Thiên Hạ Đệ Nhị

Thiên Hạ Đệ Nhị

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324132

Bình chọn: 9.5.00/10/413 lượt.

y đó tái diễn. Anh đi lên trước vài bước, đứng

trước mặt tôi.

[Thế giới'> Hồi Đầu Vô Ngạn: Ái phi, trẫm trịnh trọng xin lỗi nàng vì chuyện ngày hôm qua.

[Thế giới'> Hồi Đầu Vô Ngạn: Ái phi, trẫm trịnh trọng xin lỗi nàng vì chuyện ngày hôm qua.

[Thế giới'> Hồi Đầu Vô Ngạn: Ái phi, trẫm trịnh trọng xin lỗi nàng vì chuyện ngày hôm qua.

[Thế giới'> Tinh Phẩm Hàng Rong: Nguyệt lão tơ hồng để làm nhiệm vụ

kết hôn và ngọc bội vĩnh hằng đây. Ai cần thì gửi tin riêng nha……

[Thế giới'> Hồi Đầu Vô Ngạn: Ái phi, trẫm trịnh trọng xin lỗi nàng vì chuyện ngày hôm qua.

Truyền thanh trên thế giới không ngừng lặp lại đoạn văn này. Nói

không hề cảm động chút nào là gạt người, cho đến nay anh vẫn là người

kiêu ngạo, bình thường muốn nghe hai câu nhỏ nhẹ cũng khó khăn, huống

chi là xin lỗi trước mặt mọi người.

Tôi chỉ rất kinh ngạc. Trong ấn tượng của tôi, chắc chắn là sẽ nước

mắt nhạt nhòa trước máy vi tính. Nhưng tôi chỉ yên lặng nhìn đoạn văn

chiếm hết cả màn ảnh.

Từ lúc nào chuyện này đã không còn quan trọng nữa?

[Hệ thống'> Hồi Đầu Vô Ngạn dịu dàng ôm lấy bạn.

[Phụ cận'> Hồi Đầu Vô Ngạn: Ái phi, tha thứ cho anh đi.

Trong trò chơi, thầy thuốc bé nhỏ từ từ nép vào lòng chiến sĩ cao

lớn, tôi nghĩ đến tất cả trong hai năm qua. Lần đầu tiên chúng tôi đi

phó bản sơ cấp nhất, cả đội năm người bị tiêu diệt vài lần; Chúng tôi

cùng nhau giết đội trưởng thi vệ binh, vây bắt hắn chạy lòng vòng; Mấy

nick nhỏ chẳng phân biệt nghề nghiệp xông vào quần đấu…..

Khi đó Thiên Hạ chỉ mở đến đến cấp 50, nhìn người ta cầm vũ khí Bộc

Bộc vô cùng hâm mộ mà mấy con Boss lại luôn rất biến thái. Trong cơn

nóng giận Vô Ngạn triệu tập cả thế lực, chẳng phân biệt là cấp cao hay

nick nhỏ toàn bộ đều trình diện, đông nghịt đến trời đất tối tăm. Cuối

cùng mỗi người đều được hưởng cảm giác cầm lấy vũ khí Bộc Bộc.

Cùng nhau đi nâng cấp bộ 50 hoài không được, cho đến cuối cùng Vô

Ngạn không chịu dẫn tôi đi nữa, ép tôi phải gởi bán ở tiệm, cuồi cùng

biết được bị người ta lừa.

Muốn lấy Loạn Vũ Châm phải đi năm lần phó bản 42. Cho đến cuối cùng

còn bị lạc đường trong đó. Vì vậy trong cơn tức giận tôi dẫn mấy nick

nhỏ thoát ra. Đến nay tôi vẫn còn nhớ dáng vẻ cười khờ khạo của mình lúc Vô Ngạn đưa châm cho tôi.

Lúc 60 thèm thuồng Độc Vĩ, khi đó mấy nick cấp cao rất ít, phải cần

kỹ năng sinh hoạt đến cấp 60 mới có thể chế tạo ra. Cho nên tôi làm nũng bướng bỉnh quấn lấy Vô Ngạn quên luôn đào khoáng thạch, ngu ngơ học chế tạo vũ khí.

