Duck hunt
Tổng Giám Đốc Lên Giường Đi

Tổng Giám Đốc Lên Giường Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322723

Bình chọn: 9.5.00/10/272 lượt.

. 16 điểm...” Ha

ha... anh thua”. Điểm số này coi như là rất cao, ngay cả Mộ Bạch nhìn thấy cũng

cau mày.

“Xem ra anh không hiểu rõ tôi mấy, tôi cũng không phải là người dễ dàng buông

tha.” Mộ Bạch không chút do dự, cầm chén lên và nhắc, không cần ai nhắc nhở, tự

mình bỏ chén lên bàn rồi mở ra, liếc mắt một cái, khoé miệng của anh lộ ra một

nụ cười chiến thắng: “Tôi sẽ đem Ly Ly về, nhớ rõ uống cho hết mấy chai bia.”

Tân Lương nhất thời không kịp phản ứng, Mộ Bạch cũng đã sải bước nhanh đến

toilet.

Tân Lương thấy vậy, liền mở chén lên xem, sau đó khiếp sợ nhìn ba con xúc xắc:

“Là... cư nhiên là ý trời nha.”



Mộ Bạch vừa bước đến

phòng vệ sinh thì ngửi thấy một mùi hôi, anh bịt lỗ mũi và tiến vào, Ly Ly quả

nhiên là đang ôm bồn mà... ngủ thiếp đi.

Mộ Bạch thấy vậy liền dở khóc dở cười, anh vội vàng nâng Ly Ly lên rồi vỗ vào

mặt cô: “Ly Ly, Quý Ly Ly”

Ly Ly không có một chút phản ứng nào cả, nếu như ném cô ra ngoài đường, phỏng

chừng cô cũng không biết chính mình đang nằm ở chỗ nào.

Nhìn Ly Ly say rượu thật sự rất yên tĩnh, Mộ Bạch xác nhận thấy Ly Ly vẫn đang

ngủ thì mới yên tâm mà ôm lấy cô đi ra ngoài. Thật làm cho người ta cảm thấy

nhức đầu, anh như thế nào lại không biết là Ly Ly cũng có lúc... mất đi lí trí.

Khi bế Ly Ly đi ra khỏi quán bar, Mộ Bạch có nhìn thoáng qua Tân Lương, anh ta

chẳng những không đi mà còn làm đúng giao kèo mà uống hết chỗ bia còn lại, từng

hớp, từng hớp mà uống vào trong bụng.

Mộ Bạch vừa đi vừa lạnh lùng nói: “Chuyện ngày hôm nay tôi hy vọng là lần cuối

cùng, sau này anh cũng không cần quấn lấy Ly Ly.”

Mà Tân Lương thì vẫn câu nói như cũ: “Nếu như anh không thích cô ấy thì cũng

không có tư cách gì để nói với tôi những lời đó.”

Bước chân của Mộ Bạch rất nhanh, giống như không muốn nghe thấy những lời mà

Tân Lương nói, sải bước đi ra khỏi cửa của quán bar, chính mình đem Ly Ly đặt

lên ghế phụ.

Anh vừa thắt dây an toàn thì Ly Ly “ưm” một tiếng, khẽ nói nhỏ: “Mộ Bạch...”

Mộ Bạch chỉ nghe thấy Ly Ly kêu tên của anh, thanh âm của cô ngày càng nhỏ,

những câu khác nói lí nhí làm cho anh không thể nghe thấy được, anh liền tiến

tới gần và hỏi: “Cô nói cái gì?”

Thanh âm của cô bây giờ quả thật rất nhỏ, Ly Ly mở miệng, làm cho hơi rượu toả

ra, ấm áp dán vào bên tai Mộ Bạch, nhu hoà đụng chạm khiến cho anh bất ngờ,

loại cảm giác đó giống như là bị điện giật, từ vành tai chạy tới đáy lòng, làm

cho cả người anh có chút tê dại.

Trong xe, quả thật lần đầu Mộ Bạch nhìn Ly Ly với khoảng cách gần như vậy, đèn

xe mờ nhạt, Ly Ly lại say mèm.

Không biết vì nguyên do gì mà Mộ Bạch thở dài một cái, Ly Ly như vậy khiến cho

anh rất mệt mỏi, thế nhưng thương hoa tiếc ngọc chưa bao giờ là tác phong của

anh, đã nhiều năm như vậy, trong đời sống hay cả trong công việc, anh cũng chưa

từng hung dữ đối với người phụ nữ này.

Ly Ly nói không sai, anh không thể nào rời bỏ cô, tự tin của cô khiến cho anh

thật mất mặt, thế nhưng cái sĩ diện này chỉ là bề ngoài, những năm gần đây,

công việc thư kí của cô rất nhanh đã bắt kịp theo một tổng giám đốc tài giỏi!

Nhưng mà, người anh cần là một thư kí tài giỏi chứ không phải là một người bạn

gái, nếu là bạn gái, anh làm sao có thể để cho cô ở bên cạnh anh chứ? Từ trước

đến nay, anh luôn là một người công tư phân mình, cho nên đối với Ly Ly, thái

độ của anh vẫn luôn cách xa cô, để cô có thể làm một thư kí...

“Ly Ly...” – Mộ Bạch nhìn thấy vẻ mặt của Ly Ly, anh theo bản năng mà cách ra

rồi hỏi: “Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về...”

Hỏi xong chuyện này, Mộ Bạch không khỏi cảm thấy xấu hổ mà đứng lên, quen cô đã

lâu như vậy, anh dường như quả thật không biết một chút gì về người phụ nữ này,

ngoại trừ công việc, anh còn không biết cô là hạng người gì, càng không biết

nhà cô ở đâu, một ông chủ như anh thật thất bại.

Ly Ly vẫn đang ngủ ngon lành, làm sao có thể nghe thấy câu hỏi của Mộ Bạch!

Không còn cách nào khác Mộ Bạch đành phải lái xe về nhà mình.

Dáng vẻ của phụ nữ say rượu, Mộ Bạch không phải chưa từng thấy qua, nhưng mà

anh vẫn chưa thấy qua phụ nữ nào say đến nỗi không còn biết trời đất gì hết.

Ôm một người phụ nữ say rượu về nhà đúng là không có vấn đề gì lớn lao, dù sao

thì biệt thự của anh nằm ở khu vực ngoại thành và cũng chẳng ai ở cùng anh, nên

bây giờ anh mới phải tự mình phục vụ người phụ nữ đang say mèm này.

Vốn là Mộ Bạch muốn đem Ly Ly trực tiếp ôm vào phòng ngủ, đặt cô lên giường rồi

quay bước rời đi, nhưng khi nhìn thấy toàn thân cô bẩn thỉu và hôi, còn là một

mùi hôi, chua thối, đem cô vất trên giường đúng là bớt phiền phức hơn, thế

nhưng đây là phòng ngủ của anh cũng không phải là chuồng lợn!

Càng nghĩ càng nhức đầu, Mộ Bạch vừa ôm Ly Ly vừa suy nghĩ thật lâu, cuối cùng

đành phải ôm vào phòng tắm, anh đem Ly Ly đặt vào trong bồn tắm lớn. Suy nghĩ

cả buổi, dứt khoát hay là để cho cô ngủ ở phòng tắm là xong, dù sao thì anh

cũng không phải là người thương hoa tiếc ngọc.

Nhưng...

Nhìn bộ dáng Ly Ly bây giờ, khắp người thì dơ bẩn, tóc ướt nhẹp, toàn thân lại

toàn một mùi hôi thối, nằm trong