Tình Đầu Cấm Kỵ

Tình Đầu Cấm Kỵ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322515

Bình chọn: 7.00/10/251 lượt.

Hào cũng cười, rốt cuộc có thể thấy hai người gặp mặt, lần này có

Húc giúp một tay, nhất định có thể đạt được kết quả tốt. Diệp Hiểu Hàm không

biết mình đã làm gì tội lỗi, đang đi trên đường cũng bị người bắt đi,

hơn nữa từ đầu đến cuối đều muốn cô cẩn thận một chút, đừng lộn xộn, thử hỏi người nào bị cướp, sẽ không lớn tiếng gọi, sẽ không lộn xộn?

Hơn nữa lúc ấy cô còn ở cùng Đinh Gia Kỳ, xem ra cô nhất định đã bị dọa phát sợ rồi!

“Rốt cuộc mấy người từ đâu đến, có biết bắt cóc tôi sẽ có hậu quả gì không?” Lá gan Diệp Hiểu Hàm rất lớn, đối mặt với những người đàn ông cao to

như thế này mà vẫn có thể mắng to, nhưng những người này vẫn thờ ơ.

“Cô Diệp, chúng tôi chỉ muốn mời cô đến đây một chuyến mà thôi, không có

bắt cóc, hơn nữa chúng tôi cũng đã thông báo với người nhà cô, chỉ mượn

cô một chút.” Một người đàn ông nhìn có vẻ không hung ác lắm nói với cô.

Bọn họ chỉ nghe theo mệnh lệnh mà thôi, cô có thể hợp tác một chút không,

đừng lộn xộn như vậy? Nếu xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không thể gánh

nổi!

Thông báo với người nhà mà vẫn không tính là bắt cóc ư,

những người này xem cô là đồ ngốc sao? Hay là bọn họ quá ngây thơ, không cho đây là bắt cóc?

Diệp Hiểu Hàm phồng má nhìn chằm chằm mấy

người này, sao cô có thể xui xẻo như vậy, tại sao lại bị bắt cóc chứ?

Không phải ba và anh hai có rất nhiều tiền sao, tại sao vậy chứ?

“Đến rồi, cô Diệp, mới xuống xe.”

Diệp Hiểu Hàm chỉ có thể ngoan ngoãn bước xuống xe, rốt cuộc đây là đâu?

Thật là hùng vĩ! Hơn nữa nơi nào cũng có núi non trùng điệp.

Kiến trúc này hình như là xây ở trên đỉnh núi, ở nơi này, muốn chạy trốn cũng khó.

Hai người đàn ông kéo tay cô, đưa cô vào.

“Mấy người có phải làm vậy không, dù sao tôi cũng trốn không thoát! Chẳng lẽ mấy người không biết tôi là phụ nữ có thai sao? Việc này làm tổn hại

nghiêm trọng đến nhân quyền của tôi.” Diệp Hiểu Hàm khó chịu nhìn bọn

họ, rốt cuộc những người đàn ông này muốn mang cô đi đâu?

Thật ra thì bọn họ cũng không muốn như vậy, nhưng vì không muốn để cô chạy loạn mà thôi, chỉ sợ nếu cô chạy loạn sẽ làm chính mình bị thương.

“Rốt cuộc mấy người là ai? Không giải thích gì đã bắt người ta tới, còn

không nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra, đại ca của mấy người đâu? Gọi

anh ta ra nói chuyện với tôi.” Diệp Hiểu Hàm hét lớn.

Dù Diệp

Hiểu Hàm hét lớn cũng không có chút tác dụng, ngược lại những người đàn

ông này đưa cô đến một căn phòng được thiết kế tỉ mỉ, bị bắt cóc còn

được đối xử như vậy sao? Cô còn tưởng mình có bị ném vào một căn phòng

nhỏ màu đen.

“Cô đợi ở đây, lát nữa sẽ rõ chuyện gì xảy ra.” Bọn họ nói xong thì đóng cửa lại.

Diệp Hiểu Hàm không hiểu bọn họ có ý gì, nếu đã đến, bọn họ thật muốn tiền chuộc, ba cô sẽ giải quyết.

Cô tò mò nhìn thiết kế của căn phòng, cô đột nhiên có một loại cảm giác

quen thuộc, như có một loại hương cô quen, bây giờ cô đang đừng trong

phòng khách, cãi gì cũng nghiêng về màu đen trắng, gian phòng này chắc

là có người ở, nếu là phòng khách, sao có thể dùng màu đen trắng chứ?

Cô cố gắng mở một cánh cửa, phát hiện đó là phòng sách, rất rộng rãi,

giống như phòng khách nhà cô vậy, trên bàn, tài liệu được sắp xếp rất

cẩn thận, cảm giác rất giống Triệu Trạch Duệ, phòng sách của anh cũng

rất gọn gàng.

Đột nhiên cô chép miệng, tại sao lại nhớ đến anh

chứ, vì chính mình bị bắt cóc sao? Thật là, đừng nhớ, tuyệt đối không

được nhớ, cô rời khỏi phòng khách, đi đến trước cửa một phòng khác.

Cô đẩy cửa ra, lập tức nhìn thấy một người đàn ông đang nằm trên giường,

hơn nữa người đó còn bị thương, cô vừa liếc mắt đã lập tức nhận ra,

người đó là Triệu Trạch Duệ.

Diệp Hiểu Hàm khiếp sợ nhìn người

đàn ông đang nằm trên giường, hai chân anh bị bó thạch cao, đầu cũng

quấn băng, tay và ngực không có việc gì, nhưng hình ảnh như vậy rất dễ

khiến cô rung động.

Tại sao? Tại sao anh lại nằm trên giường, hơn nữa còn bị thương?

Cô chậm rãi di chuyển, nước mắt cũng theo bước chân cô chậm rãi chảy

xuống, sao anh lại bị thương nặng như vậy? Tại sao anh lại không biết tự bảo vệ mình?

Cô đứng trước giường mới hiểu được, thì ra họ bắt

cô là vì muốn cô được nhìn thấy Triệu Trạch Duệ, tại sao bọn họ lại

không nói thẳng chứ? Nếu như hiểu vết thương của anh nặng như vậy, cô

nhất định sẽ xuất hiện.

Cô đưa tay muốn chạm vào khuôn mặt anh, nhưng còn chưa kịp chạm vào đã bị Triệu Trạch Duệ bắt được.

“Ai vậy?” Anh chậm rãi mở mắt, thấy là Diệp Hiểu Hàm, anh có chút kinh ngạc. “Sao em lại biết chỗ này?”

Diệp Hiểu Hàm nghe được giọng nói lạnh nhạt của anh, trái tim cũng thấy khổ sở, tại sao anh luôn muốn cách cô ngàn dặm?

“Anh cho rằng em muốn đến đây sao? Là mấy người bắt em đến.” Cô hất tay ra,

xoay người lặng lẽ lau khô nước mắt, cô không muốn thể hiện mình còn

tình cảm trước mặt anh, vì sẽ không được đáp lại.

Khi anh nói ra

những lời tuyệt tình như vậy thì cô cũng nên biết anh là người thế nào,

nhưng khi thấy thân thể anh toàn là vết thương, cô mới phát hiện lập

trường của mình không chịu nổi một kích.

Sao cô lại xuất hiện?

Triệu Trạch Duệ cho là sau k


Old school Easter eggs.