Teya Salat
Thất Dạ Sủng Cơ

Thất Dạ Sủng Cơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325033

Bình chọn: 10.00/10/503 lượt.


của nơi này a.” Tiểu Vũ đợi sau khi Thu nhi rời đi tức giận đến nghiến

răng nói .

“Ha ha, có sao?” Nhược Khả Phi cười lạnh nhạt.

“Có a, người xem nàng ta muốn quan tâm đến bữa ăn hàng ngày của Vương gia, quần

áo muốn khâu, xe ngựa để đi ra ngoài cũng phải đi xem.” Trong mắt Tiểu Vũ toát ra tia lửa giận.

“Nàng chính là có thói quen chiếu cố Vương gia thôi. Xem xe ngựa là muốn

bảo đảm an toàn cho Vương gia.” Nhược Khả Phi chống lấy cằm của mình nhìn ra

cửa sổ lại nói, “Hình như sắp có tuyết rơi đây.”

“Chủ tử, cũng chỉ có người mới cái gì cũng đều không để ý. Vạn nhất, vạn

nhất nàng ~~” Tiểu Vũ cắn cắn môi, không muốn nói tiếp. Đến lúc nào rồi, còn ngồi đây quan tâm đến bên ngoài có tuyết rơi hay không!

“Vạn nhất nàng đoạt đi sự sủng ái của Vương gia phải không?” Khả Phi bình

tĩnh nói hết những lời còn lại trong lòng Tiểu Vũ .

“Chủ tử người biết là tốt rồi.” Tiểu Vũ có chút tức giận nói. Nếu đó là một nữ nhân bình thường thì tốt, nhưng nữ nhân này không giống như vậy.

Tựa hồ cùng Vương gia có tình cảm rất sâu. Là người đã chiếu cố Vương gia

từ nhỏ, cảm tình có thể không sâu sao? Nguy hiểm, địa vị của mình vô cùng nguy

hiểm. Đỗ Vũ kia vừa mới ổn định xuống, nhưng lại xuất hiện nữ nhân càng thêm

nguy hiểm này.

Nhược Khả Phi chỉ cười, không nói lời nào.

“Chủ tử!” Tiểu Vũ có chút gấp gáp, tình hình như bây giờ làm sao tâm tình tốt

được thế chứ.

“Không nên gấp gáp a.” Nhược Khả Phi đứng thẳng người lên, nở nụ cười, “Ý

tốt của Hoàng hậu sợ là không phải chỉ có như vậy đâu.” Nhược Khả Phi

nhìn đến ấm trà đang đun bên cạnh, vù vù bốc hơi nóng. Hình như

hoàng hậu cũng đã mơ hồ nhận ra, Vương gia đã không còn là tiểu hài tử

ngây thơ nữa. Thủ đoạn lần này thực sự là rất cao minh , tìm cung nữ đã

chiếu cố Vương gia từ nhỏ. Nhưng là a. . . . . .

Tiểu Vũ giật mình, không rõ lời của Nhược Khả Phi là có ý gì.

“Châm trà.” Nhược Khả Phi dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, gọi Tiểu Vũ đang

ngây người quay lại.

“A vâng, dạ” Tiểu Vũ liên tục rót trà cho Nhược Khả Phi không ngừng, mà

ưu sầu hằn sâu giữa lông mày cũng không bớt.

Hai ngày sau, Tiểu Vũ rốt cục hiểu được lời nói của chủ tử mình là có ý

gì. Hoàng hậu ban xuống ý chỉ, Thu nhi được nạp thành tiểu thiếp của

Hiên Viên Cô Vân !

Buổi tối, sau khi Hiên Viên Cô Vân trở về, ở trong phòng chỉ còn

lại có hai người thì hắn muốn nói lại thôi, vẻ mặt khó xử.

“Tại vì chuyện của nàng mà phiền lòng?” Nhược Khả Phi đương nhiên hiểu được Hiên Viên Cô Vân đang khó xử chuyện gì, vừa cười vừa mở

miệng.

