Tha Thứ

Tha Thứ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324014

Bình chọn: 9.00/10/401 lượt.

p đến rồi.

- Anh Young Min,… - Tuyên chậm rãi đưa một tay về phía anh Chín – …Có thể hứa với em một việc hay không?

- Là việc gì? Em cứ nói! – Young Min không ngần ngại đáp.

- Hãy đi tìm Yên Vũ và chăm sóc tốt cho cô ấy.

- …?!

Hai bàn tay từng chút đan vào nhau với cảm giác nóng ấm. Young Min hoàn

toàn cảm nhận được thứ gì đó đang tìm cách chuyển động trong người em

trai mình.

- Hãy hứa sẽ thay em chăm sóc Yên Thứ…

- Thần Tuyên!!!! – Anh ấy vội vàng kêu thét lên nhưng đã quá muộn.

- Hãy hứa sẽ không bao giờ nhắc lại với nó về sự tồn tại của em…Khi những tia sáng xanh le lói bắt đầu dịch khỏi người anh cũng là lúc một

quả cầu lấp lánh từ tốn xuất hiện trước vẻ mặt ngơ ngác của mọi người.

Anh Cả chực xông đến nhưng bị ba mình giữa lại. Gương mặt xúc động của

ông đỏ bừng và ướt đẫm những dòng nước mắt. Hai bàn tay vẫn gắt gao ôm

lấy đứa con trai đang từng chút lìa bỏ sự sống.

- Đừng để Yên Thứ biết nó có người ba tệ bạc như em, được không?

- Anh không thể… - Young Min gần như bật khóc – Tuyên, anh không thể…

Bàn tay đang nắm lấy anh càng lúc càng trở nên mềm hoặc như sắp tan rã.

Thân ảnh Tuyên cứ mờ dần khi quả cầu xanh đang nhập vào cơ thể đứa trẻ

nằm trong lòng.

- Hãy tha thứ cho anh… Yên Nhi…- Lời nỉ non cuối cùng khẽ vang lên rồi

chìm vào khoảng không vô tận – Tha thứ cho anh…được không em?

Trong phòng chẳng mấy chốc chỉ còn lại những tiếng nấc cùng giọt nước mắt đau lòng…

Young Min hốt hoảng chạy khắp nơi như một kẻ bấn loạn. Sự ra đi bất ngờ của

Thần Tuyên khiến anh mất hết phương hướng. Cuộc đời nó chẳng khác gì lời cảnh tỉnh, đe dọa anh nên quý trọng những thứ thuộc về mình. Young Min

khiếp sợ với ý nghĩ Yên Vũ có thể đã tự tử. Anh không muốn Song Joo mới

chừng ấy tuổi đã chịu nỗi đau mất mẹ. Anh không muốn nó lớn lên sẽ căm

giận mình như Thần Tuyên đối với ba.

- Yên Vũ, em ở đâu?...Yên Vũ!!!!!!!

Cô có thể chạy bao xa với trái tim đã bị Young Min giày vò đến tan nát? Có thể làm gì khi trên đời chẳng còn ai thân thích? Không, Yên Vũ chỉ có

thể quay về tìm Yên Nhi. Cô ấy chắc hẳn đang muốn mượn cơn giận của con

rồng ở hồ Long Tĩnh để kết thúc mạng sống.

Vừa nghĩ đến đây, toàn thân Young Min lập tức đều bủn rủn. Nỗi oan khuất

của Yên Nhi quá lớn, sự mất bãn cùng tâm trạng uất ức do nó gây ra hoàn

toàn có khả năng nghiền chết Yên Vũ. Trong con rồng ấy rất có thể đã

không còn cái gọi là tình cảm chị em nữa.

Trong lúc quẫn trí, nụ cười ân hận xen lẫn hạnh phúc của cậu em trai lại tiếp tục ám ảnh anh. Ánh mắt tha thiết trên mặt nó khi khẩn cầu anh đi tìm

Yên Vũ càng khiến Young Min đau xót.

Hạnh phúc đối với Thần Tuyên quá mong manh và ngắn ngủi. Nó thậm chí chưa

một lần được nghe thấy tiếng “ba” từ miệng con gái. Bản thân anh cũng

góp tay vào việc tạo ra cái bi kịch ấy. Nếu năm xưa đừng quá cố chấp,

để Yên Nhi được sống yên ổn bên cạnh người cô ấy yêu quý thì sự việc

cũng không lâm vào hoàn cảnh như lúc này. Thần Tuyên sẽ không phải gánh

trên mình tội danh giết vợ và con gái, sau đó dùng cái chết để chuộc

lỗi.

Sự ra đi của nó tuy có thể giữ lại mạng Yên Thứ nhưng lại đẩy Young Min

vào tình thế khó xử. Anh làm sao có thể giấu con bé sự thật về những

người sinh ra nó? Young Min làm sao có thể từ chối việc nói cho Yên Thứ

biết giữa ba mẹ nó đã có một tình yêu sâu sắc và bao dung thế nào?

Còn Song Joo, đứa con trai mà bấy lâu anh cứ tưởng mình đang thay Thần

Tuyên nuôi dưỡng, hóa ra lại chính là máu mủ thật sự. Nó chắc chắn sẽ

hận anh đến chết nếu biết bản thân mình đã bị vứt bỏ ngay từ lúc chưa

lọt lòng mẹ. Nó sẽ căm thù và thậm chí muốn giết anh nếu hay tin Yên Vũ

cũng vì anh mà bỏ đi biệt tích. Young Min cần cô trở về, không phải chỉ

để xoa dịu Song Joo mà còn thay anh lấp đầy khoảng trống trong tim đang

liên tục tứa máu.

Bốn năm cùng nhau chia sẻ bao ngọt bùi cay đắng, Vũ sao có thể không nói

một lời mà ra đi như vậy? Cô không biết việc mỗi lần đi biểu diễn trở

về, được nhìn thấy hình ảnh hai mẹ con ở nhà chờ đợi đối với Young Min

là hạnh phúc thế nào sao? Hà cớ gì Yên Vũ khi muốn đuổi thì chẳng chịu

đi, còn khi cần đến lại trốn biệt tăm biệt tích? Nếu đã chịu đựng và

chung sống với anh suốt từng ấy năm tháng thì sao không thể vì con mà

tiếp tục ở lại? Cô yêu anh thế nào lại khiến Young Min phát cuồng thế

này?

- Không được…Anh không cho phép….TUYỆT ĐỐI KHÔNG CHO PHÉP!!!!!!!!!!

Hồ Long Tĩnh lúc này trông xác xơ chẳng khác gì đống đổ nát. Ngôi nhà

Tuyên từng sinh sống trong khoảng thời gian ngắn đã bị phá sập. Đập vào

mắt Young Min lúc này là hình ảnh rất kỳ dị. Con rồng khổng lồ đang uốn

lượn giữa không trung, thân mình đỏ rực siết lấy cơ thể Yên Vũ. Đầu của

nó cúi sát về phía gương mặt cô và liên tục thở phì phì. Con dao trên

tay Vũ run run, nước mắt ướt đẫm hai gò má. Làn da nhợt nhạt không còn

chút máu, cho thấy tâm trạng hốt hoảng. Vợ anh vốn là một cô gái nhát

gan. Young Min chẳng lạ lùng gì chuyện ấy.

Nhưng bây giờ phải làm thế nào? Tư thế mờ ám kia chẳng cho thấy mục đích thật sự của con vật. Lỡ như mình chọc giận đến nó, chưa


Snack's 1967