Ring ring
Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327895

Bình chọn: 9.5.00/10/789 lượt.

ko truyền cho

nó cái gen hám trai có chọn lọc đàng hoàng thì có lẽ, chồng

bà cũng ko phài dùng thủ đoạn này để thử. Chung quy, do bà

bảo ban chồng ko tốt, dạy con ko nghiêm.

-Ko sao ạ, con nghĩ, cha làm thế chỉ là ko muốn để con và Gia

Băng phải hối hận về sau mà thôi, ko hẳn là ko có ý tốt, tuy,

ý tốt đó ko nhiều bằng ý xấu_Nở nụ cười nhạt ko còn nồng

nặc sự tự tin, cao ngạo của những kẻ luôn nắm chắc mọi chuyện trong lòng bàn tay như ngày thường nữa, Tử Thần cung kính đưa

cho mẹ vợ li rượu vang sậm màu lấy từ khay rượu người phục vụ đưa tới, nhấm nháp một ngụm nhỏ, từ từ để mùi vị cay xè đê

mê xâm chiếm mọi xúc cảm

Từ đã, có gì đó ko ổn! Chợt loé lên trong đầu một ý nghĩ

nào đó, Hàn phu nhân quay phắt người ra phía sau nhìn Gia Băng

rồi lại nhìn Tử Thần một lượt, nét mặt bỗng cứng đờ hẳn.

Nãy giờ, Tử Thần hầu như ko hề liếc nhìn Gia Băng lấy một

cái, đã thế, còn quay lưng lại chủ ý ko muốn tiếp. Như thế,

chẳng phải là, đang...

Hàn phu nhân vô thức chặn cánh tay đang nâng li rượu thứ 2 lên miệng của Tử Thần, đáy mắt vương lại sự lo lắng:

-Đừng uống, vết thương trên cơ thể con vẫn chưa lành!

-Ko sao ạ, đại tiệc lớn thế này mà ko thưởng thức vị ngon của rượu thì thực rất tiếc_Tử Thần nhanh tay thận trọng gạt bàn

tay của mẹ vợ ra, nốc cạn li rượu vang.

Hành động dứt khoát nhưng vương chút sự lúng túng?

-Con thực sự tin tưởng Gia Băng yêu con?_Chặn người phục vụ đang

có ý đưa thêm rượu cho Tử Thần, Hàn phu nhân đưa đôi mắt ngấn

nước vừa nhu hoà, vừa mãnh liệt xoáy sâu vào tim can người

khác của mình nhìn đôi mắt đen đang có ý trốn tránh của người đối phương, ko nén nổi giấu chấm hỏi to đùng trên đầu.

Có chút khó hiểu nhìn mẹ vợ, Tử Thần thuận ý gật đầu.

-Nếu thế..._Hàn phu nhân xoay người ra đằng sau, ánh mắt xuyên

thẳng đến chỗ Gia Băng và Chấn Hy đang chuyến trò_...sao con ko

nhìn Gia Băng? Trừ phi con sợ niềm tin của mình bị phản bội,

thì con ko có lí do nào để quay lưng lại người mà con ko thể

nào rời bỏ.

-..._Váng rượu trên tay Tử Thần bỗng gợn sóng, bám víu lên những thành cao hơn của li rượu.

-Ra con vẫn ko thể tin tưởng Gia Băng_Thở dài khô khốc, Hàn phu

nhân lẩm bẩm như nói với chính mình. Chẳng nhẽ, cái mặt ngây

ngô của Gia Băng ko đáng tin đến thế ư?

-Ko phải con ko tin, chỉ là, con...sợ sẽ ko ngăn nổi ý định cho

tên đó vài đấm thư giãn gân cốt_Bóp chặt li rượu đến run rẩy,

Tử Thần cố chấp ko quay mặt, ánh mắt hằn lên sự tăm tối vốn

có của bóng đêm.

