
chàng thất tình kia không nhảy lầu, nhưng lại bị đưa vào viện tâm thần.
Tổ Dĩnh không thể nào hiểu nổi, trên đời này có còn công bằng nữa hay
không? Tên khốn đó không chung tình, nhưng lại vì cô mà muốn nhảy lầu?
Cô nên khóc hay nên cười, cô mới là người phải vào viện tâm thần chứ,
tại sao người điên lại là hắn!
Lần phong ba này thật vất vả, không bao lâu sau, Tiết Cương quyết định
mua lại căn nhà đang thuê tạm. Ông mượn tiền hưu trí, sợ tới lúc về già
chết con gái lại phải nộp một khoản thuế lớn, nên dùng tên cô để đứng
tên mua.
Người ta nói quá tam ba bận, con gái bảo bối của ông lại tìm được một
mối tình khác, lần thứ ba yêu đương, yêu một nhạc sĩ chưa có tên tuổi.
Tổ Dĩnh khăng khăng một mực chung tình với hắn, vì yêu mà hồ đồ, khi hắn nói muốn ra đĩa nhạc, đã đồng ý với hắn, đem giấy tờ nhà đất đi cầm cố, mượn tiền ngân hàng, để cho hắn thành lập công ty phát hành đĩa nhạc.
Tổ Dĩnh cho rằng hắn có tài hoa, đĩa nhạc nhất định bán chạy, đến lúc đó cô có thể chia hoa hồng, cả nhà sẽ có cuộc sống thoải mái. Kết quả đĩa
nhạc bị ế, bạn trai phá sản bỏ chạy, đến nay cũng không có tin tức.
Đáng thương Tiết Cương, nhà bị đấu giá; đáng thương Tiết tiểu đệ, không
nhà để về. Trước sự chứng kiến của cha và em trai, cô viết giấy cam đoan vĩnh viễn sẽ không yêu đương gì nữa, bắt đầu tin tưởng rằng ánh mắt
mình có vấn đề, nhìn trúng ai nhất định người đó là đồ đểu. Cô hứa hẹn
sẽ mua lại nhà, tức giận phấn đấu, liều chết làm việc, không bao giờ có
một ý định yêu đương nào trong đầu nữa.
Có trời đất chứng giám a, nhưng lần này, lần này thật là hiểu lầm mà! Cô không có động tình, cô tuyệt đối không có!
Tiết Cương răn dạy con gái: "Sài Trọng Sâm này chắc chắn cũng không phải là người tốt!"
Tiết Gia Cần tán thành: "Nhất định là tên vô lại." Chỉ cần chị hắn coi trọng ai, nhất định không phải là người tốt.
Tổ Dĩnh đồng ý: "Thật đáng ghét."
"Nói cha sao?" Tiết Cương nhíu mày.
"Mắng em sao?" Em trai nhăn mặt.
"Là mắng cái tên họ Sài kia !" Tổ Dĩnh giơ tay xin thề: "Kết hôn gì chứ? Hắn tự biên tự diễn! Con không có biết gì hết, đừng nói không đồng ý,
ngay cả hẹn hò cũng không có! Đừng nói hẹn hò, nghiêm khắc mà nói quan
hệ giữa con và hắn rất bình thường, đồng nghiệp bình thường mà thôi.
Cha, con là biên tập viên, quen biết mấy tác giả cũng là chuyện rất bình thường mà." Tổ Dĩnh nhìn lại em trai. "Em à, em nhìn xem, chẳng phải
chị rất xinh đẹp sao? Có đàn ông theo đuổi là chuyện rất bình thường,
cái này không thể trách chị được, đúng không?"
"Chúng ta có thể tin tưởng con sao?" Tiết Cương hỏi.
"Chị hai, em không muốn chuyển nhà nữa." Gia Cần thành khẩn nói.
Tổ Dĩnh vỗ ngực nói: "Tất cả đều là hắn nói hươu nói vượn, hai người
không tin lời con, con lập tức gọi điện thoại cùng hắn đối chất, con tin là hắn sẽ giải thích với hai người!" Tổ Dĩnh lấy điện thoại di động ra, ấn số, điện thoại vừa kết nối đã hét lên: "Sài Trọng Sâm ~~ "
"Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang tạm thời tắt máy, xin quý khách vui lòng gọi lại sau."
Mẹ kiếp, không liên lạc được. Tổ Dĩnh để điện thoại xuống, cha cô trợn
mắt nhìn cô, em trai nhìn cô chằm chằm, cô cười trừ, mồ hôi lạnh ứa ra.
"Anh ta tắt máy." Tổ Dĩnh nhảy dựng lên."Con lập tức đi nói rõ ràng với
anh ta, bắt anh ta xin lỗi trước toàn thể thính giả nghe đài, đăng báo
nói xin lỗi, anh ta hủy danh dự của con, con sẽ tính sổ với anh ta, hai
người chờ coi, rất nhanh thôi chân tướng sự việc sẽ rõ ràng ——" hừ! Tổ
Dĩnh chạy ra khỏi nhà.
Sự thật, sự thật, cô cần bảo vệ thanh danh của mình, Sài Trọng Sâm chết
tiệt, can đảm thì đừng có chạy! Tổ Dĩnh hừng hực chạy đi bắt bớ cái tên
khốn kiếp nói láo kia.
~oOo~
Trong lúc Tổ Dĩnh đang giận dữ ngút trời đi tìm người tính sổ, thì tại
một hướng khác trong thành phố, trong tòa biệt thự của bác sĩ Bạch, vợ
của anh là Xa Gia Lệ, cũng có quen biết Tổ Dĩnh, lại rất yêu thích tuần
san của đại tác gia đứng đầu bảng có bút danh "Nụ hôn Hồ Điệp", nghe tin biên tập Tổ Dĩnh sắp kết hôn, liền gọi điện thoại chúc mừng cô.
Điện thoại vừa gọi tới đã nghe thấy giọng nói của Tổ Dĩnh: "Xin chào,
đây là thuê bao do chủ tài khoản Tiết Tổ Dĩnh đứng tên, nếu muốn hỏi
chuyện của Sài tiên sinh, xin mời nhấn phím số một. Nếu muốn bàn bạc
công việc, xin mời nhấn phím số hai, nếu như chỉ muốn nói chuyện phiếm,
không có gì quan trọng, xin hãy để lại lời nhắn, chủ thuê bao sẽ gọi lại cho bạn sau, nếu có điều gì khiếm nhã, xin hãy lượng thứ." Thời đại
công nghệ có khác, hay thật, Xa Gia Lệ nhấn phím số một, lại có tiếng
nói truyền trở lại ——
"Xin chào, tôi cùng với Sài tiên sinh không có hôn ước, còn tất cả mọi
chuyện có liên quan bạn hãy trực tiếp hỏi Sài tiên sinh, bản thân tôi sẽ giữ lại để truy cứu trước pháp luật."
"Wow!" Gia Lệ nhảy dựng lên, hét ầm lên với ông xã: "Trời ạ, Tổ Dĩnh nói không có chuyện này a! Anh đoán cô ấy cùng vị Sài tiên sinh kia đang
xảy ra chuyện gì?" He he, giọng Gia Lệ rất hưng phấn, có trò hay để xem
rồi!
~oOo~
Chiều tối, Sài Trọng Sâm về nhà. Ngoài cửa có một cậu thanh niên trẻ tuổi, trong tay