
dám nói.
Không đợi Dương Lam Hàng giới thiệu Lăng Lăng, Âu Dương Y
Phàm đã dõng dạc nói: “Hàng, chúc mừng anh cuối cùng giải được vấn đề nan giải.
Chị dâu tương lai, em là Âu Dương Y Phàm.”
Lăng lăng tất nhiên hào phóng đưa tay:“Từ lâu đã nghe danh!
Tôi rất muốn trông thấy người thật.”
“Phải không?”
“Đúng vậy, tôi vẫn muốn thỉnh giáo một chút, tên của anh vì
sao luôn xuất hiện cùng các người đẹp khác nhau.”
“Ah…Lăng lăng!” Âu Dương Y Phàm vẻ mặt tỉnh ngộ, khóe miệng
nhẹ nhàng khơi mào: “Trước kia nghe Tiểu Úc nhắc đến cô, từ khi tôi ra đời mới
biết đánh giá của cô thật sự kinh điển, thì ra bạn bè mỗi lần gặp tôi, đều dùng
câu kia nói xấu tôi.”
“Tiểu Úc?” Lăng lăng nhìn cô hỏi
Cô cố gắng nhớ, cuối cùng mới nhớ:“ Anh ta có bao nhiêu bạn
gái phải dùng CPU dual – core mới thống kê hết.”
Aizz da!
Chân đau cô quá a, hôm nay Lăng Lăng nhất định là mang giày
cao gót.
Tiểu Úc cố hết sức nở nụ cười, vụng trộm xoa xoa cái chân
đau.
Cô bị oan a, lúc trước cô làm sao biết anh ta chính là Âu
Dương Y Phàm!
Cô nếu biết sớm, có thể đẩy người vào hố lửa chứ?
Dương Lam Hàng vẫn không thay đổi sắc mặt, nhưng cơ bên tai
rung rung, chắc là đang cười trộm.
Muốn cười thì cười đi, việc gì phải giữ thể diện cho tên ngu
ngốc đó!
Âu Dương Y Phàm hiển nhiên nhìn biểu tình Dương Lam Hàng hết
sức bất mãn, cổ họng lớn tiếng hỏi:“Sao anh mua cái cravat khó coi thế? Từ khi
nào G.A có nhà thiết kế sáng tạo như vậy ?”
“Mẹ anh cũng nói như em.” Dương Lam Hàng cúi đầu nhìn
cravat: “Cũng không khoa trương như vậy chứ.”
Lúc này nhân viên phục vụ bưng lên bốn ly cà phê, Lăng Lăng
đặc biệt chuyên tâm uống.
Tiểu Úc vụng trộm liếc nhìn Lăng Lăng đang vùi đầu uống cà
phê một cái, “cực kỳ tốt bụng” giúp cô giải thích một chút: “Chủ yếu là nữ sinh
mcủa anh ấy sáng ý, biết thầy giáo mình mang cravat gì đều rất tuấn tú, cho nên
cố ý ở chợ đồ cũ bỏ hai trăm năm mươi đồng ra mua .”
“Khụ! Khụ!” Dương Lam Hàng nghe xong liền bị sặc cà phê, ho
khan vài tiếng mới áp chế được, nhìn Lăng Lăng quả thực nói không ra một câu.
Lăng Lăng vờ vô tội ngẩng đầu, cười cười: “Kỳ thật cũng
không phải rất khó xem.”
Âu Dương Y Phàm không có tu dưỡng tốt như Dương Lam Hàng, cười
đặc biệt khoa trương, sau khi cười xong còn không quên thuyết minh một chút:
“Nhãn hiệu này có ở đại lý của dì tôi… Hàng, lúc ấy sao dì không dùng cái
cravat này thắt chết anh?”.“Anh nghĩ……” Dương Lam Hàng lại không tự giác nới lỏng
cravat: “Lúc ấy anh chưa nói Bạch Lăng Lăng tặng, nhưng xem biểu tình của bà mà
suy đoán, có khả năng là biết!”
