Old school Swatch Watches
Tiên Hôn Hậu Ái

Tiên Hôn Hậu Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329621

Bình chọn: 9.5.00/10/962 lượt.

giơ tay lên nhìn đồng hồ, bất tri bất giác đã sắp

tới buổi trưa, cười cùng Tần Vân nói: "Buổi trưa thật đúng là không được, trong

nhà lão Phương đồng chí ngày hôm qua nói với tôi có chút đau đầu, buổi trưa trở

về đi theo bà ấy vào bệnh viện kiểm tra một chút, ai, bà nói xem người già rồi

thật đúng là không dùng được, bệnh tật cũng nhiều hơn, bình thời một người thân

thể thật tốt, hiện tại hóng gió cũng có thể thổi ra bệnh ."

"Vậy có nặng lắm không?" Tần Vân có chút quan tâm hỏi, vừa nói vừa đi về phía

ông.

"Buổi trưa đi trước kiểm tra xem một chút đi, không có kiểm tra ai biết

được." Trương bí thư vừa nói vừa đứng dậy, cầm lấy cặp công văn bên cạnh, vừa

cười nói: "Tốt lắm, hôm nay cá hấp chưng tôi không thể ăn được rồi, để lần tới

tôi tới tìm lão Tô nhà bà đánh cờ, lần trước tôi còn chưa có đánh xong đâu."

Tần Vân vừa gật đầu lia lịa, vừa nói: "Ông đem vợ ông cùng tới đây chơi với

tôi, một người ở trong nhà nhiều cũng nhàm chán lắm, không có bệnh cũng sẽ bị

buồn bực thành bệnh ."

"Được, tôi trở về nói với bà ấy." Trương bí thư cười đáp ứng.

Tô Dịch Thừa đưa ông ra cửa, đợi lúc trở về phòng khách An Nhiên đã mơ hồ mở

mắt từ trong phòng đi ra. Vừa nhìn đồng hồ, ngủ cũng chưa được nửa giờ.

Tiến lên có chút thương tiếc sờ sờ mặt của cô, mấy ngày gần đây có lẽ là do

giấc ngủ không tốt cả người nhìn qua cũng gầy đi chút ít. Khẽ nhíu mày, hỏi:

"Làm sao không không ngủ thêm một chút?"

An Nhiên làm nũng cười với anh, lắc đầu nói: "Tỉnh."

Nhìn đồng hồ, cơm trưa còn phải đợi một lát, liền nắm tay cô đi ra ngoài:

"Chúng ta đi ra ngoài đi dạo một chút."

An Nhiên gật đầu, tùy ý anh dắt tay cô đi ra ngoài, lúc đang đi tới cửa, đúng

dịp gặp được Tô Dịch Kiều mang vẻ mặt tức giận trở lại, cũng không biết là người

nào làm cô tức giận, cả người đầy tức giận nhìn thấy Tô Dịch Thừa cùng An Nhiên

cũng chỉ nói một tiếng, sau đó mặt âm trầm liền chạy về phòng của mình.

"Xảy ra chuyện gì?" An Nhiên có chút nghi hoặc nhìn Tô Dịch Thừa, thật ra thì

ngày hôm qua lúc Dịch Kiều bị Diệp Tử Ôn mang đi không bao lâu Johnson nhận được

điện thoại cũng đi, cũng không nói chuyện gì, nhưng mà bởi vì biết Dịch Kiều bị

Tử Ôn mang đi, người Tô gia cũng yên lòng, nên không có gọi điện thoại đi qua

hỏi gì, tự nhiên cô không có trở lại đoán chừng là đã ở trong thành phố.

Tô Dịch Thừa nhún nhún vai, lắc đầu, tỏ vẻ anh cũng không rõ ràng.

Nhưng mà còn không đợi hai người xoay người, lúc này Diệp Tử Ôn đột nhiên như

gió từ bên ngoài đã chạy tới, thấy Tô Dịch Thừa, trên mặt treo thật nụ cười to,

nắm anh hỏi: "A Thừa, mẹ Tô có ở đây không, tớ tới tìm bà ấy cầu hôn."

Nghe vậy, An Nhiên cùng Tô Dịch Thừa đều là trừng lớn mắt, cái này phát triển

cũng quá nhanh đi, hơn nữa nhìn bộ dạng Dịch Kiều mới vừa rồi, làm sao cũng cảm

giác không ra là tâm tình vui sướng khi đính hôn, hơn nữa là tức giận.

Đợi không Tô Dịch Thừa trả lời, Diệp Tử Ôn cũng không để ý đến anh, chỉ nói:

"Tớ tự mình đi tìm mẹ Tô." Vừa nói liền chạy vào trong nhà.

An Nhiên cùng Tô Dịch Thừa nhìn nhau một cái, sau đó không hẹn mà cùng cười

lớn ra.

Lúc hai người nhìn nhau cười, điện thoại của An Nhiên vào lúc này vang lên,

là Cố Hằng Văn gọi điện thoại tới.

Cầm lấy điện thoại di động nghe: "Dạ, ba."

Bên kia điện thoại Cố Hằng Văn có chút vội vàng nói: "An Nhiên, mẹ con, mẹ

của con phải nhập bệnh viện rồi."

Nhận được điện thoại của Cố Hằng Văn nói Lâm Tiểu Phân phải vào bệnh viện, An

Nhiên bối rối một trận, một chút chủ trương cũng không có, căn bản là không biết

làm sao, may mắn là Tô Dịch Thừa đang ở bên người cô, nhận lấy điện thoại trong

tay cô nên mới biết thì ra là bệnh cũ lúc trước của Lâm Tiểu Phân tái phát, bác

sĩ bước đầu xác định là khối u trong đầu di chuyển, cụ thể có phải là chuyển

biến xấu thành u ác tính hay không, thì hiện tại bác sĩ còn không có kết luận

minh xác.

Tô Dịch Thừa sau khi nghe, chỉ nói với Cố Hằng Văn rằng bọn họ sẽ qua đó

ngay, sau đó liền trực tiếp cúp điện thoại.

Cũng không có để ý xem Diệp Tử Ôn rốt cuộc cầu hôn như thế nào, thậm chí ngay

cả cơm trưa cũng không ăn, chỉ nói một câu cùng Tần Vân, Tần Vân sau khi biết

liền dặn dò anh đến đó thì hỏi thăm tình huống sau đó gọi điện thoại báo cho bà,

Tô Dịch Thừa gật đầu, liền trực tiếp mang theo An Nhiên lên xe lái về phía nội

thành.

Dọc theo đường đi, An Nhiên thật là có chút khẩn trương, trong miệng cúi đầu

nói thầm cái gì đó, tay cũng bởi vì lo lắng cùng khẩn trương cho nên có chút

không biết đặt ở đâu.

Tô Dịch Thừa nhìn cô một cái, đưa tay kéo cô lại, giữ thật chặc trong lòng

bàn tay.

An Nhiên nhìn anh, hốc mắt hồng hồng, trong mắt sương mù một chút liền nhuộm

đầy hai mắt của cô, nắm chặt bàn tay to lớn của Tô Dịch Thừa, lực đạo lớn tới

mức làm đỏ cả tay của Tô Dịch Thừa, mà chính cô một chút cũng không có phát

giác. Cô đang lo lắng, đang sợ, đang khẩn trương, cô thậm chí không biết nên

dùng từ ngữ gì để hình dung tâm tình của mình giờ phút này.

"Lần trước bác sĩ không phải nói sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường

sau này sao, hiệ