Snack's 1967
Thu Mua Vợ Trước

Thu Mua Vợ Trước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322843

Bình chọn: 9.5.00/10/284 lượt.

ng cùng nhau lớn lên từ nhỏ, hai người coi nhau như anh em ruột thịt trong nhà, vì vậy sau khi tốt

nghiệp Tiểu Tưởng liền đảm nhiệm làm trợ lý thân cận của anh.

"Cô ta tìm anh làm cái gì?" Lê Thượng Thần ngồi xuống, đem túi lớn túi nhỏ để ở một bên.

"Cô ấy chưa nói gì với em cả, dù sao cũng chính là vội vã đến tìm anh, em

xem cô ấy giống như. . . . . . Rất muốn gặp anh." Ở trên giường. Tiểu

Tưởng nhỏ giọng hỏi: "Anh không có bị cô ta ăn hết đó chứ?"

"Vấn đề này đã giải quyết xong, ba anh đã đồng ý bỏ tiền ra giúp anh."

"Vậy sao? Thật tốt quá, như vậy anh không cần phải suy bại trở thành đồ chơi của Tịch Na. . . . . ."

Lê Thượng Thần vẻ mặt cứng ngắt. "Tiểu Tưởng ——"

"Thật xin lỗi, anh xem như em chưa nói gì hết." Chuyện này khiến lòng tự tôn

của phái nam bị tổn thương nghiêm trọng, là cậu quá nhiều lời.

"Em giúp anh nhìn cái này xem." Lê Thượng Thần lấy từ trong túi ra một cái hộp, đưa cho cậu nhìn.

Tiểu Tưởng nhìn vào chiếc hộp đầy hĩnh vẽ hoa văn ngộ nghĩnh, quai hàm đều

rớt cả xuống. " Đồ chơi biến hình? Anh mới vừa rồi chính là chạy đi mua

cái này?"

"Đúng vậy, anh may mắn mới phát hiện được thứ này, trẻ con hẳn sẽ thích chứ? Còn có cái này với cái này. . . . . ." Lê Thượng

Thần liên tiếp lấy ra hàng loạt những cái hộp khác nhau, nào là đồ chơi

người máy, rôbot, xe ô tô điều khiển từ xa , máy bay điều khiển từ xa ,

một vài con rối lông tơ, tất cả đều là đồ chơi trẻ em.

"Anh mua nhiều đồ chơi như vậy làm gì?"

"Những thứ này đều là dành cho con trai của anh ."

"Anh có con trai? !" Tiểu Tưởng kêu to, lại lập tức hạ thấp giọng xuống. "Ở đâu ra? !"

"Ba anh nói cho

anh biết, anh và vợ trước sau khi li hôn đã sinh ra một đứa con

trai." Lê Thượng Thần nói ngắn gọn nội dung cuộc điện thoại ngày hôm

qua anh cùng với cha mình đã nói cho Tiểu Tưởng nghe. "Buổi chiều hôm

nay anh đã đến gặp hai mẹ con bọn họ, con anh được bốn tuổi rồi, tên là

Từ Tiểu Mị" Anh đã tra được tên tuổi của con trai mình, khóe miệng anh

không khỏi hiện lên nụ cười mỉm. "Đứa trẻ đó từ khuôn mặt đến hình dáng đều rất giống anh."

"Chúc mừng anh!" Tiểu Tưởng thật lòng vui mừng thay cho anh họ mình.

"Cuối tuần này, anh muốn dẫn mẹ con họ đi gặp ba anh, cũng coi như là đưa mẹ

con họ đi dã ngoại trên núi một chuyến ba ngày hai đêm. Cậu ở lại nơi

này coi chừng, có vấn đề gì thì tùy thời liên lạc với anh."

"Không thành vấn đề, anh cứ giao cho em!" Tiểu Tưởng ưỡn ngực lên vỗ phình

phịch. "Các người thận trọng đi gặp ba anh như thế này, hai người lại

có thêm với nhau một đứa con, sau khi trở về hai người sẽ tính đến việc

nối lại tình xưa chứ?"

"Không, anh vừa mới nói, đây chỉ là thuận theo yêu cầu của ba anh, diễn trò cho ông ấy xem."

Tiểu Tưởng há hốc miệng. "Nhưng anh còn mua nhiều món đồ chơi như vậy, không phải là vì để lấy lòng con trai của anh sao?"

"Anh chỉ làm trách nhiệm của một người cha."

"Không phải là bởi vì anh thương con anh, muốn làm cho con anh vui sao?" Từ

trước đến giờ mua đồ chơi cho con là biểu hiện của sự thương yêu, làm

sao lại cùng trách nhiệm có quan hệ dính líu với nhau?

"Hôm

nay mới là lần đầu tiên gặp mặt, có thể nói cái gì là có yêu hay không

yêu sao?" Lê Thượng Thần cười nhạt, trong tiếng nói có sự xa cách rõ

ràng.

"Vậy anh không có ý định cùng chị dâu hợp lại sao?"

"Thế nào, cậu rất thất vọng?"

"Bởi vì trong thời gian một năm anh kết hôn kia, em cảm thấy đó là thời điểm anh vui sướng nhất, nếu thật sự có cơ hội, em đương nhiên hi vọng anh

có thể cùng chị dâu tiếp tục quay lại với nhau!"

"Anh hiện tại cũng rất vui sướng không phải sao, cậu mỗi ngày đều nhìn thấy anh, có ngày nào anh không cười ——"

"Cười không có nghĩa là vui vẻ." Tiểu Tưởng phát tiết sự bực bội của mình.

Lê Thượng Thần cười to. "Khó có khi thấy được cậu nói ra những lời nói có triết lý như vậy."

"Anh, là em nói thật, hai người cũng đã có con với nhau rồi, hơn nữa chính

anh cũng như thế. . . ." Nói còn chưa dứt lời, nhưng ý tứ của Tiểu Tưởng rất rõ ràng, chính anh cũng là một đứa trẻ bị cha đẻ mình vứt bỏ, sao

bây giờ anh lại để cho đứa con máu mủ ruột thịt của mình rơi vào hoàn

cảnh giống như anh vậy? "Anh sẽ không phải là bởi vì thái độ của ông

nội và ba em, cho nên. . . . . ." Tiểu Tưởng thật lo lắng cho anh.

"Yên tâm, anh sẽ không chịu ảnh hưởng từ bọn họ." Lê Thượng Thần mỉm cười.

Anh không có cách nào thừa nhận lần đầu tiên khi nhìn thấy con trai mình,

liền yêu thương nó sâu đậm được, anh chưa từng mong đợi mình sẽ có một

đứa con, thậm chí anh còn cảm thấy sợ hãi việc mình có con, nhưng hôm

nay khi anh nhìn thấy nụ cười ngây thơ hồn nhiên hiện lên hai lúm đồng

tiền trên má và giọng nói trẻ con trong trẻo mềm mại của cậu bé ấy, ngay lập tức đã chinh phục được trái tim sắt đá của anh.

Mà cô,

là vợ trước của anh, là một giấc mộng đẹp và cũng là một loại báu vật

quý giá mà anh khát khao muốn có được, anh đã trải qua tình yêu nồng nàn mãnh liệt nhất với cô, anh yêu cô, tham lam yêu cô, càng muốn chiếm giữ lấy tất cả mọi thứ thuộc về cô, khiến trái tim của anh càng ngày càng

nhỏ mọn, rốt