
cạnh tranh, lựa chọn đối phó Đường Hoan đồng thời cũng nhằm vào Cơ Xảo Các, bố
trí của Đường Hoan cũng sẽ không thuận lợi như thế. Theo tình hình hôm nay mà
xem, Đường Hoan đã ở Kim Lăng kinh doanh nhiều năm, rất có căn cơ. Đường Lịch
ngu ngốc vọt tới sân nhà người ta để quyết đấu lần cuối, thật sự là lớn đầu mà
kém thông minh. Nếu chiến trường đổi thành Đường Gia Bảo, phần thắng của hắn sẽ
lớn hơn nhiều.
"Ta
dặn A Di trong lúc tiếp xúc cùng Tiểu Âu cố ý vô tình lặp lại nhiều lần cách sử
dụng chính xác Bạo Vũ Lê Hoa Đinh. Nếu hắn có thể trong lúc vô ý khởi động cơ
quan kia tất nhiên là rất tốt, nếu không thể, người do ta âm thầm an bài tự
nhiên sẽ cướp hộp, sau đó khởi động cơ quan."
Nghe
được chưởng quầy Phật Di Lặc kia tên A Di, Mạc Hi hoàn toàn bị sét đánh.
"Huynh
cố ý để Tiểu Âu ban ngày ban mặt sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Đinh, chỉ sợ là huynh
biết rõ tính tình kích động dễ nổi nóng của Đường Lịch. Huynh để Tiểu Âu sử
dụng ám khí thật, là cố ý khiến hắn nghi ngờ Cơ Xảo Các căn bản chính là sản
nghiệp của huynh. Vốn hắn còn có thể nhẫn nại không đến Kim Lăng tìm huynh tính
sổ là vì không thể để lỡ đại sự thành thân, nhưng sau khi tân hôn gặp biến, hắn
bị hai cú đấm mạnh kích thích máu nóng lên não, trong đêm dẫn theo nhân mã đến
Kim Lăng thề sẽ giết sạch huynh cho hả giận, không ngờ lại làm đúng theo mong
muốn của huynh."
Lần
trước Mạc Hi đi Cơ Xảo Các lấy hộp trang sức đã đoán được đó nhất định là sản
nghiệp của Đường Hoan. Tiểu nhị lại có thể trực tiếp mang người không phận sự
như nàng vào nhà kho, căn bản chính là bởi vì Đường Hoan trước mặt mà cáo mượn
oai hùm. Nếu không chưởng quầy gian thương như vậy làm sao có thể bỗng nhiên ân
cần, chủ động đưa ra yêu cầu dùng vật liệu quý hiếm miễn phí làm lại một cái
hộp trang sức khác cho nàng. Chung xuyên bối chưng tuyết lê kia chỉ sợ cũng là
chuẩn bị sẵn, nếu không cửa tiệm tầm thường sao lại chiêu đãi khách ăn cái này.
Vả lại Đường Hoan tên nhóc này chú ý như thế, sao có thể tùy ý ăn đồ của người
lạ, chỉ sợ Cúc Thủy Các cũng là hắn mở. Về lời đồn Cơ Xảo Các vì chế tạo Bạo Vũ
Lê Hoa Đinh mà tổn hại bốn lão sư phụ hẳn cũng là Cơ Xảo Các tự mình tung ra,
để người ta không nghi ngờ chủ nhân phía sau Cơ Xảo Các chính là Đường Hoan. Mà
việc buôn bán thích hợp với Đường Hoan như vậy đã không còn chỗ nào khác. Ngoài
sáng là đoạt việc làm ăn của Đường Gia Bảo, trong tối lại phát huy sở trường
của mình.
Từng
vị khách đến Cơ Xảo Các đều được đưa đến một phòng riêng, nhìn như kín đáo, lại
không biết nhất cử nhất động tất cả đều trong lòng bàn tay chủ tiệm. Cái chụp
đèn hình hoa sen treo ngược kia, nếu Mạc Hi đoán không lầm hẳn là lợi dụng
nguyên lý kính tiềm vọng tạo thành một máy giám sát. Nếu không sao lại khéo như
vậy, nàng vừa mới lấy thất xảo bản ghép thành hình bày trên bàn, chưởng quầy
căn bản không nhìn thấy, vậy mà lại biết được diệu dụng của thất xảo bản. Người
có thể thiết kế ra nơi này, vốn không phải kẻ tốt lành gì!
Trước
mắt, nhiệm vụ đối với Mạc Hi mà nói đã không còn quan trọng, việc cấp bách lúc
này là đoạt thuốc giải tới tay.
"Bản
thiết kế huynh vẽ có phải là Đường Môn trong lòng huynh hay không?" Mạc Hi
hỏi việc này là định thả con tép, bắt con tôm.
Không
nghĩ tới đánh bậy đánh bạ lại khiến Đường Hoan coi nàng là tri kỉ, nói:
"Phải. Đường Môn không thể tiêu tan trên tay Đường Quân, Đường Lịch, người
giang hồ cùng quan phủ cấu kết không khác gì bảo hổ lột da, tuyệt không có kết
cục tốt!"
Muốn
chính là những lời này của ngươi! Kẻ địch của kẻ địch chính là đồng minh tạm
thời!
"Nhưng
từ trước đến nay dân không đấu với quan, chẳng lẽ cánh tay vắt qua được
đùi?" Mạc Hi cẩn thận tiến thêm một bước thử.
"Nhưng
nếu là tranh vị trí mua bán kia thì sao? Dựa vào hoàng thượng đương nhiên có
thể được ưu việt nhất thời, chỉ là tương lai còn chưa biết hươu chết vào tay
ai. Thắng thì qua cầu rút ván, bại thì cả nhà bị giết."
"Cha
con Đường Quân ký thác hi vọng vào người nào?" Mạc Hi cẩn thận xác nhận.
"Đương
triều thất hoàng tử, Đoan vương Lý Kỳ."
Mạc
Hi không muốn diệt Đường Hoan, giữ hắn lại chấp chưởng Đường Môn, cho cái tên
Đoan vương không bạo lực không làm kia thêm vài bức tường chắn cũng tốt a. Dù
sao theo tình hình trước mắt, năng lực mình càng nổi bật, càng không phải là
chuyện tốt gì, còn không bằng thất bại nhiều một chút, vừa mờ nhạt đi trong mắt
tổ chức, vừa che giấu được thực lực. Chỉ là nàng không nghĩ diệt người ta,
người ta lại vị tất đồng ý buông tha nàng!
"Cha
con Đường Quân giữ huynh lại, ngoại trừ che mắt người đời, đơn giản còn bởi vì
huynh thông minh tuyệt đỉnh, có thể kiếm tiền cho bọn họ. Nhưng nếu nói huynh
không âm thầm giấu nghề, ta không tin đâu. Bạo Vũ Lê Hoa Đinh hẳn không phải là
ám khí mạnh nhất." Trước tiên bịa chuyện một trận, tâng bốc đến đỉnh.
Nhưng đây cũng là sự thật, Đường Hoan có thể trở thành chủ quản hai ngành chính
ám khí và cơ quan, toàn dựa vào tài thiết kế của hắn, mà tài hoa này lại càng
khiến Đường Lịch kiêng kị sâu hơn, mới muốn tiêu diệ