Thí Nghiệm Tình Yêu

Thí Nghiệm Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322775

Bình chọn: 9.5.00/10/277 lượt.

h đột nhiên yêu cầu này làm cho cô dở khóc dở cười, nam nhân này cùng đứa trẻ hoàn toàn không phải sai, trừ bỏ lúc nghiên cứu giống người lớn, lúc này anh quả thực có thể tùy hứng, “ Nhưng là, em còn chưa phơi quần áo xong……….”

“ Anh giúp.” anh đoạt lấy rổ quần áo trong tay cô, bằng thân người cao, thoải mái phơi đồ.

Ngoài giặt quần áo, còn có khăn bàn, thảm, may mắn có anh giúp đỡ… nhanh chóng phơi xong.

Lúc cô đem tấm khăn bàn cuối cùng giao cho anh, ngón tay hai người hơi hơi đụng vào nhau, cô không khỏi có chút thất vọng, hôm nay nếu giặt nhiều quần áo thì tốt rồi, giống như hai người cùng phân công làm việc, hạnh phúc thật nhiều!

Anh phơi xong cái cuối cùng, lập tức nói “ Tốt lắm! Chúng ta đi!”

“ Uhm…” chúng ta đi bờ biển, cô phát hiện chính bản thân mình không thể cự tuyệt anh, mà cô nói ra hai chữ “chúng ta” này, trong lòng căng thẳng một chút, giống như mong đợi từ lâu, cuối cùng giấc mộng trở thành sự thật.

Phía trước trong mắt là biển lớn, cô nguyện ý làm một cành hoa, cho dù chỉ là lướt qua, nhưng cô từng cùng hắn ôm ấp nuôi dưỡng.

Là hương vị của biển. Ngoài cửa sổ gió thổi vào mang mùi vị, Hạ Vũ Tuyên có thể xác định được.

Xe chạy một chút nữa, hai mắt anh sáng rực, vẻ mặt như là nhảy nhót chờ mong. La Phù không cần hỏi cũng biết, anh cực yêu thích nơi này.

Bởi vì anh không thích nhiều người, cô không dẫn anh đi bãi tắm, đặc biệt chọn một nơi biển chưa khai phá, trời xanh, biển xanh, mây trắng, đơn giản chính là kinh điển, ngày mùa hè lãng mạn đều ở trong đó.

La Phù mở cây dù nhỏ, che nắng, nhưng Hạ Vũ Tuyên không sợ ánh mặt trời, đi hướng phía biển, quần dài bị ướt không sao cả, mở ra hai tay, nghênh đón tất cả, thổi quét qua anh cuốn đi tất cả mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, giống như đứa trẻ được mẹ ôm ấp, thản nhiên tự tại.

Trên bờ cát La Phù lại như dọa, nhìn anh càng ngày càng đi vào trong biển, cô kinh hãi, hay là anh không muốn sống chăng? Vừa mới đề nghị muốn cùng cô làm thí nghiệm tình yêu, lẽ nào anh muốn tự tử, có hay không như vậy xúc động? [ Phù tỷ, sao tỷ nghĩ nhiều quá vậy?'>

“ Hạ tiến sĩ! Anh muốn đi đâu? Nước rất sâu, nguy hiểm!”

Tiếng kêu của cô bị gió biển thổi tan, không truyền đến tai anh, chỉ thấy anh không nhanh không chậm đã dần biến mất trong nước, môi run run, không cô không thể để anh chết!

Không để ý mình váy dài cùng giày xăng ̣đan, cô đi nhanh xông lên trước, sức mạnh của thủy triều chống đẩy cô, trong biển anh quá xa xôi cô như thế nào sẽ tới gần? Cho dù cô bị bao phủ, cô không thể nhìn anh rời bỏ đi như vậy.

Một phen giãy dụa phía sau, cuối cùng, cô từ phía sau ôm lấy anh, hô lớn: “ Không thể! Không thể!”

Không cần rời đi, còn nhiều điều lưu luyến, trên đời này còn có rất nhiều chuyện tốt đẹp, chỉ cần mở cửa tâm hồn là có thể, chẳng lẽ anh thật sự không hề có vướng bận gì, tình nguyện ra đi? Nghĩ đến điều này, lòng cô cũng đau.

Chợt cảm nhận cô đến gần sát, Hạ Vũ Tuyên đã bị kinh hách cũng không bỏ tay cô. Anh chậm rãi quay đầu, vẻ mặt bất khả tư nghị--“ Em ôm anh làm cái gì?”

Từ lúc ông bà ngoại anh rời đi, anh chưa bao giờ cho bất luận kẻ nào ôm, cho dù ở nước ngoài ôm nhau cũng chỉ là lễ nghi, anh kiên trì không cho người nào tiếp cận, mà chuyện đó đối với anh rất chán ghét.

Nhưng mà La Phù là nữ nhân, nhưng không cho anh có cảm giác chán ghét, hơn nữa anh phát hiện cô đang run, cô làm sao vậy?

“ Anh...... anh không thể tìm cái chết, tại nơi đẹp như vậy.... Không nên có người tự sát!” Cô không biết mình hay không có thể khuyên anh, nhưng cô không thể không nói, cho dù khuyên không được, cô cũng muốn mang anh quay lại bờ, cho dù anh không trở về, cô cũng muốn ngăn cản anh đi về trước, sẽ có người chết!

“Ai muốn tự sát?” anh nghĩ hay mình nghe lầm, cô nói gì, lời nói ngu xuẩn?

Hai tròng mắt cô bối rối nhìn, hai tay giữ chặt vào lưng áo anh... “ Anh rõ ràng là muốn đi vào trong biển, để bản thân mình chết đuối, rốt cuộc là vì sao? Mặc kệ cái gì, vấn đề đều có thể giải quyết, anh không nên như vậy buông tha cho bản thân mình!”

“Ha ha ha” Anh nghe vậy cười to, cười đến vui sướng thoải mái, nước mắt đều nhanh đến.

Cô ngây ngốc nhìn anh tươi cười, nghe tiếng cười anh, tuy rằng không rõ đã có cảm động không, nhưng mà anh cười rộ lên là như vậy, cả khuôn mặt đều dào dạt sung sướng, không chỉ thoải mái, cũng tính trẻ con rất nhiều, kỳ thật anh mới hai mươi sáu tuổi, vẫn là cái người trẻ tuổi!

Anh hẳn là nên cười nhiều, thường xuyên cười, có lẽ sẽ hòa tan khuôn mặt lạnh lùng, rồi cho tâm anh cũng phơi nắng, phơi nắng ánh mặt trời, gió biển thổi thổi đi!

Anh cười xong, mới giải thích nghi vấn của cô nói: “ Anh chỉ muốn bơi lội, không có chuyện gì sao phải đi chết? “

”A?” nhìn anh mỉm cười


XtGem Forum catalog