Thái Tử Phi Thất Sủng

Thái Tử Phi Thất Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325722

Bình chọn: 7.00/10/572 lượt.

ử Lạc Vân kia trong mắt lấp đầy tình yêu, nàng mềm mại gật đầu nói: “ân.”

Tử Lạc Vân thấy nàng đáp ứng liền xoay người bước ra ngoài, hắn cũng

không có cùng Lâm Oánh Nhi sóng vai, bởi vì hắn hiện tại trong lòng

phiền chán, thật sự đối với quyết định của mẫu thân cực kỳ bất mãn,

nhưng hắn lại không thể cự tuyệt, cho nên trong lòng vô cùng phiền muộn.

Lâm Oánh Nhi nhìn bóng lưng cao ngất của Tử Lạc Vân đi ở phía trước, trong mắt hiện lên một tia oán hận.

Nàng từ nhỏ đã tiến cung trở thành tiểu đồng bồi đọc cho hắn, cùng

hắn lớn lên bên nhau, từ lâu nàng đã phát hiện nàng thực sự yêu hắn.

Tuy rằng hắn nhỏ tuổi hơn nàng, nhưng nàng cũng không để ý, bởi vì

một cái giơ tay nhấc chân đều toát lên đầy bá khi, hết thảy bao gồm địa

vị của hắn, thân phận của hắn đều khiến nàng mê muội.

Theo tuổi dần lớn lên nàng cũng không làm nàng mẫu thân thất vọng,

nàng hiện tại đã giống như nương mong muốn trở thành một tiểu thư như

hoa như ngọc, tướng mạo xinh đẹp vô song, chứng kiến bao nhiêu sự kinh

diễm của các vương tôn công tử, từ trong ánh mắt họ nàng hiểu được bộ

dạng chính mình có bao nhiêu đắc ý.

Từ sau tuổi mười ba dung mạo của nàng càng thêm mềm mại, danh tiếng

đã sớm lan xa khỏi kinh thành Tây Lương quốc được danh xưng đệ nhất mỹ

nhân.

Nàng năm nay đã bước qua tuổi mười bảy, ở Tây Lương đã không còn nhỏ

nữa, nhiều nữ hài tử mười bốn mười lăm tuổi đều đã thành thân, mà nàng

vài năm trước số lần các bà mai tìm đến cửa cơ hồ đạp nát nhà nàng.

Nhưng bất kể là quan to quý tộc hay thế gia đệ tử nàng đều nhìn không thuận mắt, bởi vì trái tim thiếu nữ của nàng đã giao cho thiếu niên nhỏ hơn nàng một tuổi kia rồi

Mà dần dần những người đến cầu hôn cũng biết Lâm Oánh Nhi là người

của thái tử gia. Hơn nữa, trong cung còn truyền tai nhau nói Lâm Oánh

Nhi là thái tử phi tương lai. Cho nên toàn bộ cung nhân đối với nàng rất cung kính.

Nhưng tất cả những chuyện này đều do người khác đoán mà thôi, kỳ thật Lâm Oánh Nhi tự mình biết tuy rằng nàng đối với Tử Lạc Vân nhu tình như nước, nhưng không biết Tử Lạc Vân thật sự không rõ hoặc giả vờ không

hiểu, hắn vừa đối với nàng dịu dàng lại luôn làm như không thấy tâm ý

của nàng.

Bất quá cũng may ngoại trừ nàng, trong ngoài cung nàng chưa từng thấy Tử Lạc Vân đối với nữ tử nào vẻ mặt ôn hoà, cái này cũng làm nàng yên

tâm một chút.

Nghĩ đến đây trên khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Oánh Nhi tràn ra một nụ

cười sáng lạn, có lẽ nàng ở trong lòng hắn vẫn tương đối đặc biệt, có lẽ hắn vì tuổi còn nhỏ không hiểu tình yêu mà thôi. Qua một thời gian nữa

hắn nhất định sẽ biết lòng mình .

Sau khi đả thông tư tưởng, Lâm Oánh Nhi bước nhanh hơn đuổi theo Tử

Lạc Vân ở phía trước, cũng không rụt rè vươn bàn tay thon ngọc nắm lấy

ống tay áo hắn, mềm mại nói:

-“Lạc Vân theo ta đi thưởng mai, được chứ?”

Đối với hành động gần gũi của Lâm Oánh Nhi Tử Lạc Vân trên dung nhan

tuấn mỹ cũng không biểu tình gì khác biệt, hắn gật gật đầu nói:

-“Nếu Oánh nhi thích xem hoa mai như vậy, chúng ta phải đi xem thôi!”

Lâm Oánh Nhi mừng rỡ trong lòng, vẻ mặt tươi cười kéo Tử Lạc Vân hướng ngự hoa viên đi đến.

Hai người tay trong tay chậm rãi đi trong ngự hoa viên, tùy ý để

những đóa hoa theo gió rơi xuống trên người, tình cảnh này làm nội tâm

Lâm Oánh Nhi rung động mãi không thôi.

Nhưng niềm cui của nàng vui mừng cũng không duy trì được bao lâu, bởi vì khi nàng cùng Tử Lạc Vân đi vào ngự hoa viên lại phát hiện trong ngự hoa viên có một nữ tử toàn thân mang y phục màu trắng đang lặng đứng ở

nơi đó ngây người ngước nhìn hàn mai nở rộ.

Nhìn thấy nữ tử kia sắc mặt Lâm Oánh Nhi không khỏi trầm xuống, là

cung nữ to gan nào dám ở chỗ này quấy rầy nàng cùng Tử Lạc Vân?

Mà Tử Lạc Vân ở bên cạnh nhìn đến vị Bạch y thiếu nữ này lại cảm thấy bất ngờ, bởi vì hắn nhận ra y phục mặc trên người nàng đại biểu cho

người Thủy Vân cung, nhưng nữ tử này là ai?

Tuy rằng nàng đứng nghiêng người, hắn không thể nhìn thấy mặt nàng,

nhưng chỉ một cái liếc mắt đó có thể thấy được hắn không nhận ra nàng.

Phiên ngoại – Không phải oan gia không đối khángEdit: Muỗi Vove

Ngay tại thời điểm Tử Lạc Vân đang trầm tư Lâm Oánh Nhi bỗng nhiên trừng mắt quát:

-“Ngươi là người nào? Vì sao nhìn thấy thái tử gia cũng không hành lễ?”

Nghe thấy thanh âm của Lâm Oánh Nhi bạch y thiếu nữ kinh ngạc xoay

đầu lại, chỉ thấy nàng ước chừng mười ba mười bốn tuổi, bộ dáng tinh tế

dung mạo tuy rằng không tính là cực đẹp nhưng ngũ quan tú lệ nhất là đôi mắt tròn to trong sáng, lông mi dài phủ xuống lại càng thêm linh hoạt

hữu thần.

Trên đôi môi đỏ mỏng manh của nàng nhếch lên một nụ cười, cư nhiên làm cho người ta có chút thất thần.

Chỉ thấy cặp mắt kia lóe sáng dừng trên người Tử Lạc Vân chớp chớp, sau đó giòn thanh nói:

-“Ngươi chính là Tử Lạc Vân sao?”

Tử Lạc Vân vẫn không nói gì, Lâm Oánh Nhi thay đổi sắc mặt, tức giận quát:

-“Lớn mật! Ở đâu ra tiện tỳ, tục danh của thái tử gia há lại để ngươi kêu?”

Bạch y thiếu nữ nghe xong lời nói của Lâm Oánh Nhi cũng không có gì kinh hoảng, nàng hơi cau đôi mi thanh tú nói:


XtGem Forum catalog