Disneyland 1972 Love the old s
Thuyền Tới Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng

Thuyền Tới Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324240

Bình chọn: 7.00/10/424 lượt.

y gặp nhiều sóng gió, nhưng khi nghe nói Kiều Lạc muốn bàn việc hai gia đình với mình, nàng ta đồng ý gặp mặt sau giờ tan sở.

Bởi vì bàn việc quan trọng, họ hẹn gặp tại một quán trà khá sang.

Mai Oánh Oánh vừa đến, đã ngạo mạn nói,”Anh chắc là đã nghe nói tôi đồng ý chuyện của chúng ta mới đến đây phải không .”

Kiều Lạc không đáp lời nàng, chỉ nói,”Ba của cô sẽ làm được gì cho bệnh viện của chúng tôi ?”

Mai Oánh Oánh cười nói,”Anh nghĩ sao? Cấp bậc của sự cố chữa bệnh kia đều tùy thuộc vào một câu nói của ông ấy, là sai lầm của các người, hay là cơ thể của bệnh nhân có vấn đề, cũng đều do ông ấy quyết định , chẳng lẽ anh còn nghi ngờ hay thắc mắc gì sao?”

“Không……”Kiều Lạc cũng cười,”Đã bàn điều kiện, tự nhiên là muốn xem thành ý của cả hai bên, giao dịch mới có lời.”

“Chẳng lẽ anh cảm thấy thiệt thòi?”Mai Oánh Oánh hừ một tiếng,”Nói cho anh biết, tôi thật sự không có gì hứng thú gì với anh, hoàn toàn là bởi vì Diệp Khinh Chu thích anh, cái gì nó muốn, tôi muốn nó phải mất đi.”

“Vì vậy lấy hôn nhân của cô ra làm trò đùa?”Kiều Lạc cầm lấy cái chén, nhấp một miếng trà, tùy ý nói.

“Hôn nhân?”Mai Oánh Oánh cười nói,”Tôi đâu có ngốc như vậy, tôi sẽ không kết hôn với anh, chỉ là không cho hai người ở bên nhau, anh phải đáp ứng tôi !”

Kiều Lạc nhẹ gật đầu,”Chính là như vậy, chỉ sợ ba của cô sẽ không bằng lòng, phải biết rằng, Diệp Khinh Chu không có quan hệ gì với ông ấy.”

“Ông ấy ?”Mai Oánh Oánh khinh thường trả lời,”Cùng lắm thì vài cổ phần của bệnh viện là xong, chuyện của ông ấy, tôi không quản.”

“Cho nên……”Kiều Lạc ngưng một chút rồi tiếp,”Muốn ba của cô che dấu sự cố khi chữa bệnh, chúng tôi phải trả ra hai thứ, một là tôi không thể ở bên Diệp Khinh Chu, hai là cổ phần của bệnh viện, cụ thể là như vậy …… tôi nói đúng hay không?”

Mai Oánh Oánh không rõ tại sao anh phải lặp lại, nhưng vẫn nhẹ gật đầu,”Đại khái chính là như vậy, anh có ý kiến sao?”

“Đương nhiên.”Kiều Lạc đột nhiên đứng lên, mạnh mẽ đi ra cửa,”Hai đổi lấy một, thật không công bình.”

Thấy anh mở cửa, Mai Oánh Oánh nói chuyện cũng cẩn thận hơn vài phần,”Vậy anh muốn như thế nào?”

“Ngưng hẳn giao dịch.”Kiều Lạc quay đầu nhìn nàng.

“Anh!”Mai Oánh Oánh đứng lên, biến sắc,”Anh dám ?”

Kiều Lạc đột nhiên lôi tay trái từ nãy giờ vẫn giấu trong túi quần ra, đặt ra trước mắt nàng, xòe ra năm ngón tay, thả xuống máy ghi âm có hình dạng như một cây bút nhỏ, anh nhếch miệng,”Tôi là công dân rất biết tuân theo pháp luật nhé.”

