XtGem Forum catalog
Trân Bảo Vợ Yêu

Trân Bảo Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329390

Bình chọn: 10.00/10/939 lượt.

hính là nhân chứng!”

“Các cậu là người của tôi, cấp trên sẽ tin tưởng lời nói của một bên như vậy sao? Vì kế hoạch hôm nay, tôi muốn đem Thù đường chủ kéo xuống, nếu hắn tiếp tục nắm giữ vị trí kia, chúng ta có lẽ sớm muộn cũng gặp nạn.” Hắn đợi không được vài năm sau, hiện tại hắn liền muốn kết quả.

“Cái chủ ý này tốt, nhưng mà chúng ta phải làm như thế nào mới có thể kéo hắn xuống? Chúng ta ở Tổng đường không có người, không thể giúp chúng ta góp lời.” A Hổ nói.

“Chính là bởi vì như vậy, chúng ta phải làm cho thành tích của hắn không tốt, để hắn vì phạm sai lầm mà bị thay để.”

“Nếu không chúng ta liên thủ mấy vị đại gia trong nội đường không ưa hắn cùng ra tay, trong nội đường người đối với hắn sớm đã giận mà không dám nói gì. Có mấy vị đại gia hắn không cách nào chỉ huy, mọi người rất tin tưởng năng lực của anh. Nếu anh ra mặt thuyết phục tất cả mọi người không nghe theo hắn, làm mất quyền lực của hắn.” A Long nói.

“Nhưng nếu xử lý không tốt sẽ đánh rắn động cỏ.” Côn Sơn cũng cân nhắc qua, cảm thấy không thỏa đáng, tựa hồ có chút tổn hại, sợ sẽ liên lụy những người khác, cũng sợ sẽ làm cho nội đường trở nên hỗn loạn một mảnh.

“Là hắn bất nhân trước, đừng trách chúng ta bất nghĩa.”

Côn Sơn vẫn cảm thấy không thỏa đáng lắm: “Sai, hắn bất nhân, chúng ta không thể bất nghĩa. Cho tôi suy nghĩ một chút!”

“Sơn ca, anh quá nhân từ rồi! Mới có thể để người leo lên đầu anh!” Côn Sơn có đôi khi rất hung ác, đó là đối với người ngoài. Đối với anh em trong nội đường hắn quá mức nhân từ, có đôi khi sẽ trở thành chướng ngại vật trên con đường thành công của hắn.

“Việc này để sau, mọi người trước đi ngủ đi! Có chuyện gì, sáng mai nói sau.” Côn Sơn hơi mệt.

Thật ra muộn như vậy tất cả mọi người đều mệt, thấy Côn Sơn còn chưa hạ quyết tâm, A Hổ kéo A Long đang định nói gì đó rời đi, ba người trở về phòng ngủ.

Cú điện thoại này là Mộc Thường Khoan gọi tới, Mộc Thường Khoan nói: “Lục Côn Sơn, chúng ta gần đây chuẩn bị cùng người Nhật Bản và người Đức tỷ thí súng, bọn họ xem thường vũ khí của chúng ta, mặt khác sư bộ đều cảm thấy vũ khí cậu cung cấp cho tôi không tệ, nguyện ý mua lại với giá cao, cậu có thể có thêm nguồn không, tiền bạc không thành vấn đề.”

Tỷ thí với người Nhật, đây là chuyện làm quốc gia vẻ vang, Côn Sơn nghĩ nghĩ nói: “Tôi sẽ cố hết sức a!”

Có lẽ cái này có thể xem là một con đường tốt, nếu như hắn buôn bán vũ khí, từng bước một làm lớn, có lẽ chờ hắn hơi có khởi sắc, Thù đường chủ sẽ không dám xem thường hắn.

Muốn bảo vệ Bảo Châu, không có năng lực nhất định, có lẽ không được.

Nếu như hắn làm thành cuộc làm ăn này, thậm chí về sau sẽ có rất nhiều khoản buôn bán súng ống, thứ này chính là chỗ dựa của hắn.

Đương nhiên hắn dùng thứ này để bảo vệ mình, bảo hộ những người khác, về phần đối phó Hán gian hay người của mình, hắn sẽ không bán cho bọn họ một viên đạn, súng của hắn chỉ dùng để bảo hộ quốc gia.

Quyết định xong, Côn Sơn cùng hai người anh em bàn bạc, hai người đều rất tán thành, cảm thấy Côn Sơn sớm nên như vậy, nếu hắn sớm buôn bán súng ống, còn sẽ có người tới khi dễ hắn sao?

Cái này thật sự là một biện pháp tốt.

Quyết định sau khi định xuống, Côn Sơn suy nghĩ nói: “Các cậu chuẩn bị một chút, qua vài ngày nữa chúng ta đi Mỹ, tôi muốn tìm vị buôn bán vũ khí kia gặp một lần, Bảo Châu cũng đi.”

“Vâng.” Hai người gật đầu từng người đi chuẩn bị.

Côn Sơn lấy sách Anh trong hộc tủ ra, bắt đầu tự học Anh ngữ, Anh ngữ của hắn chưa được tốt lắm, phải cố gắng học. Có một số việc dựa vào phiên dịch hỗ trợ, cảm giác không quá an toàn, tự chính mình nói sẽ tốt hơn.

Côn Sơn mang theo Bảo Châu đi nước Mỹ, mặt ngoài nói là đi chơi.

Đến nước Mỹ, Côn Sơn mang theo Bảo Châu vừa xuất hiện ở sòng bạc, lập tức đưa tới rất nhiều ánh mắt, cô gái Trung Quốc xinh đẹp đánh bạc rất giỏi lại tới nữa!

Không đợi Bảo Châu gọi ông chủ sòng bạc tới, ông chủ kia thấy cô xuất hiện, đã gọi điện cho Bách Lai tiên sinh.

Bách lai tiên sinh từ sau khi đánh bạc với Bảo Châu, cùng người khác bài bạc đều cảm thấy không có thích thú gì nữa, hắn là một người vận khí rất tốt, từ trước đến nay chỉ thắng không thua, chỉ khi gặp được Bảo Châu mới có thể thua, hắn vẫn cho là chính mình ở trên chiếu bạc là một thiên tài, thẳng đến gặp được Bảo Châu.

Bảo Châu sau khi trở Trung Quốc, hắn vô cùng hối hận lúc trước không chơi nhiêu hơn với Bảo Châu vài ván, gần đây hắn thường xuyên đến sòng bạc đợi cô, nhưng không thấy cô xuất hiện, thật vất vả đợi cô xuất hiện, Bách Lai tiên sinh vừa nhận được điện thoại, lập tức kích động bay nhanh tới.

Bảo Châu đối với đánh bạc cũng không có hứng thú, vốn Bảo Châu cũng không quá tham.

Kêu Côn Sơn chơi, Côn Sơn đối với đánh bạc cũng không có thích, thế nhưng lúc chờ đợi không có gì làm, nên Côn Sơn với Bảo Châu đánh bạc: “Nếu anh thua, buổi tối anh sẽ đấm bóp cho em.”

Bảo Châu nói: “Vậy nếu em thua?”

“Hậu quả rất nghiêm trọng, em mát xa cho anh.”

“Đến đây đi!” Bảo Châu rất dũng cảm, cô muốn thua, bởi vì đã thật lâu cô chưa đấm bóp cho Côn Sơn, bình thường đều là Côn Sơn mát xa cho