Teya Salat
Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám

Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325154

Bình chọn: 8.00/10/515 lượt.

này tiều tụy hơn trước

rất nhiều. Đôi mắt thâm quầng, hai gò má hóp lại, nụ cười như ánh mặt trời lúc

trước giờ u ám xám xịt. Mái tóc dài không còn thoải mái tự do bay trong gió mà

ủ rũ buồn thảm.

“Vạn

người mê” biến thành “Hoàng tử u buồn” khiến Hiểu Nguyệt cảm thấy có chút

“không tiêu hóa” được. Hiểu Nguyệt bất giác nhớ đến lời Bạch Y Ngưng, cô cảm

thấy mình nên nói với An Húc Dương một lời giải thích rõ ràng.

“A

Tước, em có chuyện muốn nói với anh”.

“Có

phải Bạch Y Ngưng nói gì với em không? Đừng tin chị ta”.

“Không

liên quan đến chị ấy, thật ra… em thật sự có chuyện muốn nói với anh”.

An Húc

Dương nhìn Kỷ Hiểu Nguyệt, ánh mắt phức tạp: “Đợi đã! Lần này hãy để anh nói

trước”.

Kỷ Hiểu

Nguyệt: “…”

Để anh

nói trước?

An Húc

Dương nhìn thật sâu vào đôi mắt trong trẻo của Kỷ Hiểu Nguyệt, anh nên mở lời

thế nào đây, anh rất nhớ cô.

Biết rõ

trái tim cô đã thuộc về người khác, nhưng anh vẫn không thể kiềm chế bản thân,

anh nhớ cô, muốn gặp cô.

Biết rõ

không nên tiếp tục dây dưa, anh nên mỉm cười chúc phúc cho cô, nhưng... anh

không từ bỏ được.

Anh

không muốn chúc phúc, anh muốn có được cô.

Người

đang đứng trước mặt mà sao lại xa cách đến thế, đến mức dù anh có dùng hết sức lực

cũng không đuổi kịp bước chân cô.

Hiểu

Nguyệt, nếu chỉ có thể nói với em một câu, anh muốn nói, anh yêu em. Nhưng anh

có thể nói vậy không? Không, vì một khi anh nói ra, em chắc chắn sẽ càng rời xa

anh!

An Húc

Dương mỉm cười chua xót: “Hiểu Nguyệt, bọn mình chụp chung một kiểu ảnh đi”.

Kỷ Hiểu

Nguyệt: “@#%&(&*@.....”

***

An Húc

Dương và Kỷ Hiểu Nguyệt chụp ảnh chung tất nhiên nổi bật hơn hẳn Anny. Anny

đứng cách đó không xa oán giận lườm Kỷ Hiểu Nguyệt.

Dựa vào

cái gì mà con bé đó có được sự ưu ái của An Húc Dương và sự chú ý của Tổng giám

đốc Tề?

Nghe

nói chính vì cô ta mà An Húc Dương rời khỏi làng nhạc, nghe nói Phong Tín Nhi

cũng vì cô ta nên mới bị Tổng giám đốc Tề nhốt vào “lãnh cung”, từ đó về sau

mai danh ẩn tích.

Những

chuyện liên quan đến cô gái này, Anny đã nghe rất rất nhiều. Càng nghe nhiều

trong lòng càng thêm ghen ghét, nhưng cô ta biết mình chẳng thể làm được gì,

chỉ có thể đứng nhìn từ xa!

Kỷ Hiểu

Nguyệt bị hình tượng “Hoàng tử u buồn” của An Húc Dương làm giật mình, cô không

để ý cách đó không xa, một ánh mắt oán hận đang nhìn mình.

Lúc

chụp ảnh chung, người An Húc Dương cứ run lên.

Kỷ Hiểu

Nguyệt lo lắng hỏi: “Anh bị sao vậy?”

An Húc

Dương cười cười: “Không sao”.

Không

sao? Sắc mặt tái nhợt như vậy mà còn nói là không sao?

