Old school Easter eggs.
Thiên Thượng Hồng Phi

Thiên Thượng Hồng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326022

Bình chọn: 8.5.00/10/602 lượt.

một chiếc xe.

Đều tự ngồi một bên, nhìn ra ngoài cửa sổ, bởi vì tình cảnh xấu hổ ban sáng, ai cũng không mở miệng nói thêm câu gì.

Lúc tới trường học, Hồng Phi chạy nhanh đến phòng truyền thông ở lầu năm, không nghĩ Tương Ly cũng đi theo.

Nàng có chút kinh ngạc “Anh không tìm Quý Viễn?”

“Tìm không thấy.”

“Hắn không tiếp di động?”

“Ừ.”

“Ách, nhưng môn học em chọn là bí thư học, căn bản không có nam nhân.”

“Tại sao chọn môn này?”

“Tại nó không điểm danh, từ lúc bắt đầu đưa môn này vào giảng dạy, 20 năm

qua không hề có học sinh thi trượt, là môn học lý tưởng nhất.”

“….”

“Anh muốn đi cùng sao?”

“Đi nghe thử.”

Hai người đi vào phòng truyền thông, đủ lớn, có sức chứa hơn 100 người, đã

có rất nhiều người đến trước, chỗ tốt đều đã bị chiếm, bọn Hồng Phi đến

muộn, chỉ có thể ngồi ở phía trước.

Đến nghe giảng 99% là nữ nhân, chỉ có 1% nam nhân vì gỡ điểm mà đến, cũng cảm thất xẩu hổ, che che đậy đậy đi vào, diện mạo cũng không mấy nổi bật, so với nam sinh viên Tương Ly diện mạo hoàn mỹ, tự dưng xuất hiện tại giảng đường, khó tránh khỏi

cảm giác hạc giữa bầy gà. Ngay cả thời điểm giáo viên vào lớp cũng nhìn

chằm chằm hắn để hỏi, hại Hồng Phi vốn định ngủ bù, không nghĩ ngồi bên

cạnh Tương Ly cũng bị giáo sư xoay vòng vòng, muốn cũng không thể ngủ.

Tuy nói là lớp học bí thư, nhưng lại giảng lễ nghi học gì đó. Sau khi nói xong còn đem so sánh với văn hóa phương tây.

Tương công tử sống ở Anh quốc đã hơn 10 năm, phụ thân lại là người kinh

doanh, bình thường tuy chán ghét nhưng lại không thể từ chối tham gia

những buổi tụ hội, thời điểm còn nhỏ đã học qua không ít lễ nghi giao

tiếp, giáo sư hỏi hắn, hắn tuy không nhiều lời, nhưng câu nào câu nấy

làm người khác giật mình, không chỉ có đáp án chuẩn, lại có những điều

mà ngay cả giáo sư cũng không biết đến. Giáo sư rơi lệ, liên tục khích

lệ hắn, nói từ trước đến giờ chưa từng gặp qua sinh viên nào xuất sắc

như hắn. Sau đó yêu ai yêu cả đường đi, ngay đến Hồng Phi bình thường cứ đến tiết là ngủ cũng cảm thấy thuận mắt hơn nhiều.

Xong tiết này, chính là thời điểm dùng cơm trưa, Hồng Phi lao ra khỏi phòng học, hướng nhà ăn chạy như điên.

Bởi vì nghe nói đầu bếp bị rút gân, món thịt nàng thích mấy hôm trước ăn nghe nói hôm nay lại có.

Hồng Phi chỉ kém không nước mắt vòng quanh, rút gân thật tuyệt a.

Thời điểm Tương Ly chậm rãi đi vào nhà ăn, nhìn thấy chính là Hồng Phi lần thứ 101 bị người khác đẩy ra.

Khẽ day cái trán, có chút bất đắc dĩ.

Tương Ly từ trong ví lấy ra một tấm thẻ, trầm giọng nói “Ai đánh rơi cash?”

Nguyên bản đám người đang giành nhau mua cơm, vừa nghe nói như thế liền đình

chỉ động tác, toàn bộ nhìn về tấm thẻ trong tay Tương Ly.

Mà Hồng Phi nhân cơ hội này chen chân đi vào, mua được món mình thích. Đương nhiên vì cảm tạ, cũng mua cho Tương Ly một phần.

“Thật có lỗi, là cash của ta.” Bình tĩnh nói xong, lại đem thẻ bỏ vào trong ví của mình, xoay người chạy lấy thân.

Cao nhân a! chưa từng thấy nam nhân nào lừa người mà thản nhiên như vậy.

Tương Ly căn bản không quá đói, chỉ nhìn Hồng Phi ăn, đến khi ước chừng nàng

ăn cũng sắp no, mới hỏi “Nhà ăn của các em lúc nào đến giờ cơm trưa

cũng như vậy?”

Mọi ngườ xô đẩy nhau, không xếp hàng như vậy mới không có hiệu quả.

“Trước kia cũng có xếp hàng, nhưng từ khi có người ngoài trường đến ăn mới thành ra như vậy.”

“Ừ.”

“Anh không ăn?”

“Không đói.”

“Thật sự?”

“Tôi….. không biết dùng đũa.”

Hồng Phi thiếu chút nưa làm ra tư thế orz, đi lấy một cái thìa đến cho hắn “Này biết dùng.”

Tương công tử có chút khó xử “Tôi không quen dùng chung thìa.”

Ánh mắt lập tức giống như vô tình nhìn qua cái thìa của Hồng Phi.

Không quen dùng chung thìa, lại muốn dùng của nàng, không lẽ hắn nói không biết dùng đũa, là muốn nàng đút…?

Đương nhiên Tương công tử cái gì cũng chưa mở miệng, yêu cầu gì cũng không nói.

Đươnglúc Hồng Phi còn do dự, không biết tiếp theo nên làm như thế nào, Quý Viễn

không biết ở chỗ nào xông ra, ngoài cười nhưng trong không cười, nói

“Không biết dùng đũa? Không dùng chung thìa? Vậy không cần ăn. Dù sao

đói một chút cũng không chết, buổi tối Qúy ca ca lại mời ngươi ăn.”

Thấy Quý Viễn tới, Tương Ly không xấu hổ khi toàn bộ những lời nói dối bị

hắn vạch trần, lại lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, nói “Vậy quên đi, buổi tối ăn bù, dù sao cũng không quá đói.”

Quý Viễn rốt cuộc mang Tương Ly

đi, Hồng Phi thở dài nhẹ nhõm, nhưng ngay lập tức lại nhớ đến cảnh tượng xấu hổ lúc sáng, trên mặt nóng rần lên.

*****

Tháy tên này

mặc ít như vậy, trên cổ còn quàng khăn của Hồng Phi, Quý Viễn một phen

ghen tị, vội đem quần áo trên người mang ra trao đổi. Tương Ly sợ lạnh,

có quần áo sao lại không mặc, nhưng muốn hắn giao ra khăn quàng cổ, điều này là không có khả năng….

Tranh chấp không thể tránh khỏi, nhưng kết quả cuối cùng vẫn có thể đoán được, Tương Ly cuối cùng mặc áo của

Quý Viễn, quàng khăn của Hồng Phi, cười đắc ý.

“Tiểu tử ngươi, sẽ không đối với Hồng Phi nảy sinh hứng thú.”

“Hả, sao có thể không?”

“….”

Quý Viễn nhớ lại chuyện trước kia.

Khi đó, hai người bọn họ vẫ