XtGem Forum catalog
Thiên Thượng Hồng Phi

Thiên Thượng Hồng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325721

Bình chọn: 7.00/10/572 lượt.

hư thế nào không có, rõ ràng có 4 tiết.”

“Hảo, quyết định vậy đi, 2h chiều mai gặp nhau ở Buck.”

*****

Hồng Phi làm việc không thích bị quấy rầy, thời gian luyện cấp tuyệt đối

không thể rút ngắn, vì thế dùng thời gian ngủ để bù đắp lại, ngày đó

luyện thằng đến 5h sáng mới logout, 8h sáng ngày hôm sau dậy đi học.

Những ngày nay chăm chỉ luyện cấp, mỗi ngày nàng chỉ ngủ có 4h, hơn nữa

ăn uống không theo quy luật, người gầy nhom, mắt trũng sâu, làn da trắng không có chút huyết sắc, trạng thái tinh thần thật không tốt.

Buổi chiều thời điểm đần độn y hẹn xuất môn, bị ba ác ma trong phòng kéo lại.

Trách không được vận đào hoa của lão Tứ lại kém như vậy, dù thế nào cũng

không thể qua loa a. Vì thế đè nàng lại thoa phấn, đánh má hồng, tô son

bóng. Đã không thể chống cự, Hồng Phi cũng buông lỏng hoàn toàn, nghiêng đầu ngủ 10 phút, nước miếng chảy thành dòng, cho đến khi trang điểm

xong bị đẩy ra khỏi cửa, Hồng Phi cũng không nhìn vào gương đến một lần.

Mới vừa đi xuống lầu, Quý Viễn đã chờ ở nơi đó.

Hắn mặc áo sơm mi sọc xanh, bên ngoài khoác áo len màu đỏ, phong cách rất

chững chạc, thân hình hắn cao to, nghiêng người tựa vào cửa như vậy tự

dưng trở thành phong cảnh đẹp khiến người ta đui mù.

Nhìn thấy bộ

dạng của Hồng Phi, Quý Viễn không khỏi cả kinh, vốn định nói với nàng:

bất quá cũng chỉ là uống tách cà phê, có cần hóa trang thành bộ dạng

người khác nhận không ra như vậy không?

Nhưng lại tưởng tượng theo hướng khác, nữ nhân thích được khen, nàng vì hắn cố tình ăn mặc đặc

biệt, mặc dù trang điểm hạn chế, nhưng nhất quyết không thể cười nhạo,

bằng không làm tổn thương lòng tự trọng, muốn theo đuổi nàng khó càng

thêm khó.

Đang suy nghĩ miên man, Hồng Phi đã đi đến bên cạnh hắn “Xin lỗi, bắt ngươi đợi.”

“Không có gì, ta cũng vừa tới.”

“Vậy đi thôi.”

“Được .”

Hai người một trước một sau ra khỏi cổng, Quý Viễn rất tự nhiên đứng bên

cạnh nàng, còn Hồng Phi thì mặt mày nhăn nhó, che che dấu dấu.

Quý Viễn cười khẽ, nói “Yên tâm, người khác không nhận ra ngươi.”

“Ân?” Hồng Phi tuy không yên lòng, bất quá đầu óc không phải bã đậu, liên

tưởng đến tài nghệ hóa trang của ba ác ma trong phòng, cảnh giác hỏi “Ta trang điểm rất khó nhìn?”

“Không, che khuất toàn bộ khuyết điểm của ngươi.”

Không tính nói dối a, màu da phía sau bị lớp phấn che lấp không nhìn rõ, đừng nói là khuyết điểm, cho dù có ưu điểm cũng bị át đi.

Hồng Phi có chút an ủi, hướng hắn cười cười.

Đến buck, Hồng Phi gọi một cốc caramen Machiato, Quý Viễn vẫn như trước gọi một cốc Carmel không đường… nhìn Hồng Phi cho từng viên đường trắng

đường đỏ vào cốc cà phê, Quý Viễn cười nói “Thích ăn ngọt như vậy? Thật

giống bằng hữu của ta.”

“Bằng hữu của ngươi?” Là Vô Thanh Vô Tức hoặc Ly Thương Chi Tuyết sao?

“Ân, hắn kêu Tương Ly.”

Tâm Hồng Phi giật thót một cái, quả nhiên là Ly Thương Chi Tuyết.

“Tên kia uống một tách cà phê có thể cho 10 viên đường, cơm trưa cơm chiều không chịu ăn, bánh ngọt lại chén sạch.”

Ngẫm lại Ly Thương Chi Tuyết bình thường lạnh như băng, lại không thích nói

chuyện cùng với sở thích ăn đồ ngọt thật sự không đồng nhất a….

“Các ngươi thường xuyên gặp nhau sao?”

“Trước đây thì đúng, bất quá sau này cả nhà hắn định cư ở Anh quốc, thời gian

gặp nhau cũng ít đi. A Ly này tính lãnh đạm, không thích nói chuyện,

cũng không biết biểu hiện tình cảm, rõ ràng muốn ta đến thăm hắn, điện

thoại chỉ nói muốn ăn bánh ngọt ở s house, bảo ta đi mua tặng.”

“Phốc… thật khó xử a.” Không nghĩ chủ nhân khi lúng túng lại đáng yêu như vậy.

Nói dối cũng phải biết lựa để người ta không phát hiện, bánh ngọt s house ở ngay gần nhà hắn, lái xe mất có 20 phút, ta nơi này thừa phi cơ, lại

khác lộ trình, muốn nhanh cũng phải mất 20 tiếng mới đến nơi. Hắn cũng

thực lười biếng, lý do như vậy dùng suốt mười một năm cũng không chịu

thay đổi, là ta cùng Tương Sinh quá cưng chiều hắn.”

Quý Viễn còn

chưa nói xong, Hồng Phi đã muốn cười gập bụng. Bởi vì màn mở đầu không

tồi, Hồng Phi cùng hắn nói chuyện rất vui vẻ, nguyên bản tính dành ra

một giờ, hiện tại mất đến gần 3 tiếng.

Tiền cà phê bị Quý Viễn ở

thời điểm thần không biết quỷ không hay thanh toán mất, Hồng Phi cực kỳ

ảo não, lập tức Qúy công tử lại đề nghị, cơm trưa ngày mai để cho nàng

mời.

Hồng Phi tất nhiên không có ngốc như vậy, chỉ tưởng tượng

cũng biết được hắn làm thế là có mục đích gì, bất quá hai người có cùng

chung sở thích, nói chuyện rất vui vẻ, hơn nữa nàng chưa bao giờ có bằng hữu khác phái, nhất thời cảm thấy mới mẻ, cũng không bài xích mà gật

đầu.

Quý Viễn đưa nàng đến cổng, Hồng Phi đã thực mỏi mệt, lí nhí nói câu gặp lại, sau đó lắc lắc đầu đi về phía cầu thang.

Quý Viễn thấy nàng như vậy thì có chút lo lắng, vẫn đứng ngoài cổng nhìn theo.

Hồng Phi nhiều ngày chưa được ngủ ngon, điểm tâm và cơm trưa hôm nay cũng

chưa kịp ăn, thức ăn ở Buck nàng không vừa miệng, tính đi tính lại cũng

chỉ uống một cách cà phê ngọt phát sợ, hơn nữa nói chuyện quá nhiệt

tình, tinh thần lực tổn hao khá nhiều, huyết áp nàng trước giờ luôn

thấp, vừa mới quay người