Thí Nghiệm Tình Yêu

Thí Nghiệm Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322584

Bình chọn: 10.00/10/258 lượt.

n bay Tùng Sơn.

Sau một chuyến bay, bởi vì thân thể La Phù không khoẻ, ở trong toilet ói ra một hồi lâu. Lí Nhã Mai ở bên cạnh khẩn trương lo lắng, liên tục khuyên nhủ: “Không phải ta đã nói, thật sự con yếu đi nhiều, không chịu dưỡng thân thể. Nếu không làm như vậy thì làm sao thành bà mẹ khỏe mạnh, sinh đứa nhỏ khỏe mạnh?”

“ Con rất tốt, thật có lỗi khiến cho dì lo lắng.” La Phù chà xát miệng, ngượng ngùng nói.

“ Đừng có khách khí với dì, ta là sợ con đến khi thấy người, con chưa nói được câu nào lại choáng váng đầu, lại … phun.” Lí Nhã Mai nhìn trong mắt cô có tơ máu, sắc mặt lại trắng bệch, nhìn so với trước kia thật là kém nhiều lắm.

“ Con không có suy yếu như vậy ......”

“ Tốt nhất là không có!” Lí Nhã Mai khẩu khí đề cao, động tác lại vô cùng cẩn thận, thay La Phù đánh má hồng. “ Đó, như vậy khí sắc mới có thể nhìn thấy tốt một chút, không có tái nhợt như vậy.”

“Thật vậy sao?” La Phù nhìn qua gương thấy bản thân mình, rõ ràng gầy yếu đi rất nhiều, có thể nào khi Hạ Vũ Tuyên nhìn thấy sẽ càng chán ghét?

“ Còn phải tô điểm son môi, vừa rồi đều bị con lau hết.”

Lí Nhã Mai lấy son môi màu hồng, tô thật cẩn thận lại không mất tự nhiên, còn nói cô mím môi, đánh thêm chút phấn, toàn là đồ thượng đẳng, bảo đảm sẽ không dễ dàng phai nhạt. “Uh, bây giờ nhìn được lắm, rất giống như lúc ta còn trẻ.”

“Cám ơn, Cám ơn dì......” Một cảm giác không rõ hình dung như thế nào, bỗng nhiên nảy lên. La Phù ôm lấy Lí Nhã Mai, muốn nói điều gì đó, nhưng dường như không thể thốt ra thành lời…

“Đứa nhỏ ngốc, không được khóc...’” Lí Nhã Mai vỗ nhẹ bả vai cô, lấy hiểu biết mà nói: “Một lát nữa nhìn thấy người trong lòng, cũng không nên khóc, vậy không đẹp.”

“Vâng......” La Phù gật đầu, cố gắng nước mắt xuống, cô không thể càng ngày càng tiều tụy.

Đi ra sân bay, hai người lên tắc xi, đi vào học viện Đại Lý. Lí Nhã Mai có quan hệ rộng, không chỉ biết chủ nhiệm, mà còn có đám người tổ trưởng, mà quan trọng hơn là ngay cả người quét dọn vệ sinh cũng biết cho nên nhanh chóng La Phù được đưa tới phòng nghiên cứu.

Hít sâu một hơi, chuẩn bị tâm lý thật tốt, La Phù cố lấy dũng khí, đẩy cửa đi vào, may mắn cửa không có khóa, hết thảy đều rất thuận lợi.

Vừa vào cửa, điều đầu tiên cô thấy cô thấy là sách vở chồng chất như núi, nơi nơi đều bừa bãi văn kiện, còn có máy tính bố trí không gọn gàng. Cô cảm thấy hoảng hốt. Cô cảm giác giống như trở lại ngày xưa, ở trong phòng nghiên cứu, cô cũng không có nhìn thấy Hạ Vũ Tuyên như thế này bao giờ?

Nhưng mà bây giờ đã thay đổi, nay cô chỉ là người khách, không phải trợ lý, thư kí, người hầu, lái xe, quản gia của anh...... hóa ra có thể vì yêu trả giá cho mưa cầu hạnh phúc, trả giá biến thành hy vọng xa vời, ngay cả cơ hội yêu cũng không biết có thể lần nửa hay không?.

Nghe thanh âm cửa bị mở ra, Hạ Vũ Tuyên ngẩng đầu, vừa thấy đến cô, nghĩ bản thân mình đang ảo giác, nháy mắt mấy cái, thật sự không phải ảo giác.

Đêm qua trong mơ từng thấy cô đến, hôm nay thật sự cô ấy đến đây, quả thực cô muốn đi theo anh cho dù là chân trời góc biển sao, không chịu để cho anh quên cô sao? Nếu có như vậy, trong nháy mắt anh nghĩ anh thật cam tâm tình nguyện, sẽ ghi khắc cô nhớ mãi cô cả đời.

“ Anh...... Gần đây có khỏe không?” Thanh âm cô đánh vỡ trầm tĩnh, cũng đánh vỡ không khí im lặng.

Chung quy vẫn phải mở miệng nói trước, tuy rằng cô nghĩ rằng chỉ cần chăm chú nhìn anh mãi mãi như vậy, có lẽ kia chỉ cần nhìn như thế so với mọi thứ khác đều tốt đẹp hơn.

“Anh thật sự rất tốt” Anh đứng lên, ánh mắt nghiên cứu đảo qua người cô “ Còn em..?”

“Em...... em đã có thai.” Cô sờ sờ bụng bằng phẳng của mình, nhiều kỳ diệu, đã có sinh mệnh nhỏ nhoi đang ở trong đó..

Một viên đạn như bắn vào trong lòng anh, anh tự cường ổn định rung động, thản nhiên hỏi: “Cho nên….?”

“Có lẽ anh nên cùng em nuôi dưỡng đứa nhỏ này..?” Từ nhỏ anh chính là người cô đơn, bởi vậy cô tin tưởng, anh sẽ rất thương đứa nhỏ, anh không phải là một người cha lãnh khốc vô tình..

“Ai biết đó có phải là con của anh không chứ? Lúc trước em vì muốn giữ anh ở lại, không tiếc gì dùng mỹ nhân kế. Hiện tại em lại vì muốn cuốn lấy anh, lấy đứa nhỏ đến làm uy hiếp?” Nói không chừng đó là một mưu kế, anh không biết cái gì nên tín, cái gì nên nghi, từng đã bị phản bội, hiện tại không thể liền tin tưởng.

Ngôn ngữ có thể đả thương người sâu vô cùng, nhất là những lời lẽ tàn khốc đến từ người yêu, toàn thân cô run run, tim đập lại giống như ngừng lại, đả kích quá mãnh liệt, khiến cô không thể trả lời, cũng không thể cảm thụ điều gì?.

“ Em đã hiểu ý của anh…...... Xin lỗi...... đã quấy rầy thời gian quý giá của anh…”

Vì sao cô còn ngu ngốc như vậy? Lý trí biết rõ tất cả đã chấm dứt, nhưng trái tim vẫn chờ mong có


Pair of Vintage Old School Fru