XtGem Forum catalog
Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323604

Bình chọn: 9.5.00/10/360 lượt.

dục mà sao giữa anh và cô lại khác biệt lớn đến thế?

Sau khi tự phê bình và tự kiểm điểm, cô thỉnh cầu thật sự thành khẩn: “Thầy

Ninh, cứ coi như thầy không nghĩ cho sức khỏe của mình thì cũng phải nghĩ cho

những sinh viên của chúng ta chứ, dù gì thì thầy có khỏe lại mới công tác tốt

được, mới có thể dạy dỗ chúng tốt hơn, hay là cứ để tôi dưa thầy về nhà đi!”

Ninh Hạo Nhiên không nói gì thêm, im lặng dựa vào xà kép. Im lặng tức là đồng

ý, Nám Nám đi gặp cô Từ xin nghỉ phép, nói là mình chuẩn bị đưa Ninh Hạo Nhiên

về nhà nghỉ ngơi.

Về cái kết cục hoàn mĩ như hoa tươi với trăng tròn này, cô Từ đă mong đợi từ

lâu và rốt cuộc cũng đã thấy rồi, khóe mắt đẫm những giọt lệ hạnh phúc, cô nói

với Nám Nám: “Mau đi mau, đi đi, đừng chậm trễ thêm nữa, chậm vài ngày thì nước

sôi cũng nguội hết cả đấy!”

Quả nhiên cô Từ cũng cảm thấy bệnh tình của Ninh Hạo Nhiên không thể đợi lâu

thêm nữa, cần mau chóng nghỉ ngơi, thế nên, Nám Nám nhất quyết giữ ý định đưa

Ninh Hạo Nhiên về. Sau khi được sự đồng ý của cô Từ, cô vội vàng chạy đi, vừa

đỡ vừa dìu Ninh Hạo Nhiên ra cổng phía Đông, đứng bên đường gọi một chiếc xe

taxi.

Về lý mà nói, cô hoàn toàn có thể không tiễn Ninh Hạo Nhiên về đến tận cửa nhà,

nhưng lại thấy làm vậy có hơi không nhân đạo, không nhân nghĩa, vì vậy, cô đẩy

người Ninh Hạo Nhiên vào phía trong rồi cũng khom người chui vào trong xe.

“Thầy Ninh, nhà thầy ở đâu?”

“Di Viên.”

“Chú ơi, đi Di Viên ạ”. Nám Nám lập tức cao giọng.

Tài xế gật đầu rồi đạp ga, khởi động xe.

Trên đường, xe chạy như bay, chỉ mươi phút đã đến Di Viên, Ninh Hạo Nhiên hình

như đã ngủ quên mất, đầu dần dần ngả vào vai Nám Nám lúc nào không biết.

Thầy Ninh thật vất vả quá. Nám Nám nhìn bộ dạng anh ngủ say mà bất giác thở dài

một tiếng, cô gọi anh với giọng nói nhỏ nhẹ mà trăm năm khó lòng thấy được: “Thầy

Ninh, thầy Ninh!”

“Cô gái, thầy giáo của cô ngủ rồi à?”. Tài xế ngoái đầu lại nhìn và nói.

“Anh ấy không phải là thầy giáo của tôi”. Nám Nám lập tức phủ nhận. Trời ạ, cô

đã thành niên lâu lắm rồi, chú tài xế này đoán đúng giới tính rồi nhưng tuổi

tác thì vẫn còn chưa đoán đúng.

“Hả? Vậy anh ta là bạn trai cô à?”. Vừa nói vậy, lại nhìn kĩ hơn một chút, thấy

cũng có thể lắm, nhìn hai người rất đẹp đôi, mặc dù tóc người con gái hơi ngắn

một chút, nhưng ngoại hình cũng rất xinh đẹp.

“Anh ấy cũng không phải là bạn trai tôi”. Biết tài xế đã hiểu nhầm thật rồi,

Nám Nám lập tức cao giọng, lấy tay che khuôn mặt đang đỏ bừng lại.

