
cái bồn tắm lớn... cảm giác như thân của cô
trở nên lạnh như băng, cô đem thân thể cuộn tròn lại, lại mê sảng nói nhỏ, làm
cho anh nghe không rõ lời của cô.
Mộ Bạch ngồi xuống bên cạnh bồn tắm, nhìn cô một lúc lâu, trong lòng không khỏi
cảm thấy buồn cười, nhìn Ly Ly như vậy, mặc dù thân thể có hôi thối, nhưng dáng
vẻ đáng đẹp đẽ lại được thể hiện rõ ràng, trên khuôn mặt trắng trẻo có một chút
hồng, trông giống như một quả táo!
Mộ Bạch nhịn không được, giơ tay nhéo một cái.
Ly Ly khẽ cau mày, bĩu môi nói thầm: “Đừng làm rộn, Kiều Vi.”
Tay của Mộ Bạch trở nên cứng đờ, dừng lại ở không trung... “Kiều Vi...”
Anh giờ phút này quả thật không biết Ly Ly nằm mơ đến cảnh tượng gì, Mộ Bạch
phỏng đoán, có lẽ Ly Ly nằm mơ thấy Kiều Vi, anh nghĩ vậy liền buộc miệng hỏi:
“Kiều Vi đang ở đâu?”
Ly Ly đang rất đấu tranh trong giấc mơ của mình, chân mày càng ngày càng nhăn
lại, giống như là nghĩ tới chuyện gì không tốt, ngay cả thanh âm mê sảng lại
càng lớn tiếng: “Kiều Vi, cậu quả thật là một phụ nữ tàn nhẫn, mình rất hận
cậu!”
“Cậu... Kiều Vi...”
Mộ Bạch nghiêng thân thể mình tới trước mặt Ly Ly, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của
cô lên, ôn nhu hỏi: “Ngoan, Ly Ly, nói cho tôi biết, Kiều Vi ở đâu?”
Ly Ly nhìn thấy bộ dáng ôn nhu của Mộ Bạch, trước nay anh ấy không bao giờ đối
với cô như thế, thanh âm cùa Mộ Bạch đã khắc sâu vào trong đáy lòng của cô.
Người đàn ông mà mình yêu tự nhiên nói chuyện ôn nhu với mình, Ly Ly đương
nhiên là chưa thể thích ứng được, cho dù là trong mộng, thế nhưng lại một mực
nói rằng: “Kiều Vi không đáng để anh phải yêu, tôi mới đáng để cho anh yêu...”
Mộ Bạch không lấy được câu trả lời mà mình muốn, ánh mắt liền phát lạnh, chợt
đứng lên cầm lấy vòi hoa sen, mở nước một phen, dóng nước lạnh liền hướng xuống
phía Ly Ly mà lao xuống. (chỗ
này Mộ Bạch thật đáng ghét. Aaaaaaaaa)
“A...” Ly Ly bị dòng nước làm cho lạnh đến phát run, lần đầu co thành một cục
trong bồn tắm, hàm răng lạnh đến phát run, chính là nước càng ngày càng nhiều
làm cho đầu tóc và quần áo của cô cũng ướt nhẹp.
Toàn thân ướt đẫm, tiếng sợ hãi của cô ngày càng lớn, cuối cùng dòng nước lạnh
cũng phá tan giấc mơ của cô, cô mở cặp mắt ướt nhẹp, cố gắng đứng lên, bây giờ
cô quả thật không nhìn thấy rõ người đối diện là ai? Cô theo bản năng ôm lấy
hai cánh tay, dòng nước lạnh trên đầu vẫn không ngừng dội xuống, dội vào trong
mắt, trước mắt cô giống như có một Thuỷ Liên Động.
“Anh là ai?”
Một câu nói kia làm cho Mộ Bạch tức đến nghẹn lời. Anh mặt lạnh tắt vòi nước,
lại đi đến gần Ly Ly, hừ nhẹ, “Nói thử xem, tôi là ai?”
Ly Ly lấy tay lau đi dòng nước đang chảy trên mặt, khi nhìn thấy rõ người đàn
ông trước mắt, liền thất kinh, việc này thật kiến cho cô kinh ngạc, cô “Hắt
xì.” Sau đó nhàn nhạt nói tiếp: “Tại sao lại là anh?”
Mộ Bạch không nghĩ tới lời nói của Ly Ly vẫn rất bình thản, anh nhíu mi, rồi
ngồi xuống bên cạnh buồng tắm, dựa vào tường, lười biếng nói: “Cuối cùng thì cô
cũng tỉnh”
“Đây không phải là nhà của tôi.”
- Làm sao cô biết đây không phải nhà của cô, xem ra cô đã thanh tỉnh rất nhiều.
Mộ Bạch cẩn thận theo dõi
nét mặt của cô, dáng vẻ ướt sũng của cô hiện giờ chẳng khác nào lúc say rượu
cả.
Ly Ly cứ liên tục hắt hơi, cô bĩu môi, bây giờ nhìn bộ dạng của cô rất chán
nản, chỉ có thể cúi đầu mà nói với người đang đứng trước mặt: “Tôi say, anh
không biết nhà tôi nên đưa tôi đến nhà của anh.”
“Tư duy vẫn còn tốt, đây mới chính là Ly Ly mà tôi quen biết.”
Ly Ly nghe thấy Mộ Bạch đang chế giễu mình liền ngẩng đầu lên, hỏi vặn lại:
“Anh biết tôi là hạng người gì sao?”
Mộ Bạch mới vừa trêu chọc Ly Ly, đều này làm cho tâm tình anh rất tốt: “Cô à! Ở
trong lòng tôi, cô là một người trầm ổn, tĩnh lặng, là một thư kí rất tốt.”
“Trầm ổn, tĩnh lặng... là một thư kí tốt” Khoé miệng Ly Ly cong lên, giễu cợt,
nói cô trầm ổn, tĩnh lặng đúng không? Cô lần này muốn làm cho Mộ Bạch nhìn thử
một chút bộ dạng nhiệt tình của cô! Cô một phen cầm lấy tay Mộ Bạch để lên lồng
ngực của mình: “Thật xin lỗi, từ trước đến nay tôi đối với anh chưa nhiệt tình
lắm, bây giờ cho anh sờ thử, nó rất là nóng, nó chính là vì anh mà nhảy lên.”
Mộ Bạch không kịp phản ứng, tay của anh liền bị Ly Ly nắm chặt, ngực của cô mềm
mại, cả bộ ngực sữa bị đè xuống, giống như một cây bông vải làm cho khuôn mặt
lạnh như băng của anh bị tan chảy, trái tim của Ly Ly hiện giờ giống như một
ngọn lửa, thịch, thịch... Càng ngày càng nhảy loạn.
Mộ Bạch nhớ tới điều gì đó, liền kéo tay lại, Ly Ly cũng rất bình tĩnh mà buông
tay ra, lại bình tĩnh mà nói rằng: “Mộ Bạch, anh không cần nói với tôi điều gì!
Anh thấy đó là lí do khiến cho tôi yêu anh, cũng không phải là do tôi kết luận
bừa bãi”.
“Cô sẽ không bừa bãi mà nói tôi sẽ yêu cô chứ.”
Ly Ly đưa một ngón tay lên phe phẩy: “NO, NO, NO”
Nhìn bộ dáng của cô bây giờ rất đắc ý, cô xảo quyệt cười: “Đây không phải là
kết luận bừa bãi, mà chính là sự thật.”
Ly Ly cố gắng làm cho tâm trạng của mình trở nên tĩnh lặng, đem váy kéo lên đến
mắt cá chân, liếc nhìn Mộ Bạc