Duck hunt
Trâu Già "gặm" Cỏ Non

Trâu Già "gặm" Cỏ Non

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324312

Bình chọn: 9.00/10/431 lượt.

i khóc lên.

Nhà kho của trường là nơi ở tạm của Mạc Tiểu Lam, sau khi được Tiểu Bạch dọn dẹp, nhìn cũng rất đẹp. Mạc Tiểu Lam nhìn hai người phụ nữ đột nhiên xuất hiện, lông mày nhướng lên: "Còn chưa tới giờ cơm? Các người tới đây làm gì?"

Tô Hoa vừa nhìn thấy vẻ mặt chảnh chọe của hắn liền thống hận, vì vậy giơ tay cho hắn một quyền, không chút lưu tình.

Mạc Tiểu Lam không giải thích được, hắn nhìn Tiểu Bạch một cái, hỏi: "Bạn học em chưa uống thuốc à?" Kết quả thấy Tiểu Bạch nước mắt lưng tròng, thần sắc chợt thay đổi, một tay kéo Tiểu Bạch vào trong ngực mình: "Ai ăn hiếp em? Là cô ấy?"

Nhìn Mạc Tiểu Lam cắn ngược lại mình một cái, ánh mắt Tô Hoa lạnh lẽo mà chống đỡ: "Mạc Tiểu Lam, anh có phải là đàn ông hay không? Lại xuống tay với em gái của mình! Đây là loạn luân anh có hiểu không?"

Mạc Tiểu Lam sửng sốt thật lâu, nhìn Tiểu Bạch, lại nhìn đến vẻ hung hăng của Tô Hoa, một chút cũng không hiểu: "Con mẹ nó cô nói ai loạn luân? Cho dù tôi thích Tiểu Bạch thì thế nào, phạm cái chuyện gì?"

Tô Hoa đau cũng muốn sốc hông rồi, chưa từng thấy qua người nào làm chuyện xấu còn làm ra vẻ như hợp tình hợp lý, cô cố gắng lôi Tiểu Bạch khốn khổ từ phía sau ra phía trước, đáng tiếc tên khốn kiếp kia chết cũng không buông tay. Tô hoa nổi giận, lấy điện thoại di động ra gọi 110.

Điện thoại còn chưa bấm, có người tới giật đi. Không ngờ, người nọ chính là . . . . . Mạc Tiểu Bạch!

Tô Hoa chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Khó trách những năm này cậu không dám quen bạn trai, là bởi vì hắn sao? Coi như hắn cũng là anh trai của cậu, cũng không thể đối với cậu như vậy, cậu không phải rất có tinh thần chính nghĩa sao, thế nào vì một người như thế mà trở nên hư hỏng rồi?"

Mạc Tiểu Lam ngăn ở trước mặt Tiểu Bạch, mày kiếm quét ngang, cao ngạo coi rẻ Tô Hoa: "Cặn bã? Con mẹ nó cô muốn ăn đòn à, tôi và Tiểu Bạch không có liên hệ máu mủ, tôi thích cô ấy thì có chuyện gì? Thậm chí muốn cùng cô ấy kết hôn ai có thể làm gì tôi? Người phụ nữ này thật sự là kỳ quái!"

Không có liên hệ máu mủ, không có liên hệ máu mủ. . . . . . Tô Hoa ngốc: vậy rốt cuộc Mạc Tiểu Bạch cùng mạc Tiểu Lam là quan hệ như thế nào?

Tôi thích cô ấy, tôi muốn cùng cô ấy kết hôn. . . . . . Tiểu Bạch cũng ngốc: Mạc Tiểu Lam yêu thích mình? Làm sao có thể! Từ nhỏ đến lớn hắn thích nhiều người như vậy, ai cũng không hợp nhãn hắn. Từ nhỏ đến lớn, hắn chỉ ăn hiếp mình, chưa bao giờ nói với mình một câu dịu dàng săn sóc. Hắn yêu thích mình? Làm sao có thể!

