Tổng Giám Đốc Lên Giường Đi

Tổng Giám Đốc Lên Giường Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322954

Bình chọn: 7.5.00/10/295 lượt.

quay a. Anh ta

không yêu cô thì còn có nhiều người khác yêu cô. Trong thế giới này, có nhiều

cái phải quý trọng, nhiều lắm, ngàn lần đừng nghĩ quẩn a! Suy nghĩ đến cha mẹ

của em, bạn bè của em, chí ít còn có tôi.”

Tân Lương nói đến miệng lưỡi khô khan, thế nhưng Ly Ly vẫn không có một chút

cảm ứng.

Anh chậm rãi đi về phía cô vài bước, cố gắng đến gần cô: “Ly Ly, hãy nghe tôi

nói, cô xinh đẹp như vậy, còn trẻ tuổi như vậy, không có gì có thể gây khó khăn

cho cô! Cô xem, ánh trăng tối nay, điều này chứng minh... trăng có tròn có

khuyết cũng như con người cũng có lúc vui lúc buồn... A, cái đó... !”

Tân Lương không biết dùng từ gì để nói, dù sao mục đích của anh là khiến cho Ly

Ly phân tán sự chú ý. Đang đứng bên cạnh, thời điểm khi anh chuẩn bị cầm lấy

cánh tay Ly Ly thì cô bất thình lình lên tiếng: “Tân Lương, anh quả thực rất ồn

ào!”

Ly Ly lạnh lùng nói, trong giọng nói có một hút bất đắc dĩ, cô buồn cười mà

nhìn Tân Lương, nhíu mi nói: “Anh tới đây làm gì?”

Tân Lương thấy giọng điệu của Ly Ly giống như ngày thường, cũng không lộ ra vẻ

mặt thương tâm gần chết, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Ngay sau đó lại nhăn mi,

theo lí thuyết Ly Ly nhìn thấy cảnh của Mộ Bạch và Kiều Vi sẽ rất thương tâm

mới đúng!

Nhìn cô lúc này giống như là miễn cưỡng chỉ cười cho vui thôi nha.

Tân Lương không dám lơ lỏng, tiếp tục nói: “Tôi quan tâm đến em nha, muốn chạy

tới đây xem một chút...”

“Tôi không cần ai quan tâm, giống như anh nói, cho dù không có Mộ Bạch, trái

đất vẫn quay nha.” – Chỉ là lòng của cô không còn ở đây nữa.

“Nơi này không khí rất tốt, đứng trên đó rất cao, có thể nhìn ra xa, nghĩ đến

cũng có một chút không rõ ràng.”

Lầu năm cũng không cao lắm, có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ ở phía dưới, ánh

mắt của cô vẫn bình tĩnh nhìn về một hướng nào đó, vẻ mặt âm tình bất định.

Tân Lương theo ánh mắt của cô nhìn ra xa, kinh ngạc trợn mắt, chỉ nhìn thấy

dưới lầu Mộ Bạch chạy theo Kiều Vi ra khỏi cửa chính,...

Đừng nha, nhìn bọn họ giống như môt đôi tình nhân...

Ly Ly vừa đứng trên sân thượng hít thở không khí, có một số việc đã hiểu rõ.

Nếu như Mộ Bạch biết rõ Kiều Vi ở đây, đương nhiên sẽ biết rõ chuyện tình của

cô ấy cùng Ngô Hữu Bình.

Anh chưa từng chất vấn cô về việc cô lừa gạt anh, như vậy chứng tỏ anh cũng

chẳng để ý, dù sao cũng là một trò đùa thôi.

Vừa rồi nhìn thấy bóng anh đuổi theo Kiều Vi, đâu nhất định chứng minh được anh

đối với Kiều Vi hồi tâm chuyển ý.

“Anh biết tối nay Kiều Vi sẽ xuất hiện sao? “ Ly Ly nghiêng người hỏi anh.

Tân Lương lắc đầu một cái, trả lời đúng sự thật: “Ly Ly, tôi thật sự không biết

Kiều Vi sẽ xuất hiện, tuy rằng tôi rất muốn chuyện này xảy ra, nhưng xin em hãy

tin tưởng tôi.”

“Anh vì sao lại làm như vậy? Đừng nói cho tôi là anh yêu tôi. “ Ly Ly cười

nhạt.

Tân Lương nhất thời á khẩu không trả lời được, tình cảm mà anh đối với Ly Ly là

gì? Cho tới nay, anh vẫn luôn lấy việc đối nghịch với Mộ Bạch làm thú vui,

nhưng mà lúc này dường như lại tiến vào trong hố sâu.

“Tôi...” Tân Lương cảm thấy cái vấn đề này rất không rõ ràng, anh trả lời không

được.

“Chớ miễn cưỡng chính

mình, anh nha, nhất định là lòng háo thắng quá mạnh mẽ, không muốn nhìn thấy Mộ

Bạch tốt hơn mình, đừng để nó che lấp trái tim của anh.”

Tân Lương bị nói trúng tim đen, sắc mặt có chút khó coi, nói chuyện cũng có một

chút sắc bén:

“Chẳng phải em đối với Mộ Bạch, không phải là muốn chinh phục dục vọng.”

“Không phải” Ly Ly trả lời rất nhanh, chậm rãi quay đầu, nói với anh: “Tôi là

yêu Mộ Bạch, nếu như anh ấy thật sự không yêu tôi thì tôi sẽ buông tay, sẽ chúc

phúc cho anh ấy. Thế nhưng tình yêu mà tôi dành cho anh ấy sẽ không bao giờ tan

biến, nó giống như một phần sinh mệnh của tôi vậy.”

Không sai, chỉ cần Mộ Bạch hạnh phúc, cô không có gì là không bỏ xuống được.

Cô buông tha cơ hội, để anh yêu người khác, bỏ qua tiền đồ tương lai, cũng để

yên cho Mộ Bạch cùng Kiều Vi hạnh phúc. Cho dù hiện tại Mộ Bạch không yêu cô,

cô có thề buông tha tất cả, nhưng lại không bỏ xuống được, nó là một phần xương

tuỷ của cô.

Tình yêu cô dành cho Mộ Bạch sớm đã ngấm sâu vào linh hồn của cô.

Có lúc cô thật sự rất hâm mộ, ghen ghét và oán trách Kiều Vi, nhưng bây giờ cô

cũng có thể đối tốt với cô ấy. Còn chính mình tự rời đi, trốn tránh ở nơi nào đó

mà chữa đi vết thương này! Mặc dù đây không phải là tác phong của cô, chung quy

vẫn tốt hơn là thương tâm đến chết.

Trong nhất thời, cả hai người đều không nói gì, cùng nhau đứng trên sân thượng

mà suy nghĩ.

Bất thình lình, Ly Ly bỗng lên tiếng: “Tối nay tôi có thể đến chỗ anh không?”

“A” – Tân Lương trong nhất thời không kịp phản ứng

“Cái kia... chúng ta, chúng ta có phải hay không quá nhanh?”

Ly ly liếc anh một cái: “Anh suy nghĩ quá nhiều, tôi tạm thời chưa có chỗ ở,

liền tới chỗ anh, không có ý kiến chứ?”

“Không, không có ý kiến, đây chính là vinh hạnh của tôi nha.”

Tân Lương gượng cười, anh đúng là suy nghĩ nhiều... tại sao chung quy anh vẫn

cảm thấy, tâm tư của anh trước mặt Ly Ly đều không giấu được!

Ly Ly mặt khôn


Disneyland 1972 Love the old s