XtGem Forum catalog
Tống Nhược Cốc, Tên Biến Thái, Em Thích Anh

Tống Nhược Cốc, Tên Biến Thái, Em Thích Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323741

Bình chọn: 7.00/10/374 lượt.

ủa cánh

cửa này quá tốt, tôi chỉ muốn đẩy cửa ra một chút. Nhưng tôi còn chưa

kịp hành động, nữ chính đã “soạt” một cái, cánh cửa được mở ra, tôi

giống như một hòn đá lăn xuống sườn núi, thân bất do kỷ không thể đi

vào.

Tần Tuyết Vi hừ lạnh một tiếng, giày cao gót va chạm với mặt đất thành tiếng “cộp cộp cộp” có quy luật, vô cùng dễ nghe.

Tống Nhược Cốc ôm ngực đứng một bên, dưới ánh đèn, cúi đầu nhìn tôi. Bởi vì

ngược ánh sáng nên tôi không nhìn rõ mặt của cậu ta, chỉ cảm thấy đôi

mắt trong veo có thần.

Tôi đứng lên, sờ mũi một cái, quay người bỏ đi.

Tôi nghĩ chuyện này rất không tầm thường, bạn nghĩ mà xem, hai người vừa

mới chia tay, nam thì tâm tâm niệm niệm muốn tái hợp với nữ, nữ cũng

không thể coi là không để ý, nhưng vấn đề là giữa hai người họ sao không thấy có chút dấu vết tình cảm nào thế? Thậm chí là cô nam quả nữ ở

trong một phòng dễ khiến người ta khó kiềm chế, thái độ lại như kiểu

giải quyết công việc chung, nhiều nhất là châm chọc nhau hai câu, hai

người không làm thật khiến người nghe thất vọng mà, tốt xấu gì thì cũng

phải có chút phản ứng chứ!

Tôi nghĩ tôi cần phải điều chỉnh một

chút phương hướng bia đỡ đạn, đầu tiên tôi phải biết rõ tình cảm của đôi oan gia này là loại gì, trong tình yêu, có người thích nhẹ nhàng như

nước, có người thích mãnh liệt, Tống Nhược Cốc và Tần Tuyết Vi Hai người họ như là hai khối băng, tôi thực sự không thể tưởng tượng được khối

băng và khối băng khi nói chuyện yêu đương thì sẽ có bộ dạng thế nào.

Thế là tôi ngồi lại bên cạnh Lão Lục, kín đáo tìm hiểu trước kia Tống Nhược Cốc và Tần Tuyết Vi yêu đương thế nào qua cậu ta. Lão Lục là một người

thẳng thắn, cũng không giấu diếm, nói cho tôi biết hai người họ là cùng

lớn lên từ nhỏ, hai ông bố có giao tình tốt, thế nên hai đứa trẻ từ

tướng mạo đến nhân phẩm đều xứng đôi, do đó tất cả mọi người đều nghĩ

hai người nên ở cùng một chỗ.

Vậy chuyện sau khi hai người họ ở cùng một chỗ thì sao.

“Không có gì à?” Tôi vẫn cảm thấy có gì đó khó hiểu.

“Không có.” Lão Lục lắc đầu, ngược lại cậu ta lại thoải mái nói với tôi, “Cậu

cũng đừng để ý quá khứ làm gì, chuyện tình cảm là thế, với người này thì thế này nhưng với người kia lại khác . “

Tôi có chút thất vọng,

nghĩ nhiều người đẹp ở đây như thế sao không có một người có ánh mắt

thân thiện, rồi lại hỏi: “Nói thật đi, có phải các cậu đều nghĩ tôi là

hồ ly tinh không?”

Lão Lục nhìn tôi từ trên xuống dưới mấy lần,

thành thật nói: “Yên tâm đi, cậu còn một khoảng cách xa nữa mới đến mức

hồ ly tinh.”

Sao bây giờ người nào người nấy miệng lưỡi đều xảo quyệt như thế cơ chứ.

Mãi cho đến 10 giờ đêm, cuộc tụ tập này mới giải tán. Ngày hôm nay tôi chơi rất vui vẻ, bởi vì có mấy người bạn có thể trò chuyện được. Hơn nữa lúc ở đó tôi còn song ca với Lão Lục khiến toàn bộ người nghe khiếp sợ.

Trên đường trở về, Tống Nhược Cốc vẫn trầm lặng không nói, nói thật chuyện

của cậu ta với Tần Tuyết Vi khiến người ngoài đứng xem cũng cảm thấy gấp gáp, hận không thể xắn tay áo lao vào. Đã yêu đương thì hai bên nhất

định phải có một người chủ động, như thế mới không đến nỗi chán ngắt,

nếu cậu ta và Tần Tuyết Vi cứ như thế, hai người đều vô cùng thận trọng

và kín đáo, cứ giữ mãi suy nghĩ “tớ yêu cậu là phúc của cậu “thì có thể

dài lâu mới là lạ.

Thế nên tôi thử hỏi cậu ta: “Tống Nhược Cốc, cậu từng nói với Tần Tuyết Vi,” tớ yêu cậu “chưa?”

Tống Nhược Cốc đang trầm tư, lấy lại tinh thần, nghi ngờ hỏi tôi, “Nói cái gì?”

“Tớ yêu cậu”.

Tống Nhược Cốc mím môi, không nói chuyện.

Được rồi, tôi có thể hiểu, nhất định là chưa từng. Tôi lại hỏi cậu ta:. “Tần Tuyết Vi đã từng nói với cậu chưa?”

Cậu ta lắc đầu: “Cậu có thấy phiền không thế.”

Tôi phiền chứ, phiền chết đi được ấy! Hai người các cậu yêu đương nhau, mà

ngay cả một câu, “tớ yêu cậu” cũng không nói, tám chín phần là người từ

xã hội phong kiến chuyển kiếp ấy.

Thế nhưng tôi lại nghĩ, hai

người này lớn lên bên nhau từ nhỏ, chắc chắn là hiểu rõ đối phương như

lòng bàn tay, nếu như cứ tớ yêu cậu, cậu yêu tớ thì thật buồn nôn. Cho

nên tôi nghĩ thế cũng hợp lý.

... Tôi phát hiện tư duy của tôi đang bênh vực Tống Nhược Cốc, đây là một dấu hiệu nguy hiểm.

Tống Nhược Cốc thần kinh muốn tôi tới phòng tự học với cậu ta.

Tôi không nói được gì, cậu ta đi học những môn tự nguyện còn tích cực hơn tôi đi học những môn bắt buộc, đó là quyền tự do của cậu ta, nhưng quan trọng là cậu ta kéo tôi đi tham gia náo nhiệt để làm gì chứ.

Tống Nhược Cốc trả lời thẳng thắn: Cậu là bạn gái của tôi.

Nghe câu đó, tôi như Tôn Ngộ Không gặp phải lời chú cẩn cô[1'> nản lòng ngay lập tức, không thể làm gì khác ngoài chuyện ngoan ngoãn để cậu ta dẫn đến phòng học. Chờ đến lúc tới phòng tự học tôi liền hiểu ra ­ Tần Tuyết Vi cũng ở đó. Cũng đúng, trước kia hai người họ rất có khả năng thường xuyên hẹn hò ở phòng tự học, cho nên đối với thói quen đến đây học bài nắm rõ như lòng bàn tay, bây giờ tình cờ gặp cũng không kỳ lạ.

[1'> Đường Tăng dùng để khống chế Tôn Ngộ Không trong truyện Tây du kí, ví với việc trói buộc người khác.

Tôi