
y đi đến
chỗ tủ lạnh lấy ra một hộp kem. Lúc quay ra cô cố tình đứng trước mặt
Lăng Diệp, che khuất tầm mắt của anh, sau đó cầm chiếc đĩa cd lén bỏ vào trong máy tính.
Có vẻ như Lăng Diệp không phát hiện ra hành động mờ ám của cô, anh vẫn tiếp tục nói điện thoại:
"Chặt hai tay, móc mắt người kia đi."
"Dạ, chủ nhân!"
Lăng Diệp thấy Úc Hàn Yên ôm máy tính, ngồi lên chỗ thành của ghế sofa, anh nhíu nhíu mày, nói:
"Tìm ba người mê hoặc, gian dâm với Bạch Triết Nhã, đem video tình ái của
bọn chúng phát tán lên mạng." Hai lần ba lượt ăn nói lỗ mãng với Tiểu
Yên chưa thèm nói, lại còn cho người ghép thành hình kiểu này!
"Dạ, chủ nhân!"
Lăng Diệp cúp điện thoại, chống một tay lên ghế sofa vươn người ra, tay kia
nhanh nhẹn đưa về phía Úc Hàn Yên đoạt lại chiếc máy tính.
Úc Hàn Yên một tay cầm hộp kem, một tay cầm cái muỗng, rõ ràng chẳng còn cái
tay nào dư ra để bảo vệ chiếc máy tính cả. Lúc này nhìn thấy chiếc máy
tính đã bị người kia cướp đi, cô dứt khoát đặt hộp kem lên bàn, đột
nhiên đứng dậy bỏ chạy.
Lăng Diệp nhìn thấy đọan video đang được
phát, mặt liền xị xuống. Anh ném chiếc máy tính lên trên ghế
sofa, đứng vụt dậy, phi về phía Úc Hàn Yên, bắt được người nào đó đang
chạy trốn, lành lạnh hỏi:
"Em chạy cái gì?"
Úc Hàn Yên vẫn đưa lưng về phía anh, đầu cũng không dám quay lại, có chút chột dạ lẩm bẩm:
"Vậy chứ anh đuổi theo cái gì?"
Lăng Diệp nhíu mày, phát một cái không thương tiếc lên chiếc mông tròn trĩnh, vểnh lên của cô, nói:
"Em chạy sao anh có thể không đuổi theo."
"Hí". Úc Hàn Yên cảm thấy chỗ bị đối phương đánh đau rát, giống như đang bị
vô số con kiến đốt. Cô bất chợt xoay người, hai tay xoa nhè nhẹ lên
mông, đôi mắt to đã phủ một tầng hơi nước, nhìn chằm chằm người kia
không chớp, tội nghiệp lên án:
"Đau ~"
"Còn dám nhìn người đàn ông khác trần truồng nữa không hả?"
Trong đôi mắt hẹp dài của Lăng Diệp thoáng qua một tia đau lòng. Anh tiến đến gần cô, vừa giúp cô xoa chỗ vừa bị đánh, vừa lạnh lùng hỏi.
Úc
Hàn Yên dựa vào lòng anh, dùng chiếc đầu cọ cọ vào lồng ngực rắn chắc
của anh, hai tay vòng qua thắt lưng anh, nhỏ giọng nói:
"Không dám. . . . . ."
Lăng Diệp thấy cô đã có thái độ tốt biết nhận tội thì cũng không so đo với cô nữa. Anh đứng im lặng ôm cô, xoa xoa mông cho cô. "Cốc cốc."
Đôi mày đẹp của Lăng Diệp hơi nhăn lại. Anh nhìn ra phía cửa phòng làm việc, thấp giọng nói:
"Vào đi."
"Tổng giám đốc, đã đến giờ họp." Một người đàn ông trẻ tuổi mặc bộ vest màu
xám mở cửa ra, cúi đầu chào Lăng Diệp, cung kính nói.
Lăng Diệp đưa tay trái lên nhìn đồng hồ, lạnh nhạt nói:
"Biết rồi."
Thấy cửa đã đóng lại, Úc Hàn Yên ngẩng đầu nhìn Lăng Diệp cười, cười đến giống một con hồ li nhỏ:
"Đột nhiên em phát hiện ra, những người thư ký nam của anh đều không tệ
nha." Quả thật, sáu người thư ký nam của anh tuy mỗi người một vẻ, mỗi
người một phong cách, lịch lãm có, lạnh lùng có, dịu dàng có v.v… nhưng
tất cả đều rất trẻ tuổi, đẹp trai.
Lăng Diệp rà soát lại diện mạo của từng người thư ký trong đầu, quả nhiên phát hiện ra, vẻ ngoài của
bọn họ đều rất xuất chúng. Anh chống lại nụ cười má lúm
đồng tiền của Úc Hàn Yên, nghĩ thầm: ‘Có muốn anh điều bọn họ đi hết
không hử?’
Úc Hàn Yên đặt hai tay lên cổ anh, nhìn anh ra điệu bộ ‘anh hãy thành thật khai báo đi’, hỏi:
"Có phải trước đây anh thích đàn ông không?"
Nhu cầu tình dục của Lăng Diệp mãnh liệt như thế nào cô hiểu rất rõ, gần
như cứ động một tí là anh động dục. Thế nhưng trước khi cô xuất hiện,
xung quanh anh lại không có một người phụ nữ nào. Hôm nay nhìn thấy
những người thư ký của anh, trong đầu cô đột nhiên xuất hiện suy nghĩ -
người này trước kia là gay.
Đầu Lăng Diệp đầy vạch đen. Anh không nói gì lườm cô một cái. Anh có điểm nào để cô phải đưa ra kết luận này
chứ? Anh kìm lại cơn kích động muốn mở tung đầu cô ra, nói nhấn mạnh:
"Anh không kỳ thị chuyện đồng tính luyến ái, nhưng anh cũng không phải là người đồng tính."
Đôi mắt lưu ly của Úc Hàn Yên chớp chớp, giống như một đứa trẻ đang tuổi tò mò, hỏi liên tiếp:
"Vậy trước kia anh đều dựa vào tay phải của mình để giải quyết dục vọng sao? Nhưng anh giải thích như thế nào về diện mạo của đám thư ký kia đây?"
Lăng Diệp gỡ hai tay cô đang đặt trên cổ mình xuống, vừa đi đến bên cạnh
chiếc ghế sofa cúi người nhặt chiếc điện thoại lên, vừa nhàn nhạt giải
thích:
"Trước khi em xuất hiện, có thể nói anh được coi là thanh tâm quả dục(*), thi thoảng có ham muốn thì tự mình giải quyết thôi. Về
phần những người thư ký kia thì anh chỉ có thể nói đó là do trùng hợp
thôi."
(*)Thanh tâm: nghĩa là tâm trí luôn trong sáng, loại bỏ lục dục thất tình.
Quả dục: nghĩa là phải tiết chế tất cả các ham muốn mà không riêng gì ham muốn sinh hoạt với nữ giới.
=>> Túm lại là đầu óc rất trong sáng, không có nhiều ham muốn tình dục a.
Thật ra nếu Tiểu Yên không đề cập đến diện mạo của bọn họ, anh cũng sẽ không phát hiện ra vấn đề này.
"Vậy tại sao bây giờ dục vọng của anh lại lớn như thế?! Đừng tưởng là em
không biết, cái gì hàng đêm đều chọc vào e