XtGem Forum catalog
Trân Bảo Vợ Yêu

Trân Bảo Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329543

Bình chọn: 7.00/10/954 lượt.

ổ kim cương: “Tặng tôi sao?”

“Đây là phu nhân tôi nhờ tôi chuyển cho cô, cô ấy rất cảm ơn cô đã cứu mạng tôi. Mấy tháng trước tôi tái hôn, cưới con gái của tư lệnh, cô ấy đối với tôi rất tốt, hiện tại tôi sống rất hạnh phúc. Cô ấy nói không có cô, thì chúng tôi đã không cuộc sống như bây giờ, cho nên kêu tôi nhất định phải chuyển cho cô. Nếu không phải lần này tôi đi giải quyết công việc, cô ấy cũng muốn đi theo tôi gặp cô.” Chu sư trưởng hiện tại trôi qua không tệ, chẳng những được coi trọng, ở trong quân cũng đứng vững vàng, hiện tại đã có cha vợ làm chỗ dựa, trong lòng của hắn cũng dần dần an tâm.

Bảo Châu vừa nhận lấy, đột nhiên có một phụ nữ bước nhanh tới đối với Bảo Châu cười đến âm dương quái khí nói: “Bảo Châu à? Cầm trong tay cái gì, cho tôi nhìn xem.”

Người phụ nữ nói xong nhanh chóng từ trong tay Bảo Châu đoạt lấy vòng cổ trong hộp, mỗi người đều nói Lục Côn Sơn so với chồng cô mạnh hơn, nói Vạn Bảo Châu con đàn bà ngu xuẩn này, so cô càng mạnh. Cô đã sớm xem Vạn Bảo Châu là cái đinh trong mắt, không nghĩ tới hôm nay lại ngoài ý muốn gặp được cô và người đàn ông khác cười cười nói nói ăn cơm, buổi sáng nhìn thấy tờ báo nói Bảo Châu cùng một vị sư trưởng ăn cơm, trong lòng đã cười cô không biết liêm sỉ, hiện nay thấy cô cùng người trước mắt này so với người đàn ông trên báo già hơn một chút ăn cơm, trong lòng đối với cô càng khinh bỉ, không nghĩ tới ngay cả đàn ông già như vậy đều ăn được?

Cô mở hộp ra nhìn, bên trong là một vòng cổ kim cương khá lớn , người trước mắt này ăn mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, giày vải màu đen, nhìn không ra còn có tiền a?

Trách không được Bảo Châu có thể vừa ý tên già như vậy!

Bảo Châu không thích chị dâu này, bỉu môi đoạt lại: “Chị dâu, trả lại cho tôi!”

“Như thế nào thẹn quá hoá giận rồi, cô có thể ở đó cùng gian phu cười cười nói nói, còn sợ tôi nắm được chứng cớ sao?” Người này chính là Ôn tiểu thư cô vợ mới cưới của Lục Hoài Ninh, cô không sợ hãi nói.

“Cô mới là gian phu! Cả nhà cô đều là gian phu!” Bảo Châu rất tức giận thò tay cướp lại.

Ôn tiểu thư không để cho cô lấy lại, giơ tay lên thật cao, rất là đắc ý nói: “Tùy cô nói như thế nào, có bản lĩnh cô đi nói với cha chồng đi, để cho cha đến chủ trì công đạo cho cô. Tôi cũng không tin cha sẽ bỏ qua cho cô và tên gian phu này.”

Mở miệng ngậm miệng đều gian phu, mặc dù hiện tại tính tình Chu sư trưởng đã tốt hơn nhiều, trong lòng cũng tức giận, lời này truyền ra ngoài hắn và Bảo Châu làm sao gặp người?

Hắn không phải tú tài, hắn khó có thể cùng người phụ nữ càn quấy trước mắt giải thích, từ trong túi móc ra một cây súng, hướng trên bàn quăng ra, rất bình tĩnh nói: “Lại nói bậy, cô có tin ông đây bắn chết cô không!”

Ôn tiểu thư bị dọa liên tiếp lui về phía sau: “Tôi, tôi không dám…”

Bảo Châu giơ tay đem vòng cổ đoạt về, tức giận đối với Ôn tiểu thư hô: “Chị dâu, chị thật xấu! Em sẽ nói với Côn Sơn chị bắt nạt em!”

Ôn tiểu thư không nói gì, cô cúi đầu ra khỏi nhà hàng, lập tức đi tìm Lục Hoài Ninh, khóc lóc khuyếch đại sự thật, nói Bảo Châu như thế nào ở bên ngoài, như thế nào tính cùng gian phu bắt nạt cô, kêu Lục Hoài Ninh đi báo thù cho cô.

Lục Hoài Ninh tuy không thích cô, nhưng vợ của mình bị người ta sỉ nhục, hắn cảm thấy thật mất mặt. Vả lại nếu như Bảo Châu không còn được cha yêu thương, có khả năng cha cũng sẽ chán ghét Côn Sơn, đối với hắn vô cùng có lợi.

Vừa nghĩ như thế, Lục Hoài Ninh vỗ vỗ vai của cô nói: “Hiện tại anh sẽ phái mấy người chặn cửa nhà hàng, không để cho bọn họ trốn thoát, anh có quen với người của cục cảnh sát, anh có thể cho người cục cảnh sát dùng tội thông dâm bắt bọn họ, đến lúc đó chuyện sẽ dễ xử lý!”

Ôn tiểu thư nghe xong, cảm thấy biện pháp này tốt, sau đó cứ như vậy mà làm.

Thời điểm Bảo Châu và Chu sư trưởng muốn ra nhà hàng, đã bị người ở phía ngoài vây quanh, một đám thủ hạ của Lục Hoài Ninh thấy hai người bọn họ, đối với Bảo Châu nói: “Thiếu phu nhân, mời cô và vị tiên sinh này chờ một lát, hiện tại các người không thể đi.”

“Vì sao?”

“Đại thiếu gia hoài nghi cô và hắn thông dâm, có lời gì, đến cục cảnh sát nói đi!” Người tới rất khốc.

Chu sư trưởng vốn muốn xông ra ngoài, nghe thấy ba chữ cục cảnh sát, đột nhiên có loại xúc động xem cuộc vui, đối với Bảo Châu nói: “Cô có muốn xem kịch?”

“Xem kịch à? Có 《 Thiên Tiên xứng 》 không?”

“Có 《 Lấy đá nện chân mình 》, thế nào bọn họ đi vào bên trong ăn chút điểm tâm rồi tâm sự, có lẽ rất nhanh sẽ trình diễn.” Vừa vặn nhân cơ hội này tranh thủ lúc rảnh rỗi, buổi chiều hắn vốn không muốn tham dự yến tiệc, bị vây ở chỗ này, càng dễ dàng kiếm cớ thoái thác, hắn một người thô lộ, kêu hắn khoe khoang hay nói bốc nói phét, hắn không thích,

Hai người tán gẫu, không bao lâu sao người cục cảnh sát và Ôn tiểu thư cùng đi vào, rất nhiều người đến, với sự xác nhận của Ôn tiểu thư, mọi người xông vào nhà hàng, trực tiếp đi đến trước mặt Bảo Châu.

Cầm đầu chính là phó cục trưởng cảnh sát Quảng Châu, Lục Hoài Ninh ngày thường cho hắn không ít thứ tốt, cắn người miệng ngắn, bắt người nương tay. Lục Hoài Ninh có chuyện