say máy bay, không gặp phải luồng khí lưu lạ nào, thân thê cũng sẽ không có phản ứng gì xấu. Nếu thời gian có thể quay ngược lại, cô tuyệt đối sẽ

không chọn lên máy bay, chỉ vì trước sau cô không làm rõ, đây rõ ràng là chuyến bay từ Hồng Kông đến thành phố S, vậy sao cái món hàng vốn bay

thẳng từ Mĩ đến thành phố S lại ngồi cạnh cô…

Tai nghe bị kéo mạnh

xuống, bên tai vang lên âm thanh dịu nhẹ như tiếng nhạc vừa phát: “Đại

Bạch Thỏ, sao cậu có thể như thế chứ, gặp lại tớ không hề khóc lóc nhớ

nhung, thật khiến cho người ta thất vọng mà!”

Khóe miệng Bạch Dĩ Mạt

kéo ra một nụ cười lạnh cực kỳ châm chọc, huyệt thái dương day day,

nhưng cô vẫn duy trì trạng thái đề phòng cao độ – giả vờ như xác chết,

không rảnh để trả lời.

Trước mắt bỗng chói lòa, miếng che mặt trên

mắt cũng bị giật mạnh xuống, Bạch Dĩ Mạt yếu ớt mở to mắt, một đôi mắt

sáng ngời trong suốt lộ ra tia nhìn buồn bực, thảnh nhiên nhìn chăm chú

Hướng Nhu, sau đó lại đội miếng che mắt tiếp tục chết.

“Tuy chúng ta

đã lâu không gặp nhau, nhưng cậu cũng không cần dùng ánh mắt ẩn tình ấy

nhìn tớ đây chứ?” Hướng Nhu cố ý xuyên tạc hàm ý muốn giết người kia của Bạch Dĩ Mạt.

“Đồ phóng đãng, đừng nói đến chuyện tình cảm dạt dào,

vài năm nay đã chẳng có chuyện gì rồi.” Trong đôi mắt trong trẻo của

Bạch Dĩ Mạt hiện lên một tia lười biếng, lại còn mang ý trào phúng.

“Phóng đãng? Cậu tặng tớ một từ trẻ trung như thế, tớ rất thích.” Âm thanh hài hước của Hướng Nhu vang lên, đồng thời cũng giật lấy vật che trên mắt

của Bạch Dĩ Mạt.

“Đủ rồi! Tôi biết cậu đại nhân, nhưng cậu có làm bậy cũng nhìn xem đối phương là ai, và nhìn rõ sức mạnh có thể phá vỡ tấm

phòng ngừa lang sói không! Mẹ kiếp, đồ cầm thú đi mà chơi với mấy em

tiếp viên đi!”

Một hơi ba câu dạy dỗ xong, đầu thả lỏng, vừa nhắm mắt tiếp tục dưỡng thần.

“Công phu của cậu thật không bị thụt lùi tí nào! Công lực chửi người đúng là

nâng cao lên thật.” Hướng Nhu ngược lại liên tục khen ngợi.

“Thật sao? Chẳng qua lúc nào cũng phải nói lời độc địa, cho nên bây giờ cơ thể tự động tiết kháng thể trị độc rồi.”

“Tớ bảo này, sao cậu không ngạc nhiên khi thấy tớ ở đây?” Thật ra mới sáng

sớm Hướng Nhu đã biết hôm nay Bạch Dĩ Mạt sẽ về nước, cho nên muốn để cô tiếp giá, ai biết được Bạch Dĩ Mạt người ta còn không chú ý đến mình,

cho nên mới có cảnh gặp nhau ngẫu nhiên như ngoài ý muốn thế này.

Bạch Dĩ Mạt lạnh lùng hừ một tiếng, còn phải tò mò sao? Người này sớm đã

khua chiêng gõ trống nói muốn trở về, chỉ thiếu chút nữa lên TV quảng

cáo. Tính ngày, cô vừa mới đi công tác ở Hồng Kông về, vốn là ngày mai

mới về, ai biết được công việc đột nhiên kết thúc sớm, vậy nên rõ ràng

phải quay về, ai biết được trùng hợp thế nào lại gặp Hướng Nhu trên máy

bay, thật ra cái chuyện trớ trêu này đều là vì người khác.

“Có gì phải ngạc nhiên, Hướng thiếu gia anh không phải từ trước đến nay không có gì không làm được sao?”

Hướng Nhu cười ha ha, trong mắt Bạch Dĩ Mạt đúng là đồ yêu quái, đồ phóng đãng…

Muốn biết hai người có quan hệ gì không, nói ra thật đúng là chuyện cũ rích

từ thời nào, trong tiểu thuyết có một loại mấu chốt rất nóng gọi là

thanh mai trúc mã.

Bởi vì trước đây từ khi hai nhà quen biết nhau đã

có quan hệ siêu phàm, cho nên các ông bố hai nhà khi hai đứa trẻ sinh ra không bao lâu liền cao hứng phấn chấn, tình nguyện ôm bát tự đi cầu,

kết quả thầy bói phê mệnh – bát tự không hợp, tương sinh tương khắc.

Hướng lão gia lúc này cảm thấy ông thầy bói nói không chính xác, vì vậy mà đi học cái gì gọi là toán mệnh tây phương, cuối cùng theo như 12 cung

hoàng đạo nói, chòm sao Sư Tử VS chòm sao Bọ Cạp, xúng đôi vừa lứa nhất, chẳng qua là đếm ngược từ dưới lên.

Lão gia tự mình an ủi, thứ thuật bói này tin thì có không tin thì thôi, dù sao vậy giờ cũng là Trung

Quốc thời đại mới, cho nên tàn dư phong kiến mê tín này cần phải kiên

quyết vứt bỏ.

Nhưng không ngờ hai đứa trẻ lại thật ứng với mệnh này,

từ khi sinh ra đã không hề vừa ý nhau, như là môn thần bị đảo ngược,

thường hay đối nghịch, mà Hướng gia đối với cô dâu nhỏ nhà Bạch gia mà

nói, phải thuận theo ý của người lớn, chủ yếu là thuận theo ý của ông

Hướng. Nhưng đến lượt hai người này, liền biến thành nhất trí hướng ra

ngoài đối chiến.

Cho nên nói, bọn họ là đối thủ cũng là chiến hữu.

“Đại Bạch Thỏ, chẳng lẽ cậu không hề có cảm giác vui mừng sau bao ngày gặp

lại sao?” Những lời này tựa hồ được Hướng Nhu nói tăng thêm vài phần ảm

đạm.

Bạch Dĩ Mạt nghe thấy lời này, hơi mở mắt, quay đầu liếc Hướng

Nhu, hắn ta vẫn cứ dễ nhìn như vậy, từ nhỏ đến lớn đã thế, đẹp đến nỗi

ngay cả con gái cũng ghen tị. Hắn có một đôi mắt đào hoa rất đẹp, trong

sâu thẳm mang vài phần mị hoặc, chiếc mũi cao thẳng, hơi lai, đôi môi

mỏng hơi gợi lên, bộ âu phục màu xám có số lượng của một nhãn hiệu nổi

tiếng nào đó rất vừa với dáng người, toát ra ba phần du côn bảy phần khí