Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323672

Bình chọn: 10.00/10/367 lượt.

ong phim ảnh không chuẩn chút nào hết.”

Đáng ghét! Nám Nám tức giận ngoảnh đầu lại, đang định nói, một tay Ninh Hạo

Nhiên men theo hông đưa lên phía trên cánh tay, nắm cổ tay cô và giơ lên cao,

đạt đên độ cao tiêu chuẩn thì tay cũng dừng lại ở dó.

Bùng! Nám Nám cảm giác trên đỉnh đầu mình bắt đầu bốc khói lên rồi, miệng khô

lưỡi nóng, mất ý thức, cũng chẳng nói rõ được là cảm giác gì, chỉ biết tim đập

nhanh đến quá mức một trăm tám mươi nhịp một lần, lông tơ trên tay trở nên vô

cùng nhạy cảm. Nhiệt độ lòng bàn tay Ninh Hạo Nhiên rất cao, nóng đến nỗi khiến

cô bắt đầu run run. Cô không muốn mất hình tượng trước mắt mọi người, liền cố

gắng định thần lại, giữ tư thế theo cách uốn nắn của bàn tay anh ta.

Lạy hồn, hãy mau mau làm mẫu xong đi, nếu anh ta nện cho cô một trận, hoặc nếu

cô cũng nện cho anh ta một trận còn hơn, miễn là đừng chơi ác kiểu này là được!

“Sau đây sẽ xuất quyền. Động tác xuất quyền kinh điển nhất trong phim ảnh cũng

có vấn đề”. Ninh Hạo Nhiên tiếp tục giảng giải.

Nám Nám cảm thấy bỗng nhiên lưng mình như dựa vào thứ gì đó, ấm ấm, cứng cứng,

thoáng thấy anh ta đã vây lấy cả người mình từ phía sau, nắm cánh tay cô để ở

thế xuất quyền.

Phản kháng là điều không thể. Vì cô cảm thấy rõ ràng tên khốn Ninh Hạo Nhiên

này đang dùng tay trái ra sức khống chế hông mình, nếu tránh ra như thế này,

bọn sinh viên nhất định sẽ cho rằng hai người đang làm trò gì mờ ám đáng xấu hổ.

Dương Nám Nám này quang minh chính đại, sao phải sợ chứ? Cho nên, sau khi xuất

quyền, Nám Nám còn già mồm nói với sinh viên: “Đúng vậy, tôi muốn các bạn nhìn

cho rõ nên mới cô ý xuất quyền chậm một chút”. Ninh Hạo Nhiên cười nhạt một

tiếng, không bàn luận gì về việc cô tự chống chế cho mình vừa rồi.

Cười thì cứ cười đi, lại còn cười ngay sát bên tai cô, trên đời này, Nám Nám sợ

nhất là người khác cười sát tai cô, ngày trước, Oa Oa thổi hơi một chút thôi mà

ngón chân cô cũng cứ thấy ghê ghê mất một hồi lâu. Vì vậy, bây giờ cô kìm nén

sự khó chịu trong lòng một cách vô cùng khó khăn, đang cố nghĩ cách để không bị

lộ ra điều gì và nhảy lên phía trước vài bước.

Ninh Hạo Nhiên cũng bị động tác nhỏ ấy của cô làm cho hồi tỉnh.

Vừa nãy, anh đứng sát sau lưng cô vốn là định trêu đùa cô, nhưng không ngờ mùi

hương thoang thoảng tỏa ra từ người con gái ở trong lòng mình lại khiến anh

quên cả buông tay. Anh vờ như không chú ý đến động tác né tránh của cô, buông

bàn tay đang nắm thật chặt ấy ra, cố ổn định lại nhịp thở của mình.

“Tiếp theo là đá chân”. Ninh Hạo Nhiên ho một tiếng rồi dặn dò sinh viên một

cách rất tự nhiên trước những đôi mắt trong sáng của chúng: “Mỗi người tìm một

bạn tập với mình, mô phỏng theo tôi và cô Dương mà tập!”

Nám Nám cũng nhẹ cả người, xem ra vừa rồi anh ta không có ý đồ gì xấu xa, Ninh

Hạo Nhiên lùi lùi tiến tiến thông tình đạt lí như vậy lại khiến cô tự nghĩ ngợi

lung tung cả lên, giờ thì tỉnh lại rồi.

Ninh Hạo Nhiên cúi mặt, bước đến trước mặt cô, đứng đúng tư thế: “Cô Dương, ra

đòn đi!”

Mặc dù chưa được luyện tập võ thuật chuyên nghiệp nhưng đá chân thì cô cũng

biết. Dương Nám Nám giơ chân lên đá một cú, Ninh Hạo Nhiên nghiêng người né

được. Lúc hai người lướt qua nhau, Ninh Hạo Nhiên lại ngửi thấy cái mùi hương

thoang thoảng đó, tâm trạng rối bời, không đề phòng và bị Nám Nám ghì chặt cổ,

cùng lúc đó, tất cả đám sinh viên cũng đều mô phỏng động tác của Nám Nám, cả lũ

bóp chặt mạng sống của đứa bạn tập cùng mình.

Ngực Nám Nám mềm mại chạm vào sau lưng Ninh Hạo Nhiên, vô tình hóa giải ý muốn

phản kháng của một ai đó.

“Bà đây thắng rồi!”

Nám Nám thì thầm một tiếng, kẹp cổ Ninh Hạo Nhiên, quay người lại đá một cú,

nhẹ nhàng đẩy người trên vai ra xa.

...

Bầu trời vẫn cứ là bầu trời ấy, mây vẫn cứ là mây ấy. Ngoài Ninh Hạo Nhiên ra,

những người khác vẫn cứ là những người khác.

Khi Nám Nám ý thức được rằng mình vừa làm một việc oai phong, kinh thiên động

địa khiến ma hờn quỷ khóc, cô cũng không thể không khâm phục thần khí bẩm sinh

trời cho của mình.

Oách, oách thật, không hề bốc phét chút nào!

Một con người to lớn nặng chín mươi kilôgam mà nói ngã là ngã ngay được, ngã

xuống đất mà không hề phát ra một tiếng động gì, một người đàn ông nhẹ nhàng

nằm trên mặt đất quả thật có chút gì đó kì dị khó tả.

Cô đứng ngây ra, giây phút đầu tiên sau khi định thần lại là chạy đến bên Ninh

Hạo Nhiên hỏi han này nọ.

Lưng tiếp đất, anh nằm sóng soài ra đó, hai con ngươi không động đậy gì cứ

ngước lên trời, mặc cô gọi thế nào cũng không lên tiếng.

Thôi rồi, có lẽ cột sống bị tổn thương rồi. Nghĩ đến khả năng này, cô liền

hoảng loạn tinh thần.

“Thầy Ninh, thầy Ninh, thầy không sao chứ?”. Dương Nám Nám sắp khóc mất rồi.

Xưa nay trong mắt sinh viên, Ninh Hạo Nhiên luôn cao to, dũng mãnh là thế, vậy

mà giờ đây lại thành ra cái bộ dạng thất hồn lạc phách, khiến cô cảm thấy áy

náy không yên. Có câu, người quen bị ức hiếp, cho dù thắng rồi cũng không cho

là mình thắng, ngược lại, người thường ngày hiếu thắng thì lại càng dễ cảm nhận

thấy những trắc trở, chỉ hơi gặp phả


XtGem Forum catalog