Kỷ Hiểu

Nguyệt đưa tay sờ trán An Húc Dương: “Anh sốt rồi!”

An Húc

Dương chỉ cười: “Anh không sao thật mà”.

“Gió

biển lớn lắm, anh không thể ở đây được, mau về thôi!” Kỷ Hiểu Nguyệt kiên quyết

kéo An Húc Dương rời khỏi studio.

Anny

nhìn theo bóng dáng hai người, đôi mắt quyến rũ hơi nheo lại, khóe môi cong lên

cười gian xảo.

***

Tề Hạo

vừa về đến studio thì Kỷ Hiểu Nguyệt đã rời khỏi đó. Mọi người tận mắt thấy

“gian tình” giữa Kỷ Hiểu Nguyệt và An Húc Dương, còn có ảnh làm chứng nữa. Tề

Hạo vò nát bức ảnh trong tay, vẻ mặt u ám rồi lạnh lùng bỏ đi.

Anny

cười tươi rói, cô không mong có thể “tiêu diệt” được Kỷ Hiểu Nguyệt nhưng cũng

nên để cô ta nhận một bài học, để Tổng giám đốc Tề thấy được cô ta là loại con

gái lẳng lơ như thế nào!

Trong

văn phòng Tổng giám đốc, mọi người đều nơm nớp lo sợ. Ngay cả cô nàng Đào Song

Song luôn thích tám chuyện cũng không dám lên tiếng, vì bắt đầu từ lúc bước vào

văn phòng, cô đã ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc.

Trong

nửa tiếng ngắn ngủi, Tề Hạo đã ba lần mở cửa ra để nhìn về phía vị trí Kỷ Hiểu

Nguyệt, khuôn mặt nặng như bia đá càng lúc càng u ám.Cô nàng đáng giận này lại

chạy đâu rồi? Từ hôm qua đến hôm nay anh không tìm thấy cô, di động cũng tắt

máy! Đáng giận hơn, anh đứng đợi dưới nhà cô cả đêm cũng không thấy cô về, bây

giờ lại còn đi làm muộn!

“Rầm”,

cửa phòng lại đóng lại.

Mọi

người yên lặng nhìn nhau rồi cúi đầu, sự tức giận của Tổng giám đốc Tề hình như

cứ tăng dần theo thời gian rồi, Hiểu Nguyệt cô nương sắp gặp xui xẻo rồi!

Nhiếp

Phong lắc đầu thở dài, đây có còn là Tổng giám đốc Tề mà Thái Sơn có sập xuống

mặt cũng không biến sắc không? Tình yêu đây mà! Sau này muốn Tề Hạo nổi điên,

cách tốt nhất là vào trò chơi đùa giỡn Tế Nguyệt Thanh Thanh hoặc bắt cóc Kỷ

Hiểu Nguyệt.

Nhưng

sao hôm nay Kỷ Hiểu Nguyệt lại đến muộn vậy? Anh cũng ngạc nhiên đấy!

Tiếng

chuông điện thoại trong phòng Tổng giám đốc vang lên.

“Tổng

giám đốc Tề. Buổi sáng tốt lành”. Tiếng Bạch Y Ngưng vọng qua điện thoại.

“Có

việc gì không?” Giọng Tề Hạo vẫn rất khó chịu.

“Em

đang nghĩ, liệu anh có đồng ý lấy em không”.

“Bạch Y

Ngưng!”

“Sao

lại mất kiên nhẫn vậy chứ! Em mất không ít công sức mới có thể ngăn được tin

tức khủng khiếp nhất tuần này đấy. Anh nên cám ơn em mới đúng”.

“Tin

gì?” Đôi mắt u ám của Tề Hạo khẽ nheo lại, ánh lên sự lạnh lùng.

“Chậc

chậc, Tổng giám đốc Tề đáng thương, anh cứ từ từ xem đi, em đã gửi vào hòm thư

của anh rồi đấy. Nếu muốn lấy em thì n