Vì vậy một cuộc chiến lý luận càng lúc càng rối rắm, nhất là khi Mạc Tiểu Bạch sợ hãi kêu to chạy đi, Mạc Tiểu Lam đuổi theo, còn lại Tô Hoa một mình đứng tại chỗ.

Tô Hoa dở khóc dở cười: Cho nên tình huống hiện tại là, Mạc Tiểu Lam không phải anh trai Mạc Tiểu Bạch, hơn nữa Mạc Tiểu Lam thích Mạc Tiểu Bạch, mà Mạc Tiểu Bạch lại không ý thức được điều đó?

Cô lúc đầu thấy rất kỳ quái, vó dáng Tiểu Bạch không tệ, người mặc dù có vài điểm gàn dở, nhưng nói tóm lại cũng rất dễ thương, trong trường học cũng không ít nam sinh thích cô ấy, nhưng cô ấy chính là không động lòng. Thì ra là vì trong lòng Tiểu Bạch có Mạc Tiểu Lam. . . . . . Nếu sự thật là như vậy, nha đầu này cũng quá không đáng tin cậy rồi? Ngay cả mình thích một người cũng không biết sao?

Buổi tối cùng Lão Thẩm nói chuyện này, Lão Thẩm lại đưa tay vuốt đầu của cô, cười hỏi: "Nếu như em là Mạc Tiểu Bạch, em có thể cảm thấy Mạc Tiểu Lam thích em sao?"

Tô Hoa khinh bỉ nhìn hắn một cái: "Em không phải là Mạc Tiểu Bạch, làm sao có thể biết?"

Ngón tay Lão Thẩm điểm nhẹ trên trán của cô, trong giọng nói lộ ra bất đắc dĩ: "Vậy em có biết tôi thích em hay không?"

Nấc —— rõ ràng trong lòng không có ý đồ gì, nhưng Tô Hoa vẫn không khỏi phát ra một hơi lạnh, cô để hai tay ở dưới nách Lão Thẩm, nhìn Lão Thẩm nhíu mày nói: "Đùa gì thế!" Nói xong nụ cười trên môi cô nở rộ, "Giống như em vậy có thể công nhưng cũng có thể thụ, gồm nhiều mặt khí phách cùng dịu dàng, có thể diễn cùng lúc hai nhân vật vừa là một Nữ Vương tốt, vừa là một cô gái tốt, đương nhiên là rất nhiều người thích, thêm một người như anh không nhiều, thiếu một người như anh không ít."

Hình như là để chứng minh luận điểm mang tính chính xác của mình, cô lại đưa ra một người khác làm ví dụ: "Giống như Tằng Lão, em cùng ông ấy chưa bao giờ gặp qua, chỉ gặp mặt lần đầu tiên liền nhất định nhận em làm cháu gái nuôi."

Lão Thẩm bất đắc dĩ liếc cô một cái: "Em xác định là lần đầu tiên gặp mặt?" Nói xong hai tay hắn hai dùng sức chà xát đầu Tô Hoa, giống như đang đọc thần chú nhỏ giọng nói, "Đầu nhỏ của người này mau mau nhớ lại, chẳng lẽ em quên mấy ngày trước ở khách sạn tại sao em say rượu đánh người? Chính là Tằng Lão, nếu đổi thành người khác, cái mạng nhỏ này của em cũng phải mất đi một nửa!"

Lông mi Tô Hoa cong thành một đường, cười đến rực rỡ: "Hắc hắc, em thật sự cái gì cũng không nhớ."

Nói xong ngáp một cái: "Buồn ngủ quá a, Lão Thẩm, em ngủ trước đây, anh cũng ngủ sớm đi."

Lão Thẩm từ phía sau ôm lấy lưng Tô Hoa, đem lấy hai tay của cô nắm trong lòng bàn tay, mắt thấy Tô Hoa bắt đ