
g có đầu óc, nếu làm chuyện như vậy, người trong nhà làm sao có thể không biết? Nói không chừng đây chính là nước mắt cá sấu.
“Bác à, con không phải chánh án, những chuyện này người tìm con xem như cũng vô dụng a…..” Ninh Mông cũng không ngu, tự nhiên đã hiểu nguyên nhân khiến cho người đàn bà này đến đây, chỉ là cô làm sao sẽ ngu đến mức để cho chồng của mình đi giúp người đã hại gia đình mình. Không đợi đối phương nói ra, cô đã liền cự tuyệt.
Đối phương hiển nhiên không ngờ cô sẽ cự tuyệt, trong lòng không khỏi tức giận, nhưng hôm nay là đi cầu xin người khác, không thể không nhịn nói: “Tiểu Cửu, ta nghe nói thế lực nhà chồng con rất lớn, con xem có thể hay không…….”
“Bác” Ninh Mông con mắt lạnh lùng nói, “Quan lớn thì vẫn còn quan lớn hơn, không thể nào một tay che trời được!! Nếu như nhà bác không có phạm tội thì tự nhiên sẽ bình an vượt qua, người xem ba của con không phải là như vậy sao?”
Lời đều nói hết mức đến như vậy, Tần phu nhân chính là da mặt dày cũng phải giữ chút thể diện. Chỉ là Ninh phu nhân cuối cùng có chút không đành lòng, lôi kéo Tần phu nhân nhỏ giọng hỏi: “ Tần Mặc đâu? Lúc này hãy để cho nó đi tìm người giúp”.
Đối phương khổ sở cười một tiếng: “Nhà chúng tôi không giống như nhà các người có quan hệ lớn, tất cả người thân đều nghèo không ai giúp được. Lúc này Tần Mặc chắc là đang chạy đi tìm bạn học nhờ giúp đỡ”
Người sau khi đi, Ninh phu nhân sắc mặt không tốt nhìn Ninh Mông. Nhưng Ninh Mông không để ý, ở cùng gia gia tâm sự, cùng Cố Thừa Hiên nói chuyện điện thoại, đợi đến khi Ninh Trí Văn về nhà, cùng nhau ăn cơm.
Trong lúc ăn cơm, Ninh phu nhân không biết vô tình hay cố ý nhắc đến việc của Tần gia, hi vọng Ninh Trí Văn có thể giúp một tay. Trước giờ trước mặt cha mẹ luôn tuân theo quy củ, nhưng lần này Ninh Mông bực tức bộc phát, ném chiếc đũa trên tay lên bàn: “pằng” một tiếng. sau đó liền oán trách: “Mẹ, người xem con là cái gì trong nhà này? Con không bằng người ngoài sao?”
“Ngươi là có ý gì?” Ninh phu nhân vừa nghe cũng nổi giận, lúc này quở trách nói: “Ngươi cũng nhớ lại đi. Buổi chiều dáng vẻ không giống ai. Tần phu nhân đến đây không phải là cầu xin ngươi giúp đỡ hay sao? Ngươi là loại người chỉ biết bo bo lo lắng lấy bản thân mà không biết lo cho ai hết”
“Dạ, con chính là loại người như vậy đấy! Trong mắt mẹ chỉ có Tần Vũ Linh là thanh thoát thoát tục không dính bụi trần gian thôi!”
“Lễ phép của ngươi đi đâu hết rồi?”
“Hừ, vậy hóa ra Tần Vũ Linh là biết kiềm chế? Lại cứ nói Cố Thừa Hiên thích mình, gặp con lần thứ nhất liền chê cười, luôn lấy chuyện con níu lấy Tần Mặc nói con hư hỏng. Con không hiểu rõ, có người thiếu nữ nào chưa từng thương thầm một người chứ? Thích qua thì thế nào? Con thích cũng biết rõ là mình đơn phương, không giống như cô ta. Thừa Hiên đã mấy lần nói rõ rang đối với cô ta không có ý, không có tình cảm gì, nhưng cô ta vẫn cố tình đeo bám!”
Ninh Mông càng nói càng uất ức, cuối cùng lại nức nở đem toàn bộ nói ra hết.
“Còn có Tần Mặc cũng không phải là người tốt! thích chị họ, nhưng vẫn lợi dụng con, lừa gạt con. Thua ở tay người đó cũng chỉ có thể trách con ngu ngốc!”
Người trong nhà không biết ân oán giữa cô và hai chị em Tần gia, Trữ bà đau lòng lau nước mắt của cô, Trữ ông nhìn thấy cháu gái bảo bối của mình bị ức hiếp như vậy thì tức giận đến râu bạc cũng run lên; Ninh phu nhân há miệng, lại nhìn Ninh Trí Văn một cái, ngậm miệng lại, không nói gì.
“Mẹ, đừng nói việc khác, chỉ nghĩ đến việc Tần Vũ Linh lần này vu cáo hãm hại cha, con sẽ không bao giờ giúp cô ta, bọn họ Tần gia hôm nay đến tình trạng này còn trách được ai? Những tội danh này cũng không phải tự nhiên mà có!”
“Con nói là……Làm sao có thể?” Ninh phu nhân sợ hãi kêu lên.
Ninh Trí Văn nãy giờ vẫn không nói gì, giờ hạ đũa, rất bình tĩnh nhìn mọi người nói: “Chuyện này về sau không được nhắc lại. Chỉ biết từ nay Tần gia và Ninh gia không có bất cứ quan hệ nào”
“Trí Văn, việc của Tần gia con cũng biết?” Trữ ông như có điều suy nghĩ hỏi.
“Dạ” Ninh Trí Văn nhàn nhạt thở dài một cái nói tiếp: “Hôm nay có người điều tra đến ta nói chuyện, ta cũng đàng hoàng đem mọi chuyện mà ta biết kể cho họ nghe”
“Như vậy việc của Tần gia là thật hay bị vu oan?”
“Trong quá trình lục soát…..đã tìm thấy một số sổ sách được giấu ở dưới ghế salon, tất cả đều do vợ của Tần thư ký ghi chép”. Ninh Trí Văn day day chân mày nói: “Hơn nữa phía Công an cũng đã điều tra ra, người vu cáo ta chính là Tần Vũ Linh….Tần gia đi đến nước này là tự làm tự chịu, chúng ta sẽ không làm gì hết!”
Trữ ông biết trong lòng Ninh Mông không dễ chịu, sau bữa cơm tối, liền gọi Ninh Mông vào phòng, nói là hai ông cháu tâm sự. Ninh phu nhân lúc đầu không biết giữa Ninh Mông, Cố Thừa Hiên cùng với người của Tần gia có ân oán với nhau, không phân biệt tốt xấu đã la mắng Ninh Mông, lúc này trong lòng có chút băn khoăn, chỉ là không thể xuống nước, chần chừ do dự thật lâu, vẫn không mở miệng nói câu xin lỗi được, buồn buồn không vui quay trở về phòng ngủ.
Trữ ông vẫy vẫy tay với Ninh Mông. “Gia gia…..” Ninh Mông có chút bu