Mai Oánh Oánh hai mắt lập tức trợn to, vung tay muốn giật, Kiều Lạc đã nhanh hơn một bước, lùi ra xa, nhét tay vào trong túi áo, nhìn mặt trắng bệch của nàng ta, cười nói,”Tặng cô một câu, làm người đừng được voi đòi tiên.”Vừa nói vừa bước ra đại sảnh đang ngồi đầy người, theo ngõ nhỏ đi ra ngoài.

Báo chí đăng một lúc mấy tin : bệnh viện tư của nhà họ Kiều gặp sự cố trong lúc chữa bệnh, nhà họ Mai lợi dụng điều đó để tạo áp lực đặt điều kiện cũng bị đưa ra ngoài ánh sáng, lại còn đăng tin Phi Nhã Điền Sản có nguy cơ phá sản. Tin tức nói là do sự kiện từ quảng cáo ở Tử Dương Đình, kết quả kinh doanh thảm hại, việc xây cất cũng bị đình lại. Người trong ngành còn đưa ra giả thuyết xa hơn, đồn rằng chủ tịch Triệu Phi Nhã bao nuôi một tiểu bạch kiểm, tham ô tài sản của công ty, kết quả hoàn toàn mất sạch.

Tin tức bên trong này rất giống như tin đồn về Xương Mậu Điền Sản hai năm trước, người trong nghề đã đồn đãi rằng , công ty nhà này rất không may, cho nên nội bộ công ty lục đục, cổ phần bán ra cũng không ai mua tới.

Diệp phu nhân đọc tin đăng báo, Kiều Lạc bên cạnh lắng nghe, cuối cùng nói một tiếng,”Mẹ, hình như biên tập viên đã sửa lại bản thảo của mẹ, thiếu mấy câu.”

Bà Diệp nhíu mày,”Thật sao? Sao mẹ không thấy ?”

Kiều Lạc đứng thẳng vương vai, gượng cười,”Bất quá nghe không tệ, giọng văn rất có bản lĩnh.”

Bà Diệp nghe lời ca tụng, nét mặt thoáng vẻ cười, thuận miệng hỏi,”Ba của con bây giờ ra sao?”

Kiều Lạc đem toàn bộ sự việc kể lại, do bà Diệp làm phóng viên chuyên môn thâm niên điều tra nắm giữ bản thảo, ông Kiều bên ngoài bị ban thanh tra truy vấn, về nhà đối mặt phóng viên, có lúc suy sụp tinh thần, khi tình hình đã có chút lắng dịu, bà Diệp và Kiều Lạc đề nghị ông đi về miền thôn dã nghỉ ngơi, trấn tĩnh tâm tình, bệnh viện do Kiều Lạc quản lý.

Sau đó theo tin tức đưa ra, do Kiều gia thừa nhận sai lầm và chủ động đưa ra trước dư luận, cộng thêm bà Diệp viết bài để gỡ lại một phần, dư luận xã hội lần này cũng không quá công kích sự cố chữa bệnh. Nói không bị ảnh hưởng là sai, Kiều Lạc khi trả lời phóng viên chỉ nói một câu,”Làm bác sĩ cần phải song toàn, có trí, có dũng.”

Lời này khi phát ra làm dấy lên không ít tranh luận, có người chê bai làm việc xấu xong rồi mới đóng vai anh hùng, cũng có người nói bác sĩ cũng là người bình thường, cũng có thể phạm sai lầm, chỉ cần dũng cảm gánh chịu trách nhiệm.

Kiều Lạc lắc đầu,”Có lẽ thêm một thời gian nữa thì tốt.”

Bà Diệp gập báo lại, để sang một bên, ngẩng đầu hỏi,”Lần trước mẹ đã cho con biết Tiểu Chu ở chỗ nào, con bận rộn quá, bây giờ không có việc gì, sao v