Polly po-cket
Thiếu Tá Kết Hôn Đi

Thiếu Tá Kết Hôn Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323341

Bình chọn: 10.00/10/334 lượt.

ện giờ Cố Thừa Hiên như thế nào sao?” Tần Mặc tiếp tục chậm rãi nói, sau đó, hài lòng xoay người lại nhìn Ninh Mông, trong mắt đầy sợ hãi.

“Anh biết cái gì?” Ninh Mông cảm giác thấy hai tay mình đang kịch liệt run rẩy, lại cưỡng chế bản thân phải bình tĩnh.

“Hô hô, tiểu nha đầu, làm sao lại khẩn trương như vậy?” Tần Mặc đi lên phía trước, dựa vào vai cô, cúi đầu dán vào tai cô mà nói, “Không phải trước kia khi gặp anh em đều rất vui mừng sao, khi nói chuyện cùng với anh cũng rất vui vẻ sao?”

“Tần Mặc, tôi đã lập gia đình, còn nữa, tôi cũng rất yêu chồng mình!” Ninh Mông lui ra phía sau hai bước, kéo khoảng cách ra xa anh ta.

“Phải không?” Tần Mặc giận quá hóa cười, “Tôi đây cũng muốn làm chuyện tốt, cho em nhìn xem thử chồng mình đang làm gì không……” Nói xong, tiện thể đưa ra một cái máy DVD, mở video clip bên trong cho Ninh Mông xem.

Trong đoạn video clip là hình ảnh Cố Thừa Hiên đang dựa vào bản đồ tìm đến nơi trú ẩn của phạm nhân.

“Em có biết vì sao anh lại có video clip này không?” Tần Mặc khép máy DVD lại, nhìn vào ánh mắt đỏ của Ninh Mông nói, “Đây là Ba Tụng cho anh, Ba Tụng là một trùm buôn thuốc phiện Thái Lan đang ẩn nấp tại Vân Nam. Mà chồng của em đang chuẩn bị cứu một bộ đội đặc chủng từ trong tay lão ta…..

Ninh Mông giương mắt nhìn Tần Mặc, cũng không nói gì, chỉ là trừng mắt nhìn anh ta. Trong lòng cô đang nhớ lại nhiều chuyện mà Cố Thừa Hiên nói, cô không muốn khiến anh mất mặt. Cho nên, cô thẳng lưng, bình tĩnh hỏi: “Anh muốn thế nào?”

“Đi theo anh, anh sẽ dẫn em đi xem trò hay……”

“Về Cố Thừa Hiên?”

“Em cho là thế nào?” Tần Mặc giơ tay nhìn đồng hồ, khóe môi vẫn mang theo nụ cười, “Hiện tại, chồng của em cũng sắp tìm đến gác trúc của tên Ba Tụng kia rồi, có muốn nhìn xem chồng em lợi hại hay là Ba Tụng lợi hại hơn?”

“Tôi có quyền lựa chọn không?” Ninh Mông cười lạnh, “Anh dùng điện thoại uy hiếp chú Bảy đến sân bay chỉ vì chuyện này thôi sao?”

“Như vậy……Phu nhân Cố, xin mời, xe của tôi ở ngay bên ngoài…..” Ninh Mông đứng yên do dự một lát nói: “Muốn tôi đi thì phải cho tôi nói mấy câu với Thất thúc”.

Tần Mặc cau mày, nhìn thấy Ninh Trí Ngôn sắp đi đến bên này, mà gương mặt Ninh Mông tỏ vẻ kiên quyết, Tần Mặc hiểu rất rõ tính tình bướng bỉnh của Ninh Mông. Nếu muốn xong việc thì chỉ còn cách đồng ý theo yêu cầu của cô, cô tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với yêu cầu của hắn. Nghĩ vậy nên hắn đành thỏa hiệp, chuyện quan trọng bây giờ là Ninh Mông phải đi theo bọn hắn. Nơi này cách N thị khá xa, cho dù Ninh gia có muốn chạy đến cứu người thì chỉ sợ lúc đó bọn hắn đã đi khỏi nơi này rồi.

