Polly po-cket
Trảm Long

Trảm Long

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323782

Bình chọn: 9.00/10/378 lượt.

Thanh Nguyên đưa mắt nhìn xuống dưới, hai tay chắp sau lưng hỏi Hotta Masayoshi: “Nhật Bản có phong cảnh đẹp thế này không?"

Hotta Masayoshi khe khẽ gật đầu, thấp giọng đáp: "Có, phong cảnh Nhật Bản rất giống với Giang Tây, núi là núi, sông là sông..."

"Nhớ nhà hả?"

"Nhớ chứ, thật lòng ta rất muốn uống một bát canh miso..."

"Ha ha ha..." An Thanh Nguyên cao giọng cười lớn nói: "Hôm nay Thanh Nguyên đã chuẩn bị danh tửu của Giang Tây để giải nỗi sầu nhớ quê cho Hotta huynh đây... Nhìn xem, Lý Độ cao lương."

An Thanh Nguyên vừa nói vừa mở nắp vò rượu, An Long Nhi lập tức ngửi thấy mùi rượu xộc lên mũi. Hotta Masayoshi lại nói: "Mùi rượu mạnh mẽ mà thơm nồng, không uống thì hối hận, mà uống rồi cũng hối hận..."

An Thanh Nguyên chia chén cho mọi người, sau đó hỏi: "Uống rồi cũng hối hận là sao?"

"Hễ uống là say, hễ uống là say..."

An Long Nhi xưa nay không uống rượu, An Thanh Nguyên nài ép rót cho nó một chén, sau đó cụng chén nói với cả bọn: "Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch, duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh[1'>."

[1'> Hai câu trong bài Tương tiến tửu của Lý Bạch.

Xưa nay thánh hiền đều bặt tiếng

Chỉ có bọn rượu danh lừng thôi!

(Bản dịch Khương Hữu Dụng)

Ba người nâng chén uống cạn, ngoài An Thanh Nguyên, hai người còn lại đều lập tức ho sù sụ.

Hotta Masayoshi thở hắt ra hơi, nói: "Rượu Trung Quốc mạnh thật đó, uống một ngụm là quên hết cả vợ cả con..."

An Thanh Nguyên đặt ly rượu vào giỏ tre, mở giỏ còn lại, lấy ra một cái khay có nắp, mở nắp ra dòm vào, thấy bên trong là củ cải nóng hôi hổi, hầm với nấm đông cô vừa mềm vừa thơm. Anh ta nói: "Long Nhi, củ cải nhắm rượu này là do chúng ta trồng đó, cậu phải nếm thử mới được."

Nói đoạn, anh ta chia cho mỗi người một que tre dài, cả bọn xiên củ cải hầm lên nhắm với rượu.

An Long Nhi cảm thấy An Thanh Nguyên cũng hiền hòa dễ gần không thua gì Lục Kiều Kiều, còn mang đến cho người khác cảm giác ổn định chín chắn và an toàn, ở bên cạnh An Thanh Nguyên, nó rất có lòng tin, tựa hồ chuyện gì cũng có thể giải quyết được vậy.

Khi An Thanh Nguyên hỏi An Long Nhi sao lại ở nhà Lục Kiều Kiều, nó liền kể tồng tộc mọi chuyện ở Quảng Châu. An Thanh Nguyên lại hỏi An Long Nhi có học phong thủy chưa, An Long Nhi trả lời, Lục Kiều Kiều có đưa cho nó một đống sách bảo tự đọc, chỗ nào không hiểu thì đi hỏi cô.

Nói đến phong thủy, An Thanh Nguyên lại quay sang hỏi Hotta Masayoshi: "Hotta huynh, Nhật Bản có phong thủy không?"

Hotta Masayoshi đã ngà ngà say, nói năng cũng bắt đầu lớn tiếng hơn: "Có chứ, phong thủy của Nhật Bản không đơn giản chút nào, năm đó Đại Quyền Hiện[2'>... ừm, chính là Tokugawa Ieyasu[3'> khi xây dựng thành Edo, chính là dựa theo bố cục phong thủy, trong vòng hai trăm năm, thành Edo đã từ một thành thị nhỏ phát triển thành đại thành thị, khí thế hoành tráng vô cùng..."

[2'> Hay còn gọi là Chiếu Đại Quyền Hiện (Tõshõ Dai-Gongen,東照大權現 ), tước hiệu thần thánh được phong cho Tokugawa Ieyasu sau khi ông qua đời.

[3'> Tokugawa Ieyasu (1543-1616) là một nhân vật nổi tiếng trong lịch sử Nhật Bản. Ông là người sáng lập và cũng là vị Shõgun (Tướng quân) đầu tiên của Mạc Phủ

Tokugawa, nắm quyền từ sau trận Sekigahara năm 1600 cho đến Minh Trị Duy Tân năm 1868.

An Thanh Nguyên cười cười nói: "Vậy Hotta huynh có biết xem phong thủy không?"

"Ta nào có biết, nhưng âm dương sư Niwa Kumo của ta lại biết đó."

An Thanh Nguyên cười ha hả nói: "Hotta huynh không biết sao? Ở Trung Quốc chúng ta, đến trẻ con cũng biết, ha ha... Long Nhi, cậu qua đây xem phong thủy của phủ Cát An đi."

Ba người liền đứng trên đỉnh núi nhìn xuống dưới, An Long Nhi chỉ tay về phía dòng Cán Giang nói: "Phủ Cát An ở sát bên dòng Cán Giang, trước mặt thiếu minh đường, Cán Giang lại hình thành nên dòng chảy phản cung thủy đối với Cát An, vì vậy cháu đoán phủ này chỉ có thể theo thời thế mà hưng vượng nhất thời, không thể liên tục hưng vượng quá một trăm tám chục năm."

Hotta Masayoshi uống hết ly rượu, lớn tiếng nói: "Phản cung thủy là cái gì, phản cung thủy nhất định là không tốt sao?"

An Thanh Nguyên vỗ vỗ lên vai ông ta nói: "Hotta huynh, trẻ con Trung Quốc nói mà huynh còn không hiểu, cần phải khiêm tốn học tập đó... Hãy nhìn dòng Cán Giang bên dưới kia, có phải giống như một cây cung khổng lồ đặt trên mặt đất hay không, Cán Giang chảy vòng qua núi Thanh Nguyên, chỗ chúng ta đang đứng đây chính là ở bên trong cây cung ấy, nếu lắp ở đây một mũi tên dài ngàn trượng bắn về phía Tây, là có thể bắn tới tận Anh quốc... Phủ Cát An thì khác, phủ Cát An nằm bên ngoài cây cung lớn này, giống như bị cây cung nhắm vào vậy, địa hình này trong phong thủy gọi là phản cung thủy, là đất đại hung đấy."

Hotta Masayoshi trợn mắt lên: "Nói bừa, sao có thể vì cung có thể bắn tên, mà nói dòng sông giống như cây cung tạo thành đất hung được? Huynh lừa tôi, ha ha ha, huynh lừa tôi..."

"Hừ hừ..." An Thanh Nguyên cười khẩy một tiếng, lại chắp hai tay ra sau lưng, xoay người lại hỏi Hotta Masayoshi: "Hotta huynh đánh trận bao giờ chưa?"

"Đánh rồi."

"Nếu để huynh công chiếm Giang Tây, huynh có chiếm cứ phủ Cát