
ngay cả Tiểu Vân cùng Tiểu Xuân cũng
che mặt cười trộm.
“Được rồi! Giờ lành đã đến, kiệu hoa đã ở bên ngoài.” Lưu mụ nhắc nhở mọi
người, đem khăn hồng chùm lên mũ phượng trên đầu Khởi Diệu.
Vân Huyên cùng Tiểu Xuân đỡ tân nương, dẫn tân nương, đem tân nương vào bên
trong kiệu.
Nghi thức thành thân rườm rà tiến hành, khi Khởi Diệu được đưa về tân phòng, đã
mệt mỏi không nói ra lời. Lúc này, nguyện vọng lớn nhất của nàng chính là nằm ở
trên giường, hảo hảo ngủ ba ngày ba đêm.
Khởi Diệu cự tuyệt Vân Huyên cùng Tiểu Xuân đi theo, một mình đợi ở bên trong
tân phòng. Nói giỡn! Nếu là các nàng bồi ở bên cạnh, nàng còn có thể “chân
chính” nghỉ ngơi sao?
Vừa nghe thấy thanh âm đóng cửa, Khởi Diệu lập tức không thể chờ đợi lấy xuống
mũ phượng sắp làm gãy cổ nàng, chuyển động cái cổ đã cứng nhắc, ai thanh liên
tiếp.
“Trời ạ! Rốt cuộc mũ phượng này nặng bao nhiêu cân a?” Cúi đầu xem một thân
nặng nề y phục, nàng cuối cùng cũng hiểu tại sao nữ nhân cổ đại chỉ nguyện ý
một lần cưới.
Không đợi Mạt Vô Ngân đi vào, nàng liền tự động cởi xuống một thân gánh nặng,
chỉ khoác áo choàng rộng lại nhẹ. Thế này mới tốt! Ăn mặc nhiều như thế, giống
như bàn tử ngã xuống đất lăn qua lăn lại, không sao bò dậy nổi, Khởi Diệu nghĩ
vậy không khỏi cười ha ha.
Tâm tình tốt, liền nghe thấy bụng ùng ục ùng ục xướng khúc vườn không nhà
trống. “Thật đói nga!” Nàng lẩm bẩm nói, bắt đầu tìm đồ ăn.
Đi vào bên trong phòng khách, liền thấy bàn đầy thức ăn. Khởi Diệu cao hứng
chạy vội tới, bắt đầu lang thôn hổ yết, nàng nhưng là chưa ăn từ sáng đến giờ!
Vẫn đợi đến lúc ăn gần no, nàng mới giảm tốc độ ăn.
Mạt Vô Ngân vừa vào cửa, liền bị cảnh tượng trước mắt dọa ngây người. Thê tử
của mình toàn thân cao thấp chỉ mặc áo choàng, còn giống như đã đói bụng ba
ngày ba đêm tấn công thức ăn trên bàn.
Hắn buồn cười nhìn nàng. Kể từ khi biết Diệu Nhi đến từ tương lai, hắn căn bản
cũng không kì vọng nàng giống như những người mới xuất giá khác, xấu hổ ngồi
trong tân phòng đợi hôn phu đến vén khăn trùm đầu.
“Diệu Nhi.” Hắn nhẹ giọng gọi, để tránh dọa nàng.
Nghe thấy có người gọi, Khởi Diệu vội vàng nuốt thức ăn trong miệng, nhưng bởi
vì nhất thời nuốt quá nhanh, mắc ở cổ họng, nuốt cũng không nuốt nổi, cả khuôn
mặt phình ra hồng hồng. Nàng vội vàng cầm lên bầu rượu trên bàn, hung hăng uống
vài ngụm lớn.
“Phù!” Cảm giác được thức ăn trượt xuống thực quản, Khởi Diệu mới ôm bầu rượu thở
phào nhẹ nhõm, vậy mà rượu cay xè, rồi nàng đột nhiên hít một hơi, đầu cũng bắt
đầu có chút choáng váng.
