
thì trước mặt đã biến thành màu đen, thời điểm
đi đến cầu thang thì mất đi tri giác.
Quý Viễn sớm đã chuẩn bị, một khắc khi nàng ngã xuống đã lao vọt lên, để Hồng Phi vững vàng ngã vào trong lòng của hắn.
Không phải hôn mê, Hồng Phi lập tức mở to mắt, cảm giác được mình đang dựa
vào người ai đó, toàn thân không được tự nhiên, giãy dụa muốn rời đi.
“Đừng động.” Quý Viễn thế nhưng không có buông nàng ra, ngược lại vươn tay ôm lấy nàng “Ta đưa ngươi lên lầu.”
A di quản lý ký túc xá từ đằng xa đã nhìn thấy hai người, thấy hai người
không để ý đến ai khác cứ thế ôm ấp nhau. Hồng Phi đáng thương vẫn là
đứa nhỏ chưa từng thử qua mùi vị ái tình, cùng nam sinh nắm tay còn
không có, đừng nói chi đến ôm… Quý Viễn ngược lại thần sắc tự nhiên, như thể Hồng Phi là bạn gái của hắn.
“Để ta xuống, ta có thể tự đi.”
“Ta ôm ngươi lên.” Quý Viễn không thể nghi ngờ lúc nào cũng tươi cười cợt
nhả, lúc này đây lại có biểu tình nghiêm túc đến đáng sợ như vậy. Khí
thế nhất thời bạo tăng, mạnh đến tột đỉnh a.
Hồng Phi rụt cổ, tự nhiên không dám ngỗ nghịch, trầm mặc để cho hắn ôm lên lầu.
Lão tam trong phòng Hồng Phi vì mê tín nên đã treo một cái gương trước cửa
phòng, nguyên bản với độ cao của Hồng Phi tự nhiên sẽ không nhìn thấy,
nhưng giờ này được Quý Viễn ôm lấy, Hồng Phi phi thường nhìn rõ bộ dạng
hoàn mỹ của mình.
“Ta….ta…. ta dùng bộ dạng này… để ra ngoài?” Hồng Phi run rẩy hỏi.
Quý Viễn còn chưa kịp trả lời, cửa phòng đã bật mở, ba nữ ác ma hùng dũng đi ra.
“Các ngươi… các ngươi.” Mắt Hồng Phi đỏ ửng, giống như nhân vật đang hấp hối trong trò chơi, nhảy tới trước mặt ba nữ ác ma “Ta muốn giết các ngươi! Ta muốn giết các ngươi!”
Ba nữ ác ma thấy nàng như vậy nào dám
lưu lại, nhanh một chút tản ra đằng xa. Quý Viễn không đành lòng nhìn
nàng hao phí tinh lực, một phen giữ chặt “Hảo hảo nghỉ ngơi.”
Hồng Phi hai mắt đẫm lệ nhìn hắn, nhớ tới bộ dạng khi mình trang điểm, hai
má hồng như mông khỉ, đôi mắt như gấu mèo, cùng với cái miệng đỏ choé,
khẽ ưm một tiến, vọt vào trong phòng đắp chăm chùm kín đầu không dám ra.
“Hắc hắc, tính tình lão Tứ nhà ta vẫn vậy, ngươi đừng ghét bỏ nàng.”
Lão Nhị thích nhất là cùng dễ nhìn nói chuyện phiếm, huống chi Quý Viễn
thuộc loại cực phẩm, vội vã xua lão Đại và lão Tam đi an ủi Hồng Phi,
còn mình thì đứng ngoài cửa nói chuyện với hắn.
“Tinh thần nàng sa sút như vậy, có phải mấy đêm rồi không ngủ?”
“Cái này…” Lão Nhị thần sắc buồn bã “Nói ra thì dài…”
“Như thế nào…”
“Vậy ta nói ngắn gọn nhé.”
“Ân.”
Nhưng cái gọi là nói dài nói ngắn, cũng phải mất hơn 30 phút mới xong.