-Ồ! Ra thế!_Im lặng hồi lâu tiêu hoá nỗi khổ của con rể, Hàn

phu nhân hô lên một tiếng ra chiều đã hiểu rõ ngọn ngành mọi

chuyện_Nhưng nếu con ko quay mặt, con sẽ ko thế biết được 2 đứa

chúng đang làm gì. Thà mà biết để nhịn, còn hơn là ko biết

để bị chơi một vố đau. Cứ nhìn đi, mẹ sẽ ngăn con.

Nói đoạn, Hàn phu nhân đưa hai tay đặt lên tay Tử Thần, chấn

chỉnh lãi thân thể và hướng nhìn cho cậu rồi hớn hở xớ lớ

đưa mắt tiếp tục quan sát cô con gái bé bỏng.

Nhưng, bà hình như đã bói sai rồi! Ngay khi Tử Thần vừa quay

mặt nhìn Gia Băng, thì khuôn mặt cô đã bị đầu tóc đen thui của

Chấn Hy che phủ gần hết. Tư thế này, quang cảnh này, sao giống

như thế, 2 đứa gian phu dâm phú đó đang hôn nhau thế.

"Aaaaaa!" phóng linh hồn lên tận trần nhà ra sức hét lớn, Hàn

phu nhân run run chậm rãi hướng mắt sang người bên cảnh, lòng

thấp thỏm ko yên.

Đứa con trời đánh của bà, sao nó dám hôn Chấn Hy yêu qúy trước mặt con rể báu của bà chứ? Lỡ Tử Thần điên lên, hai tay vỗ

ngực thùm thụp như king kong, ko kìm được chạy đến đấm vài

phát vào khuôn mặt đẹp trai, hủy hoại dung mạo của Chấn Hy

thì sao?

Tiền! Bà phải đi chuẩn bị tiền để Chấn Hy đi phẫu thuật thẩm mĩ mới được.

Nói là làm, quân tử ko nói hai lời, Hàn phu nhân lẹ làng tạt

axít vào lời hứa ban nãy rồi nhanh chống luồn lách đến chỗ

chồng xin tiền, để lại Tử Thần với cơn tức giận ngút ngàn.

-Nếu anh ko thích chạm vào em thì ko nhất

thiết phải miễn cưỡng như thế, em vốn đã nhìn thấu sự giả tạo

của anh rồi!_Vẫn đứng yên tại chỗ minh chứng cho chân lí chai lì

của nhân dân ta đương thời "Cây ngay ko sợ chết đứng", Gia Băng ko

hề cự tuyệt cử chỉ "thân mật" dễ gây hiểu lầm của người kia,

lời lẽ sắt đá, ko hề bị bản tính hám trai muôn thuở làm suy nhược khí chất quân tử lẩm liệt, thằng thừng_Chỉ là, em vẫn thắc mắc ko

hiểu nổi tại sao anh lại cố làm ra vẻ lạnh lùng giả tạo đó, vì cớ

gì phải thế, anh ko cảm thấy khó chịu sao?

-Sao em nghĩ anh giả tạo, căn bản, em chưa gặp anh bao giờ, tính cách

của anh như thế nào, chẳng nhẽ em lại rõ?_Ngớ người một chút trước

biểu hiện ko tránh né mà còn thách thức của người kia, Chấn Hy tất nhiên lo để mình bị yếu thế đối với người khác phái, nở nụ cười gian mãnh tỏ rõ sự thích thú. Mới vài phút trước đây, anh dám

chắc cô đã say anh đến mê mệt, vậy mà giờ, như đã được khai sáng, cô lại tinh ranh nhận ra sự giả tạo trong anh, điều này thật khiến anh có phần khâm phục, có phần lại ko phục. Rất có thể, Hàn phu nhân đã đoán trước, nói cho cô rõ về tính cách của anh chăng?

-Vì, theo cặp mắt quan sát tinh tường của em, những