“Sao vậy, nghẹn sao?” Mạt Vô Ngân gấp gáp hỏi, vỗ nhẹ lưng của nàng.
Khởi Diệu trợn mắt nhìn hắn một cái, không tình nguyện gật đầu.
Thấy nàng không sao, Mạt Vô Ngân lúc này mới ngồi xuống.
“Mạt Vô Ngân, ngươi không có đi mời rượu?” Nàng chỉ trích nói, cũng bắt đầu
khanh khách nở nụ cười, còn ợ mấy tiếng.
Mạt Vô Ngân cau mày ngắm nàng, nàng say! Nhìn nàng mặt đỏ gay là biết.
“Ngươi lại cau mày, ta không thích.” Khởi Diệu mất hứng kháng nghị, muốn đứng
lên vuốt chân mày lão công, chẳng qua là nàng không có đứng vững, liền ngã vào
lòng Mạt Vô Ngân.
“Mạt Vô Ngân, đầu ta choáng váng!”
“Ân.” Hắn một tay đem nàng ôm vào trong ngực, một tay cầm bầu rượu ngửi một
cái, thượng đẳng lâu năm nữ nhi hồng, khó trách Khởi Diệu mới uống vài hớp cũng
đã say.
“Mạt Vô Ngân, ngươi hôm nay có cao hứng hay không a?” Khởi Diệu say rượu hỏi
hắn. Không đợi hắn trả lời, lại nói tiếp: “Ta thật cao hứng nga! Đúng rồi! Mạt
Vô Ngân, ta nói với ngươi, ta không bao giờ.....mặc y phục cùng mũ quan kia
nữa, nặng chết! Thiếu chút nữa khiến ta ngạt thở!” Nàng cau mày ở trong ngực
Mạt Vô Ngân nói.
Mạt Vô Ngân cũng không đáp, yên lặng ôm nàng đi vào bên trong phòng.
Đặt nàng ngồi ở trên giường, Mạt Vô Ngân rút châm trên tóc nàng, cởi ra mái tóc
được vấn lên.
Thoải mái vùi ở trong ngực hắn, nàng thỏa mãn nói, “Ta thích ngủ cùng với
ngươi, cùng ngươi ngủ thật ngon thật thoải mái nga!”
“Phải không?” Mạt Vô Ngân dương dương tự đắc, hóa ra tiểu nữ nhân này coi hắn
là cái đệm?
“Ân!” Nàng nhấn mạnh gật đầu.
Cảm giác được Mạt Vô Ngân bắt đầu cởi ra váy của nàng, Khởi Diệu ngẩng đầu đưa
lên môi thơm, hai tay cũng không an phận tiến vào bên trong vạt áo của hắn.
Bỗng chốc, giống như là nhớ ra chuyện gì, Khởi Diệu đột nhiên đẩy Mạt Vô Ngân
ra. “Chờ một chút.” Nói xong, lại lảo đảo lắc lư đứng lên.
“Diệu Nhi, có chuyện gì?” Mạt Vô Ngân ngạc nhiên nhìn nàng, đang muốn đưa tay
kéo nàng trở về, chỉ thấy Khởi Diệu xoay người lại đẩy, đem hắn đẩy ngã ở trên
giường, sau đó không khách khí nhào vào hắn.
Mạt Vô Ngân không hiểu mặc cho nàng đè, kiên nhẫn nhìn lão bà đùa giỡn.
“Ngô, lão công, ngươi thiếu chút nữa làm hỏng kế hoạch của ta.” Nàng say khướt
trách. “Hôm nay là đêm động phòng hoa trúc của chúng ta, đáng lý ta nên phục vụ
ngươi, thậm chí là ở trên giường.” Nàng tuyên bố, cũng bắt đầu đắc ý tiết lộ kế
hoạch.
Cô gái nhỏ này quả thật say! Xem ra rượu này đúng là mạnh, Mạt Vô Ngân nghĩ
thầm.
Khởi Diệu bắt đầu vội vàng cởi áo của hắn ra, cũng cởi y phụ