“Mẹ anh biết em?” Lăng lăng kinh ngạc hỏi.
“Biết một chút mà thôi.”
“Lẽ nào không biết?!” Âu Dương Y Phàm nghe vậy, lập tức phản
bác nói:“Nếu không phải Hàng ngăn cản, dì đã sớm đến trường tìm cô. Dì muốn hỏi
một chút con dì rốt cuộc có chỗ nào không tốt?”
“A!” Lăng lăng nghe được cả kinh, ly cà phê trong tay cũng
buông lỏng.“Mẹ anh có phải bề ngoài rất khí chất, mũi và đôi mắt rất giống anh
hay không?
Dương Lam Hàng kinh ngạc,“Em đã gặp qua?”
“Gặp qua một lần!” Lăng lăng cúi đầu nhìn ly cà phê, nhỏ giọng
nói:“Em cùng Tiếu Tiếu từ trên phòng thí nghiệm xuống lầu, ở thang máy có gặp
qua bà lúc ấy em có nói vài câu không nên nói .”
Cô thấy ba người đều dùng ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn cô,
cô ngượng ngùng cười cười nói:“Tiếu tiếu nói: ‘Lăng lăng, con gái nếu phải chồng
nhất định phải lấy người như sếp cậu.’ em tùy tiện nói ‘Muốn lấy người biến
thái Dương Lam Hàng tớ tình nguyện cả đời ở với heo!’ ”
Dương Lam Hàng bất hạnh lại bị sặc cà phê, lần này biểu tình
còn thống khổ so với lần trước.
Lăng Lăng liếc nhìn sắc mặt Dương Lam Hàng một chút mới nói
tiếp: “Lúc ấy mẹ anh còn hỏi em,‘ Dương Lam Hàng không tốt chỗ nào?’ em trả lời
‘Không thay đổi có thể ba mươi tuổi còn chưa tìm được bạn gái!”
Dương Lam Hàng không nói gì chỉ nhìn Lăng Lăng cười khổ.
Âu Dương Y Phàm lần này quên cả cười, trừng mắt nhìn Lăng
Lăng .“Đàn ông như Hàng sẽ không tìm được bạn gái!? Lời này mà cô cũng dám nói,
nếu đổi lại là người khác nói, dì tôi tuyệt đối sẽ liều mạng với người đó.”
“Không nghiêm trọng như vậy chứ?”
“Dì tôi giới thiệu con gái tốt cho anh ấy chưa tới một ngàn
thì cũng tới mấy trăm người, anh ấy ngay cả gặp cũng không gặp, bởi vì…”
“Y Phàm!” Dương Lam Hàng ngắt lời
Không biết là ai, lại mở bài [Si tâm tuyệt đối'>, giọng hát
Lí Thánh Kiệt vẫn da diết vang:
Đến một ngày nào đó em sẽ phát hiện người thực sự yêu em một
mình chịu tổn thương…
Lăng Lăng im lặng, cúi đầu uống cà phê, những giọt nước
trong suốt đọng trên ly cà phê, dần dần tan ra.
Tiểu Úc quen Lăng Lăng lâu như vậy rất ít khi thấy cô ấy đau
lòng như thế, trừ phi là nhắc tới người bạn trên mạng kia.
Chẳng lẽ là?
Cô nhìn ánh mắt ngập tràn nhu tình mật ý, một ý tưởng rất kỳ
quái nảy ra.
Vừa định hỏi, đã nghe Lăng Lăng tâm sự:“ Em chờ ngày này hết
năm năm.”
Lần này đổi lại Tiểu Úc sặc cà phê, Dương Lam Hàng thật sự
là người bạn trên mạng của Lăng Lăng……
Đây quả thật có thể nói là cặp tình nhân trên mạng đặc biệt
nhất từ trước tới n