Khi 63 cuối cùng trông mòn mắt trang bị mới được lên Độc Vĩ. Gặp ai cũng khoe khoang khiến ai ai cũng thèm nhỏ dãi.

[Phụ cận'> Hồi Đầu Vô Ngạn: Còn nhớ chúng ta biết nhau ở đây hay không?

Tôi nhìn thấy đội trưởng thi vệ binh cách đó không xa. Nó là con Boss có trách nhiệm lớn nhất mà tôi thấy trong trò chơi, đánh xong sẽ rớt ra vật phẩm.

Làm sao cam lòng…. Làm sao cam lòng xa rời như vậy….

[Phụ cận'> Mộc Tương Phi: Thật ra thì bây giờ đã không còn giận nữa.

Kênh thế lực và phụ cận một màn sôi trào, chỉ nhìn thấy chữ càng không ngừng nhảy lên. Trong tin bạn bè nhảy ra một hàng chữ.

[Bạn tốt'> Hồi Đầu Vô Ngạn nói với bạn: Ái phi, chúng ta đừng xa nhau có được không?

[Bạn tốt'> Bạn nói với Hồi Đầu Vô Ngạn: Độc Vĩ của em rớt rồi.

[Bạn tốt'> Hồi Đầu Vô Ngạn nói với bạn: Anh sẽ mở cho em một cái Thiên Vực.

Tôi nghe thấy tiếng thở dài của mình trước máy vi tính, trước sau có một câu không nói ra khỏi miệng.

Nhưng mà Vô Ngạn, tên người chế tạo trên Thiên Vực Châm có phải là anh không?

Có lẽ đàn ông thật sự không thể nào hiểu được tâm tư như biển của phụ nữ.

[Hệ thống'> Bạn dịu dàng ôm lấy Hồi Đầu Vô Ngạn.

Tôi nghĩ có lẽ tôi thật sự không nên quyến luyến chuyện cũ như vậy. Dù sao trong trò chơi, thực dụng là nguyên tắc.

Trong trò chơi Tương Phi tha thiết ôm lấy chiến sĩ cao lớn, đầu ngón

tay tôi chạm vào màn hình máy vi tính. Vô Ngạn, chúng ta sẽ không rời xa nhau.

Sau đó tôi cũng càng không ngừng mở rương, sau vô số vật phẩm bỏ đi, cuối cùng tôi cũng có được Thiên Vực Châm.

[Chủ thế lực'> Hồi Đầu Vô Ngạn: Ái phi, vào đội làm hoạt động Đoan Ngọ.

[Nguyên lão thế lực'> Mộc Tương Phi: Được.

Hoạt động Đoan Ngọ của Thiên Hạ có một mục là Cỏ Tinh Chạy Nhanh, cần phải lập đội để làm nhiệm vụ thi chạy.

Trước kia anh khinh thường mấy nhiệm vụ thế này, đây là anh đang nhân nhượng tôi. Mà tôi cũng cố gắng không ngẩn ngơ nữa, bỏ nhiều thì giờ đi phó bản và làm nhiệm vụ với bọn họ.

Chúng tôi cẩn thận dè dặt duy trì mối quan hệ như trước đây. Bề ngoài cũng hài hòa hơn bất cứ thời kỳ nào. Thế nhưng sự nhân nhượng lẫn nhau

gần như quá mức khiến tôi thấy có ảo giác như đi trên băng mỏng. Là từ

lúc nào phần tình cảm này trở nên mỏng manh như thế.

Ngày lại qua ngày, tôi thường xuyên làm nhiệm vụ tuần với Tội Phạm

vào lúc mười một giờ, phát hiện ra cho đến bây giờ hắn vẫn một mình.

Khụ, cho nên dĩ nhiên tốc độ cũng rất nhanh. Có điều là nhanh cũng không thúc giục tôi, mặc cho tôi từ từ đi qua.

Mẹ già cương quyết kéo tôi đi ra ngoài dạo phố nên không tham gia được thế lực chiến ngày thứ bảy.

Vừa online lên lại gặp


80s toys - Atari. I still have