“Ừm.” Hiên Viên Cô Vân khó khăn gật gật đầu, “Ta chỉ coi nàng là tỷ tỷ, không nghĩ tới mẫu hậu lại an bài như vậy.Phi nhi nếu

không thích, ngày mai ta sẽ đưa nàng đi. Cho nàng ở sân nhỏ phía sau,

nuôi nàng cho đến già.”

“Không có vấn đề gì a.” Nhược Khả Phi giúp Hiên Viên Cô Vân cởi quần áo, “Nếu

là ngươi nuôi nàng cũng được a. Lòng của ngươi, ta hiểu rõ.” Trong Vương

phủ cũng chỉ là nhiều thêm một người mà thôi cũng không có vấn đề gì .

“Phi nhi.” Hiên Viên Cô Vân nắm lấy bàn tay của Khả Phi, trên mặt có chút phức

tạp.

“Ta biết rõ, nơi này của ngươi, chỉ có ta.” Nhược Khả Phi dùng ngón tay

nhẹ nhàng chỉ vào ngực Hiên Viên Cô Vân .

“Ừm, đúng vậy. Chỉ có nàng.” Hiên Viên Cô Vân khe khẽ lẩm bẩm.

Không có bất kỳ nghi thức nào, Thu nhi đã trở thành tiểu thiếp của Hiên

Viên Cô Vân. Mà Hiên Viên Cô Vân vẫn đối xử với nàng giống như bình thường, tôn

trọng giống như tỷ tỷ bình thường. Thu nhi cũng không có yêu cầu gì quá

cao, vẫn như cũ cẩn thận chiếu cố Hiên Viên Cô Vân ăn, mặc ở,

đi lại. Hết thảy giống như là gió êm sóng lặng, không có… thay đổi chút nào.

Một ngày kia, thời tiết rất tốt, mặt trời vừa nhô lên.

Nhược Khả Phi cùng Tiểu Vũ ở trong đình đang chơi cờ. Diễm Diễm phụng

phịu trầm mặc đứng ở một bên.

(HĐ: anh này phụng phịu , có từ #

nhưng ta hem muốn thay ak =)))êu thế cơ chứ
)(QH:

Sá thủ mà để từ phụng phịu, tui mún nổi ốc đây nè.)


“Chủ tử ~~” Tiểu Vũ vừa đặt xuống một quân cờ, bỗng nhiên lên tiếng.

“Làm sao vậy, lúc chơi cờ mà phân tâm sẽ thua nha.” Nhược Khả Phi nhẹ

nhàng hạ một quân cờ.

“Xem đi, nữ nhân kia thật sự đã trở thành tiểu thiếp của Vương gia rồi !”

Tiểu Vũ có chút tức giận, không nghĩ tới người đàn bà kia đã nhanh cóng được

thay đổi địa vị đến như vậy. Tuy rằng Vương gia chưa bao giờ ở lại nơi

của nàng qua đêm, chưa bao giờ chạm vào nữ nhân kia, nhưng là, nhưng là làm sao

có thể tiếp tục như vậy được chứ? Nữ nhân kia thoạt nhìn nhu hòa như vậy

nhưng thực ra lại không hề đơn giản chút nào.

“Ừm, đúng vậy a, bất quá thì tính sao đây?” Nhược Khả Phi nhìn bàn cờ, “Đến

lượt ngươi, Tiểu Vũ.”

Tiểu Vũ nhíu nhíu mày, đặt xuống một quân cờ. Chủ tử cư nhiên hỏi cái kia

thì xử lý như thế nào. Hiện tại có nữ nhân đến đoạt mất Vương gia a, sao có thể

kêu thì tính sao!

“Ngươi thua.” Nhược Khả Phi đặt quân cờ xuống rồi thản nhiên cười.

“Chủ tử!” Tiểu Vũ thật sự là vừa tức vừa vội.

Nhược Khả Phi bỗng nhiên làm một cái động tác kì quái, dùng ngón tay

của mình đặt lên mắt rồi lau lau. Tiểu