
m mãi không phá
được kết giới của chưởng quầy Ly, sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch
lại bó tay. Một quầng sáng loá mắt xuất hiện ở trước mặt Bạch Nham phá
tan tầng kết giới kia.
“Bạch Nham!” Chưởng quầy Ly nhào vào trong lòng Bạch Nham, làm cho Bạch Nham kinh ngạc chân tay luống cuống.
“…… Du Dao?!”
“Ta đã về rồi.” Chưởng quầy Ly dụi vào lồng ngực Bạch Nham rầu rĩ nói
một câu, nước mắt lại trào ra, mới rời khỏi hắn một lát thôi mà sao lại
có thể nhớ hắn đến vậy!
Bạch Nham không biết đã xảy ra chuyện gì, vì sao chưởng quầy Ly không
chỉ trở về mà còn đột nhiên lao vào lòng hắn như thế. Hắn vốn có rất
nhiều rất nhiều phỏng đoán, sợ nàng thấy Viên Hạo sẽ quên hắn, sợ ma
tính của nàng đột nhiên bộc phát bị Viên Hạo đả thương, sợ nàng từ nay
về sau không trở lại, nhưng không ngờ nàng lại cho hắn một niềm vui bất
ngờ thế này. Nghe thấy nàng yếu ớt lặng lẽ khóc, hắn có cảm giác như
người sắp chết đuối bỗng nhiên được người ta cứu lên, cảm giác như trút
được gánh nặng, cảm giác như được sống lại. Hắn ôm chặt lấy nàng, cầu
nguyện đây là kết cục của bọn họ, vĩnh viễn của bọn họ.
Chưởng quầy Ly ôm Bạch Nham bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không đúng,
Bạch Nham là Ứng Long, nàng là Hỏa linh, trước nay nàng luôn cảm thấy cơ thể Bạch Nham lạnh lẽo, nhưng bây giờ hắn còn nóng hơn cả nàng. Chưởng
quầy Ly đẩy Bạch Nham ra vài phân, đưa tay sờ lên cổ của hắn, ngón tay
lại chạm đến nhiệt độ nóng cháy. Bạch Nham không phải người hắn sẽ không cảm sốt!
“Bạch Nham, chàng làm sao vậy? Sao lại nóng thế này? Xảy ra chuyện gì?”
Bạch Nham cười thê lương:“Là Thiên Ngoại Lưu Hỏa thiêu đốt trong nguyên thần của ta.”
“Cái gì! Sao có thể như vậy?”
“Ta mất một trăm năm mới chỉ áp chế được Thiên Ngoại Lưu Hỏa trong
nguyên thần chứ không dập tắt hoàn toàn được nó, quả nhiên nguyên thần
chưa hủy lửa sẽ không tắt……” Bạch Nham dừng một chút không muốn nói thêm nữa, hắn vốn không định để chưởng quầy Ly biết, không muốn bất kỳ ai
biết.
“Cho nên chỉ cần chàng dùng sức mạnh nguyên thần sẽ khiến Lưu Hỏa bùng
lên? Biến trở về nguyên hình hóa thành Ứng Long, hoặc là thi triển pháp
thuật mạnh đều có ảnh hưởng phải không?!”
“…… Phải……”
“Phải?!” Chưởng quầy Ly không kiềm chế được gào lên với hắn ,“Vậy mà
chàng còn dùng nguyên hình đấu pháp với Thiên Khê?! Chàng đưa thiên binh thiên tướng tới còn chưa đủ sao! Chàng đang đi tìm chết đấy à?!”
“Chỉ cần nàng không sao……”
Chưởng quầy Ly ngắt lời Bạch Nham, hung hăng nói:“Ta có sao! Rất có sao! Ta vì Viên Hạo mà thành ma, chàng có tin nếu chàng chết, ta điên lên
biến thành Thiên Khê thứ hai, làm loạn tam giới nghiêng trời lệch đất
không hả?!”
“……”
Bạch Nham thất thần nhìn nước mắt của nàng từng giọt từng giọt không
ngừng chảy xuống. Ở bên nàng ba trăm năm hắn chưa bao giờ thấy nàng rơi
lệ, nhưng chỉ trong mấy ngày này nàng đã vì hắn mà khóc hai lần. Trong
lòng hắn không rõ là cảm kích hay là hạnh phúc, ông trời đối xử với hắn
thật đúng là không tệ, cho dù Bạch Nham hai bàn tay trắng ít nhất còn có nàng.
Chưởng quầy Ly nhìn thấy hắn đột nhiên lại cười, tức giận, mắng:“Cười! Lúc này còn cười! Chàng sắp bị thiêu chín rồi!”
Trên người Bạch Nham đã loáng thoáng xuất hiện một ít hồng ban, vừa thấy đã biết không phải chuyện tốt.
“Chàng không thấy đau sao?” Chưởng quầy Ly sốt ruột vén tay áo của hắn
lên xem. Trên cánh tay hắn có vết giống như bị bỏng, Thiên Ngoại Lưu Hỏa là thiêu đốt từ trong nguyên thần của hắn, nếu trên da hắn đã bắt đầu
hiện lên vết, vậy bên trong đã đến mức nào rồi?!
Bạch Nham giữ tay nàng lại, kéo nàng vào trong lòng:“Khi nàng ở cùng
Viên Hạo đau không thể tưởng được; Nàng đã về thì không thấy đau nữa.”
“Chàng còn khua môi múa mép!” Chưởng quầy Ly cũng không có tâm trạng
nghe hắn nói lời ngon tiếng ngọt, kéo hắn bước lên mây,“Đi, chúng ta về
núi Đại Tuyết, linh nguyên của Đỗ Tuyền có thể cứu chàng một lần, nhất
định có thể cứu chàng lần thứ hai!”
“Đúng rồi, Viên Hạo đâu? Nàng dẫn hắn về Đan thành sao? Vậy nàng có về
phủ xem qua chưa? Đỗ Tuyền sao lại bị Thiên Khê mang đi ?” Bạch Nham
liên tục hỏi chưởng quầy Ly mấy vấn đề.
Chưởng quầy Ly liếc mắt nhìn hắn:“Chàng lo cho chính mình trước đi! Còn quan tâm những người khác làm gì!”
“À, còn có đạo sĩ đám Huyền Tôn giáo kia là tới Phong Đô tìm người, ta
đoán bảy tám phần là có liên quan đến kính Côn Luân, ta bảo Tòng Tố đưa
đám đạo sĩ đó đến Phong Đô tìm……”
Chưởng quầy Ly cắt đứt lời hắn:“Còn nói?! Câm miệng! Trước ngăn chặn Lưu Hỏa trong cơ thể đi đã, bằng không còn chưa tới núi Đại Tuyết chàng đã
bị đốt trụi rồi!”
p/s: Để Huynh hay Chàng đây =____=
p/s 2: Chỉ Lan do chị Ly giúp thành hình nên không khác gì ‘con gái’ chị Ly, thế nên để tỷ-muội cho nó thân mật =))
“Sao chàng lại có bản lĩnh khiến ta chật vật như vậy chứ!”
Editor: mèomỡ
Nơi sâu nhất trong núi Đại Tuyết cất giấu hồ băng ngàn thước, cũng chính là linh nguyên của Đỗ Tuyền. Năm trăm năm trước sau khi Bạch Nham chịu
hình đã được muội muội mình là Bạch Doanh Chi mang đến nơi này. Hắn dựa
vào linh khí của hồ băng chữa thươ