
Bằng Đinh Luân đi một mình sẽ gặp nguy hiểm, hắn cũng sẽ
không cần tỏ vẻ hòa hoãn ngồi ở đây. (vừa thù dai nhưng lại tốt với
bạn, giống mềnh, hắc hắc)
Cổ Tiếu Tiếu tuy đang ăn uống cao hứng, mặc dù không nhìn
thấy nhưng nghe thấy, hiển nhiên Nhiễm Nhượng Hà cùng Tĩnh Huyền Phong đang
rơi vào trạng thái xấu hổ, nàng nói nha hoàn Linh Đang giúp mình rót rượu,
rồi giơ chén lên nhiệt tình nói, ” Nhiễm Nhượng Hà, Tây Bằng Đinh Luân, cám
ơn các ngươi đưa ta về nhà, tuy rằng ta ở Tây Long Quốc làm tù binh, ở Bắc
Duyên Quốc làm nô lệ, nhưng hai ngươi ai cũng không khó xử ta, hơn nữa còn thực
chiếu cố ta người mù này, hoàn toàn thể hiện phong độ thân sĩ, ta rất cảm động,
hắc hắc…”
Nhiễm Nhượng Hà thẳng thắn nhì nàng nói, “Bổn vương từng
chiếu cố Trấn Nam Vương phi sao?”
“…” Cổ Tiếu Tiếu mất tự nhiên cười cười, Nhiễm Nhượng Hà
này thực không nể mặt người khác a! Này không phải chỉ là nói khách khí
thôi sao? Cũng không nên vạch trần hảo ý của nàng, rõ ràng là đang muốn chọc
giận Tĩnh Huyền Phong!
“Đương nhiên là có a, ngươi đem thịt bò yêu nhất tặng cho ta
” Cổ Tiếu Tiếu hớ hớ cười, từ sau khi Tây Bằng Đinh Luân giúp nàng đoạt lấy
thịt bò, Nhiễm Nhượng Hà mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng về sau khi ăn
cơm đều làm thêm một phần cho nàng, nếu không nàng một cái người mù có thể đoạt
được của ai?
Nhiễm Nhượng Hà hai tay hoàn ngực, không nhanh không chậm
đáp lại, “Đó là Trấn Nam Vương phi đoạt lấy “
Cổ Tiếu Tiếu hướng hắn nhíu mày trợn mắt cười, “Ha ha,
ngươi cái tiểu biệt xoay (nói quanh co), còn không thừa nhận…”
“Khụ!” Tĩnh Huyền Phong thấy hai người tán gẫu vui vẻ, trong
lòng bắt đầu bốc hỏa.
Cổ Tiếu Tiếu nhất thời im tiếng, thành thành thật thật tiếp
tục ăn uống, lại bắt đầu giả ngốc, nam nhân của nàng như sắp nổi bão.
Nhiễm Nhượng Hà cảm thấy như có lửa cháy chung quanh
mình , bưng chén rượu lên chậm rãi uống, trực tiếp chuyển qua vấn đề hắn
đang tò mò, “Đầu tiên bổn vương chúc mừng Trấn Nam Vương cưới được một hảo
thê tử, Trấn Nam Vương phi biết được trượng phu bị bệnh lòng nóng như lửa đốt,
thậm chí lấy cái chết để ép bổn vương đưa nàng hồi Vân thành, bổn vương
chính là không muốn làm chết người mới đi một chuyến, bất quá, Trấn Nam Vương
nhìn không giống người bị bệnh”
“…” Cổ Tiếu Tiếu vừa nghe lời này cơm sặc lên tận mũi,
nhất thời ho khan dữ dội… Nàng người này thật đúng là vô tâm vô phế a, cư
nhiên đã quên hỏi chuyện bệnh trạng Tĩnh Huyền Phong? !
Tĩnh Huyền Phong chần chờ một lát, trước đem nàng kéo ngồi
vào trên đùi, lại giúp nàng vỗ nhẹ lưng thuận khí, cũng chậm rãi hỏi lại,
“Ngươi cư nhiên lấy cái chết uy hiếp Nhiễm quốc vương? Việc này là thật
sao?”
Cổ Tiếu Tiếu đột nhiên lắc đầu, vừa khụ vừa trả lời, “Đừng
nghe hắn , là hắn tự nguyện đưa ta trở về , khụ khụ, Nhiễm Nhượng Hà chỉ là
nhàn rỗi, không có việc gì làm thôi, khụ khụ… Trước không nói chuyện đó ,
ngươi đến tột cùng có phải bị trúng độc hay không? Đã chữa trị khỏi chưa?
Khụ, nói mau nói mau…”
“…” Tĩnh Huyền Phong cảm thấy lời này của tiểu manh có lý,
lại kẻ sơ lược việc trúng độc, nhưng Nhiễm Nhượng Hà quả thật miệng không
buông tha người ta, khiến hắn đành phải tránh nặng tìm nhẹ nói, “Theo
quân y nói, Đông Thấm quốc có cao nhân có thể giải loại độc này, hẳn là ở
trên đường vô tình bị độc trùng cắn, độc trùng kia kêu ‘Kim sí cửu cửu quy’, kỳ
thật cũng không có trở ngại “
Lời này vừa nói ra, Tây Bằng Đinh Luân cùng Nhiễm Nhượng
Hà ở đối diện ngẩn ra, từ xưa “Kim sí cửu cửu quy” thần bí bọn họ đều từng
nghe qua từ lão tộc trưởng… Tựa hồ không hẹn mà cùng nghĩ đến một nữ nhân,
kia đó là —— Đông Thấm Quốc nữ vương Độc Thấm Tâm.
Cổ Tiếu Tiếu yên lòng thở nhẹ ra, đầu óc tựa hồ xẹt qua
một ít trí nhớ, “Vậy là tốt rồi… Bất quá cái tên kim sí cửu cửu quy này… Ta
như thế nào lại nghe quen tai như vậy?”
“Ngươi không có khả năng nghe qua, đây là độc trùng bí chế
của hoàng tộc Đông Thấm quốc, kim sí cửu cửu quy là một loại thần bí độc dược,
bốn năm mới có thể tạo thành một con, mà trùng này chỉ có thể dùng một lần,
làm cho người trúng độc đột nhiên ngất, đợi ngất đến lần tám mươi mốt sẽ bị
mất mạng” Tây Bằng Đinh Luân trầm tư hồi lâu, nếu Tĩnh Huyền Phong thật sự là
bị trúng độc “Kim sí cửu cửu quy”, kia hết thảy cần nói rõ, vì hắn không
muốn để Cổ Tiểu Tiểu lại rơi lệ, mới đem chân tướng nói hết cho Tĩnh
Huyền Phong.
Nhiễm Nhượng Hà đau khổ chán nản nhìn Tây Bằng Đinh
Luân, ngốc tiểu tử si tình này, vì không muốn Cổ Tiểu Tiểu phải thủ tiết,
cư nhiên còn đem đường lối giải độc nói cho tình địch.
Tĩnh Huyền Phong mặt không đổi sắc, cúi đầu trầm tư… Nếu
Tây Bằng Đinh Luân nói không sai, kia chứng minh việc trúng độc cũng không phải
là ngẫu nhiên, mà là có người tỉ mỉ an bài cạm bẫy, càng rõ ràng, mục đích
của Độc Thấm Tâm cũng không phải là muốn mạng của hắn.
Tất nhiên về điểm này,