Disneyland 1972 Love the old s
Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá

Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321435

Bình chọn: 8.5.00/10/143 lượt.

nơi đây là khu vực bí mật, canh giữ rất nghiêm ngặt, ngay cả thân nhân của bộ đội cũng không cho vào, là vị trí quân sự quan quan trọng.

Đến chân núi, trung tá Cù đổi sang máy bay quân dụng, còn chưa đến sân bay, phía ngoài căn cứ đã có tiếng gió nổi lên ở khắp nơi bên. Đội hành động hạng nhất của bộ đội đặc chủng khóc không ra nước mắt, là ai nói bọn họ có thể bắt đầu những ngày an nhàn rồi chứ?

Đảo mắt nhìn qua, đã thấy bọ họ ở sân thể dục, xếp hàng ngay ngắn, chờ đội trưởng đến kiểm tra.

Điều này chứng tỏ Cù Thừa Sâm là một huấn luyện viên nghiêm khắc. Thật ra, lúc ban đầu không như thế, bất cứ ai nhìn thấy anh cũng đều nghi ngờ: người đẹp trai này là bộ đội đặc chủng sao? Phải chăng anh ta đến đây là để trải nghiệm cuộc sống quân đội? Người đàn ông đẹp trai lạnh nhạt như thế, đứng giữa một đám người, không khỏi thu hút sự chú ý người khác.

Nhưng sau khi trải qua huấn luyện cùng sát hạch, không còn ai dám không phục Cù Thừa Sâm, lý do rất đơn giản, một người dũng mãnh như thế ai dám không nghe.

Sau khi sắp xếp xong mọi thứ đã là 8h tối, Cù Thừa Sâm tắm rửa xong, một mình đi đến trung đội trợ giúp trong căn cứ, tìm được người phụ trách tình báo của trung tâm, đây là bạn của anh, thiếu tá Lục.

Thiếu tá Lục vừa nhìn thấy người khách đặc biệt này, ngay lập tức tinh thần tỉnh táo vui vẻ nói: "Ngọn gió nào đem ngài thổi đến đây vậy?"

Cù Thừa Sâm đưa cho thiếu tá Lục bức anh cũ, bảo anh ta: "Tìm hồ sơ của cô ấy cho tôi."

Thiếu tá Lục đánh giá bức ảnh cũ đã loang lổ vết máu này, lại nhìn đến cô gái trẻ tóc ngắn trong ảnh: "Là một Loli nha, làm nhiện vụ gì lại cần đến tư liệu của cô ấy?"

Cù Thừa Sâm bình tĩnh liếc anh ta một cái: "Bí mật quân sự."

Thiếu tá Lục và anh ta đã quen biết nhiều năm, anh ta bĩu môi nhìn vị trung tá, bỏ qua thái độ không tín nhiệm của anh. Cù Thừa Sâm không nói nhiều với anh ta, bóng lưng lạnh lùng đã xoay người rời đi.

Rạng sáng, thiếu tá Lục cử thông tín viên đem một tư liệu mật đưa cho Cù Thừa Sâm.

Trung tá Cù lật xem tập hồ sơ trên bàn, nhếch môi nhàn nhạt, kinh ngạc khi biết tin Ôn Miên đã từng học ở trường cảnh sát, còn đang nghi hoặc, thì có người gõ cửa ký túc xá.

"Vào đi."

Người đẩy cửa vào là đội phó A Tường: "Báo cáo đội trưởng, cần tập hợp gấp vào lúc 3h phải không?"

"Dự báo thời tiết nói thế nào?"

"Nghe nói sẽ có mưa to!"

Thời tiết trên núi thường hay thay đổi, phút trước còn có chim hót líu lo, phút sau có thể sẽ có cuồng phong gào thét.

Cù Thừa Sâm nghe vậy, hài lòng cười nhẹ một tiếng: "Tốt lắm, đêm nay sẽ huấn luyện ngoài trời."

"Vâng!"

Trước ánh bình minh, một trận mưa to kéo đén, căn cứ tối đến nỗi giơ tay lên không thấy được năm ngón. Kèn tập hợp vang lên, nhóm binh lính một giây cũng không dám chậm trễ lập tức từ giường bước xuống, dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo.

Những người ở đây đều là tinh anh được quân khu chọn lựa, bọn họ không chứa chấp những kẻ yếu.

Đội phó đứng bên cạnh Cù Thừa Sâm nhìn đồng hồ, hét lên: "Trễ một giây trừ toàn bộ số điểm!"

Đợi toàn bộ binh lính tập hợp đầy đủ, Cù Thừa Sâm khoanh tay trước ngực, toàn thân toát lên vẻ cương trực công chính: " Chỉnh trang lại tác phong! Lần sau cài nút cho đàng hoàng rồi hãy bước ra!"

Đội hình lại một lần nữa hỗn loạn, nếu đây là quân chính thức, chắc chắn sẽ không xảy ra tình huống tương tự.

"Toàn đội nghe lệnh! Bên trái quay! Chạy việt dã 20km." Sau khi hô khẩu lệnh, anh hạ giọng dặn dò A Tường: "Cậu đi theo huấn luyện bọn họ, tôi có việc phải đến trung đội trợ giúp."

"Vâng!"

A Tường nhìn chằm chằm vào bóng dáng anh tuấn của Cù Thừa Sâm trong giây lát, cậu nhớ lúc trước đội trưởng đã đến tìm thiếu tá Lục một lần, chẳng lẽ hiệu suất làm việc của trung đội trợ giúp đã giảm?

***************

Thành phố Nam Pháp sau nhiều ngày không mưa, tiết trời trở nên vô cùng oi bức, ánh mặt trời gay gắt khiến cho mọi người cảm thấy khó chịu. Sáng sớm tinh mơ, Ôn Miên tắt điều hòa, mở cửa sổ, những cơn gió hiếm có lùa vào làm thổi tung mái tóc mềm mại của cô, tâm tình của cô cũng chậm rãi được hòa tan.

Bà Nghiêm cầm cây lau nhà tiến vào phòng, thấy con gái đang đứng trước bàn trang điểm, không nhịn được hỏi: "Con lại đi phỏng vấn nữa hả?"

Mấy ngày nay Ôn Miên cũng đã đi phỏng vấn vài nơi, đáng tiếc đều không có kết quả. Dựa vào trình độ học vấn và kinh nghiệm hiện có của cô, nếu làm việc tại một công ty nhỏ thì có vẻ hơi đáng tiếc, nhưng công ty lớn thì lại không tìm được vị trí phù hợp, bà Nghiêm đối với việc này của cô luôn có ý phê bình kín đáo.

Ôn Miên nhớ đến lát nữa mẹ còn phải đi chợ, liền nói với bà: "Mẹ, đêm nay con không về ăn cơm."

"Lại la cà bên ngoài với Chu Như à?"

"Không phải, là một người bạn khác."

Thấy con gái không nói rõ tên của người kia, bà Nghiêm lập tức hỏi: "Là nam hay nữ?"

"...................Nam."

Nhìn ra được con gái khó chịu không muốn nói rõ nguyên nhân, mẹ Ôn tâm tình đột nhiên trở nên tốt đẹp: "Biết yêu đương là tốt rồi, chớ có đòi hỏi quá cao, cuối cùng lại trở thành gái ế."

Ôn Miên đành phải cười cười, nhìn vào gương đánh một chút son môi, màu sắc sáng