“Vậy hai người có quan hệ gì?”. Chú tài xế bị Nám Nám mấy lần phủ nhận làm cho

hồ đồ và chau mày hỏi lại.

“Chúng tôi, chúng tôi không... không có quan hệ gì cả!”. Nói xong, Nám Nám vội

vội vàng vàng mở cửa xe, lôi Ninh Hạo Nhiên đang ngủ say như chết xuống rồi

quay lại đóng sập cửa xe lại.

Tài xế nhìn hai người lếch thếch dìu nhau đi qua chiếc kính chiếu hậu, lắc đầu

cười: “Thời buổi này, cách những đôi tình nhân trẻ làm chuyện xấu hổ cũng thật

kì quặc, rõ ràng là một đôi, lại cứ nói là không có quan hệ gì, rõ ràng cậu con

trai đang tỉnh, lại cứ giả vờ ngủ say, thế chẳng phải là lôi thôi, vô ích hay

sao?”. Cảm thán xong, người tài xế liền lái xe đi thẳng.

Nám Nám nhìn Ninh Hạo Nhiên nghiến răng nghiến lợi

lê từng bước cạnh mình, lại ngóng lên không biết kiến trúc sư kém cỏi nào thiết

kế cái cầu thang tầng trệt, hình xoắn ốc vòng to thế này. Khi đã cảm nhận sâu

sắc nỗi khổ rồi lại vẫn không cam chịu số phận, cô hỏi ngay: “Thầy Ninh, bên

trên nhà thầy có thang máy không?”

Ngộ nhỡ bên trên không có thang máy, cô có thể trực tiếp đào một cái hố rồi tự

chôn mình ngay tại đây.

Ninh Hạo Nhiên gật đầu: “Bên trên có, không sao, cô cứ để tôi ở đây, để tôi từ

từ tự đi lên là được, cô đừng lo nữa”. Nói xong, anh chống hông lê vài bước lên

phía trước, bước lên bậc thang một cách khó khăn, dường như mỗi bước lại có vài

giọt mồ hôi châu ngọc rơi xuống vậy, khiến người ta nhìn mà không khỏi đau

lòng, xót xa.

Như vậy sao được? Nám Nám lại chống nạnh đứng sau nhìn Ninh Hạo Nhiên một hồi

lâu, cảm thấy bỏ rơi bệnh nhân thật chẳng ra gì, cuối cùng kiên quyết bước đến

trước mặt anh, khom lưng cúi xuống: “Lên đi, tôi nhìn thầy lê từng bước mà đau

cả lòng, sốt cả ruột.”

Trong thời đại ngày nay thì thật khó mà tìm được Lôi Phong [Một anh hùng

thời kỳ trước Cách mạng văn hóa của Trung Quốc, là tấm gương mình vì mọi người'>
, nhất là một nữ Lôi Phong người chỉ cao một mét sáu

mươi lăm lại đi cõng một bệnh nhân cao một mét tám mươi thì quả là thứ khó tìm

nhất trong những thứ khó tìm. Bệnh nhân rất cảm động, nhưng hậu quả xảy ra ngay

sau đó thật nghiêm trọng, Ninh Hạo Nhiên vừa trèo lên lưng cô, suýt chút nữa

khiến Nám Nám ngạt thở, mắt trợn ngược.

“Tôi có nặng không?”. Hơi thở của Ninh Hạo Nhiên nóng hổi thổi vào cổ Nám Nám,

đùa cợt hệ thần kinh yếu ớt của cô. Lần đầu tiên Nám Nám cảm thấy hơi thở của

đàn ông sao mà đáng ghét thế, nửa bên mặt cô đã nổi màu đỏ chót như quả cà

chua, vội vàng hoang mang trả lời: “Thầy Ninh không nặng chút nào, chỉ là ghì

người ta chết đi được!”