****
Hồng Phi không biết lão nhị rốt cuộc nói về mình như thế nào trước mặt Quý
Viễn, ngày hôm sau vẫn theo lẽ thường đăng nhập vào trò chơi, bắt đầu
luyện cấp.
Bang hội nói chuyện náo nhiệt, Hồng Phi tuy không trả lời, nhưng vẫn chăm chú theo dõi.
Thần Phong sama mấy ngày nay ít login đột nhiên xuất hiện, hội các mm có chiều hướng kích động, vội hỏi hắn nguyên nhân.
Nguyên lại đường cáp mạng trong phòng hắn có vấn đề, vẫn đang trong thời gian
sửa chữa, nhiều ngày nay online vẫn phải dùng tạm internet ở Buck.
Mới vừa nói xong, Vô Thanh Vô Tức liền đi ra.
[Vô Thanh Vô Tức'>: Nói bậy, gần đây hắn ít online rõ ràng là do có bạn gái.
[Thần Phong Nhất Thụ'>: Ta nói Tương Sinh, bát quái như vậy không phù hợp với tuổi tác của ngươi.
[Vô Thanh Vô Tức'>: Hừ! Trọng sắc khinh hữu.
[Bồ Đào Đa Đa'>: Dấm chua dấm chua! Thần Phong sama, ngươi như thế nào vì một nữ nhân mà không cần Vô Thanh dd đáng yêu ~~
[Vô Thanh Vô Tức'>: Không biết nữ nhân kia tròn méo thế nào, lấy phẩm vị của a Viễn, khẳng định là khó xem. Mắt tứ giác, mũi tẹt, răng hô.
[Mị Vũ Chi Giả'>: Xem ra đúng là dấm chua….
Hồng Phi bị Vô Thanh Vô Tức hình dung 囧
Nữ nhân mà ngươi cho là mắt tứ giác, mũi tẹt răng hô kia chính là bổn tiểu thư được không!!
Vì thế nhịn không được…
[Thiên Thượng Hồng Phi'>: Khụ….
Hồng Phi vừa nói, Tuyết sama cũng theo đó trở về.
[Ly Thương Chi Tuyết'>: Hừ.
Sau đó bang hội đương bay múa đầy trời đột nhiên chìm vào yên lặng.
Đề tài vừa mới bỏ qua đã được Thần Phong Nhất Thụ câu trở về.
[Thần Phong Nhất Thụ'>: Bất quá gần đây nàng liên tục thức đêm.
[Vô Thanh Vô Tức'>: Chơi võng du sao?
[Thần Phong Nhất Thụ'>: Không chơi. Nghe bạn cùng phòng của nàng nói gần đây nàng đang tập đàn.
Hồng Phi đối với tin tức mà ba nữ ác ma cấp cho Quý Viễn rất ư vừa lòng, vừa định khen gợi, Quý Viễn lại tiếp một câu.
[Thần Phong Nhất Thụ'>: Bất quá nghe nói nàng gần đây viết tiểu thuyết nặng mùi bl.
Hồng Phi hỏng mất… Ba nữ ác ma trong phòng nhất thời cảm thấy sau lưng lạnh
buốt, có người đang dùng ánh mắt sát nhân giết bọn họ thiên đao vạn
trảm.
[Vô Thanh Vô Tức'>: … Tìm được nàng khẩu vị của ngươi cũng rất nặng.
[Bồ Đào Đa Đa'>:… Thần nữ, giới thiệu cho ta đi.
[Mị Vũ Chi Giả'>: A a a ~~
[Lưu Hoả'>: Ca ca, cái gì kêu là tiểu thuyết nặng mùi bl?
[Ly Thương Chi Tuyết'>: ………
[Lưu Hoả'>: Tỷ tỷ, nói cho ta a.
[Tiểu Tước Ưu Thương'>: ……..
(Hồng Phi vì không muốn người ta hoài nghi, mở cả 2 acc)
[Lưu Hoả'>: Vì cái gì không nói cho