“Thất thúc….” Ninh Mông tiến lên nắm tay Ninh Trí Ngôn nói: “Cháu muốn cùng Tần Mặc đi một nơi, chắc phải một thời gian mới quay về, chú giúp cháu báo với cha một tiếng”.

Ninh Trí Ngôn cũng biết những việc ở Tần gia nên nhìn Tần Mặc bằng ánh mắt đề phòng. Tần Mặc cười nhạt một tiếng, quay đầu nhìn hướng khác.

“Không phải chúng ta đã thống nhất là sẽ về chung với nhau hay sao?” giọng của Ninh Trí Ngôn không vui. Ninh Mông cố nở một nụ cười, nhào vào trong ngực Ninh Trí Ngôn làm nũng.

“Thất thúc, chú nhất định phải nói cho cha cháu biết….. Nếu không khi cháu trở về nhất định sẽ rất thảm á!” Ninh Mông vừa cười vừa nói hết những lời này, sau đó ghé sát tai Ninh Trí Ngôn nói nhỏ: “ Trở về nói cho cha cháu biết. Tần Mặc có quen biết với một người tên là Ba Tụng. Tên Ba Tụng này là trùm buôn bán ma túy. Bây giờ bọn chúng đang liên kết với nhau đối phó với Cố Thừa Hiên. Chú nói ba cháu nhất định phải nghĩ ra cách cứu Thừa Hiên”.

Ninh Trí Ngôn run sợ mất một lúc mới có phản ứng, kéo người Ninh Mông ra, lớn tiếng quát: “ Ta không đồng ý! Cháu cùng chú trở về! Chú đã hứa với cha cháu là sẽ bảo vệ cháu. Bây giờ chú biết ăn nói thế nào với cha cháu!”

Ninh Mông biết Ninh Trí Ngôn lo lắng cho mình, cô liếc nhìn Tần Mặc, cười hì hì với Ninh Trí Ngôn nói: “Nhớ nói những gì cháu dặn nha…. Bọn cháu sắp trễ rồi, chúng cháu đi trước nha….cùng lắm khi nào trở về, cháu sẽ mời chú thím ăn cơm, sau đó sẽ cùng chú thím bay sang Mỹ để thăm con trai hai người”. Ninh Mông nói xong, cũng không chờ Ninh Trí Ngôn nổi giận liền chạy ra khỏi sân bay.

Tần Mặc thoáng gật đầu với Ninh Trí Ngôn, coi như là chào hỏi sau đó liền đuổi theo Ninh Mông. Lòng bàn tay Ninh Trí Ngôn đầy mồ hôi, nhưng nhìn Tần Mặc vẫn bình tĩnh đi theo Ninh Mông thì không dám manh động. Giả vờ như không có việc gì xảy ra, xoay người sang hướng khác Ninh Trí Ngôn lấy điện thoại trong túi ra gọi điện thoại về nhà. Ninh Trí Ngôn ngồi ở sân bay đợi một lát mới rời khỏi để về lại khách sạn, chuẩn bị liên lạc với người quen ở nơi này cùng nhau tìm biện pháp cứu Ninh Mông.

Ninh Mông theo Tần MẶc lên xe mới phát hiện trên xe còn một người khác. Cô ngồi ở ghế kế bên tài xế, Tần Mặc cùng người đàn ông trung niên ngồi ở phía sau. Ninh Mông len lén nhìn người lạ kia qua gương chiếu hậu, phát hiện đối phương cũng đang âm thầm quan sát mình. Không biết vì sao cô cảm thấy ánh mắt của người này bao hàm nhiều ẩn ý, ánh mắt của người đó không đơn giản là quan sát. Mà ánh mắ