Thang Tiêu

Thang Tiêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322855

Bình chọn: 9.00/10/285 lượt.

nữa tiếp tục muốn, Viên Tiêu cũng không để ý những chuyện này, lại một lần cho tiền lì xì. Thế nhưng như cũ cửa vẫn không mở, Viên Tiêu nổi giận, đưa tiền không quan trọng, nhưng anh muốn nhìn thấy Thang Viên cơ, không thấy được vợ, tại sao anh phải đưa tiền ! Anh cũng không phải người coi tiền như rác! Hai mắt ngọc của Viên Tiêu chuyển động, gọi tới một người thanh niên đứng phía sau, hướng về phía lỗ tai anh ta phân phó mấy câu.

Thanh niên kia càng nghe mặt càng hồng, bộ dạng lắc đầu với Viên Tiêu, đáng tiếc bị một ánh sáng lạnh của Viên Tiêu quét qua chỉ có thể yên lặng khuất phục. Anh ta hít sâu một hơi, tiến lên một bước đột nhiên nắm một cái tay từ bên kia cửa đưa ra, nắm chặt ở trong tay không thả. Bên kia nhất thời vang lên tiếng kinh hô, cổ anh thanh niên cũng nghẹn đỏ, nhưng là không buông tay, hết cách rồi, chỉ cần khe hở cửa mở lớn ra một chút, sẽ kéo tay cô bé này trở về.

Ai ngờ chỉ có một khe hở như thế thì cũng đủ cho Viên Tiêu thừa cơ lợi dụng, anh nháy mắt ra hiệu với Viên Địch, hai anh em liền cùng nhau tiến lên, nhân lúc mấy cô bé ở bên kia còn chưa kịp phản ứng, mượn khe hở nhanh chóng kéo cửa ra.

"Ô! Chú rễ chơi xấu!"

"Đúng vậy a, Đúng vậy a, cho tiền lì xì, nếu không không cho đi!"

"Nhanh lên một chút nhanh lên một chút! Lấy tiền lì xì ra!"

Mấy cô bé vây quanh Viên Tiêu líu ríu nhất quyết không tha, Viên Tiêu cũng không giận, cười híp mắt lộ ra lúm đồng tiền trên mặt, tay vươn vào trong túi móc ra mấy bao tiền lì xì thật to: "Đều có phần đều có phần! Mỗi người đều có, đừng có gấp."

Mấy cô bé nhìn mấy bao tiền lì xì lớn bắt đầu chảy nước miếng, chú rể này hào phóng quá, mới vừa rồi bao tiền lì xì nhỏ như vậy đã chứa nhiều tiền như vậy, vậy lần này mấy bao tiền lì xì lớn ở bên trong nhất định có rất nhiều tiền! Lập tức không chặn đường nữa, cầm bao tiền lì xì vui mừng chạy, mặc cho Viên Tiêu nghênh ngang vào phòng ngủ của Thang Viên.

Ánh mắt của Viên Tiêu híp lại, nhìn lướt qua mấy cô bé đang hào hứng, trong mắt thoáng qua một tia giảo hoạt. Hừ, dám ngăn cản anh gặp lão bà? Chờ về nhà mở bao tiền lì xì ra sẽ biết, bao tiền lì xì hai đồng này nhất định có thể khiến mấy cô bé trọn đời không quên! Thật may là mình làm công tác chuẩn bị trước!

"Lão bà." Viên Tiêu không để ý nhóm người phía sau, cúi đầu hôn cái trán của cô, mắt to dưới phản xạ của ánh mặt trời nổi lên ánh nước: "Anh rốt cuộc cưới được em. . . . . ." Gương mặt Thang Viên

ửng đỏ, nhã nhặn lịch sự ngồi ở trên giường, lông mi hơi hơi run rẩy , không nói một lời.

"Ôm đi! Ôm đi!"

"Đúng vậy, chú rể mau ôm cô dâu!"

Nhóm người phía sau la hét, nhất định làm cho chú rể phải ôm cô dâu lên. Viên Tiêu quay đầu lại, nhếch miệng cười một tiếng, khom người đột nhiên ôm ngang Thang Viên vào trong ngực."Ôm thì ôm!" Lão bà của anh đương nhiên anh muốn tự mình ôm!

"Chú rể giỏi lắm!"

"Oa, rất đẹp trai!"

Ở giữa tiếng ca ngợi của một đám người, Viên Tiêu ôm Thang Viên đi ra cửa, Mười hai tầng thì sao? hoàn thành cũng dễ dàng thôi mà!

"Viên Tiêu, anh thả em xuống, tự em đi." Thang Viên đau lòng cho anh, không chịu để cho anh ôm đi nhiều tầng lầu như vậy, giùng giằng liền muốn xuống.

"Đừng động! Chồng em rất mạnh mẽ! Nếu không tối nay chúng ta thử một chút?" Viên Tiêu cắn lỗ tai của Thang Viên, nói nhỏ bên tai cô, nói ra đều là lời nói không đứng đắn. Thang Viên trầm mặc, anh muốn ôm thì ôm đi! Cô đúng là ngu mới có thể thảo luận với anh loại chuyện này vào ngày hôm nay!

Viên Tiêu từ tầng mười hai một đường ôm Thang Viên vào trong xe hoa, sau cùng lại vẫn có thể mặt không đỏ hơi thở không gấp trêu ghẹo với một đám người! Các tân khách bội phục không thôi, đã đính hôn rối rít quyết định tập thể dục thật tốt, rèn luyện tốt thân thể, cũng muốn một đường ôm lão bà của mình giống như vậy, rất vinh quang a!

Đoàn xe trùng trùng điệp điệp đi tới nhà của Viên Tiêu, mở cửa ra, bọn họ không mua tân phòng, hai người ở phòng trọ của Thang Viên quen rồi, đổi phòng cũng phiền toái, hơn nữa đối diện là nhà Viên Địch, có chuyện gì cũng dễ dàng.

Tình hình giao thông ở thành phố R rất không tốt, bởi vì gần đây đang sửa xe điện ngầm, cho nên rất nhiều con đường đều bị chặn . Nhưng đội xe của Viên Tiêu bọn họ lại đi thông suốt. Thành phố R có tập tục: bất kỳ chiếc xe của người đi đường nào cũng phải nhường đường cho xe hoa, hơn nữa không được sáp vào đội xe của người ta, phá hư đội hình của người ta, nếu không sẽ gặp phải báo ứng. Lúc đến nhà mới của Thang Viên mới khoảng mười giờ, Viên Tiêu lại ôm cô lên lầu, tự mình đến giúp cô mang vào giày cưới, dắt dạo trong tân phòng một vòng, thái độ khoe khoang trắng trợn, làm cho đàn ông độc thân trong đoàn đón dâu tức giận tới mức hận không được xông tới đánh anh một quyền!

Viên Địch đẩy đẩy mắt kiếng, đúng lúc ngăn trở Viên Tiêu đang đắc ý, đem một nhóm người vào trong khách sạn tốt nhất. Hôn lễ ở thành phố R rất đơn giản, thậm chí chỉ lấy ăn cơm uống rượu làm chủ. Thang Viên cùng Viên Tiêu ở lại phía sau, thật ra thì Viên Tiêu nên đi theo Viên Địch, để chào hỏi khách mời. Thang Viên ở lại vì phải thay


Polaroid