
hể chờ đến lúc làm xong kì này rồi mới điều em qua đó hay không?"
Trần Thụy Dương tỉ mỉ quan sát cô một hồi, thấy có vẻ như cô thật sự hoàn toàn không biết gì liền không nhịn được kinh ngạc hỏi: "Không phải em với anh ta là hàng xóm sao? Chẳng lẽ em không biết anh ta chính là Cơ Quân Đào?"
Hoài Nguyệt càng giật mình trợn mắt nhìn Trần Thụy Dương, "Anh nói Cơ tiên sinh chính là Cơ Quân Đào?"
Trần Thụy Dương gật đầu, "Lúc anh ở nước ngoài đã từng lên kế hoạch mời tiên sinh Cơ Trọng Minh mở triển lãm tranh, mặc dù bị Cơ tiên sinh từ chối nhưng anh cũng hiểu biết sơ qua tình hình nhà bọn họ. Anh đã nhìn thấy một bức ảnh chụp cả gia đình Cơ tiên sinh nên sẽ không nhìn nhầm được. Hôm đó anh nghe thấy em gọi em gái anh ta là Tiểu Dã, em biết không, em gái anh ta gọi là Cơ Quân Dã, tốt nghiệp chuyên ngành quản trị kinh doanh, bây giờ đang điều hành phòng triển lãm Tố".
Hoài Nguyệt nhớ tới bức "Ánh trăng" Lỗ Phong mua cho cô, nghe nói là tác phẩm của Cơ Quân Đào, Lỗ Phong còn nói sau khi mẹ Cơ Quân Đào tự tử anh ta đã treo bút một thời gian. Còn nữa, hôm đó Tiểu Dã tỏ ra rất bất ngờ khi nhìn thấy bức tranh treo trong phòng sách nhà cô. Còn nữa, bức tranh vẽ cái cây cô nhìn thấy tại phòng triển lãm Tố hôm đó, Cơ Quân Đào từng học tranh sơn dầu, chẳng lẽ đó là tác phẩm của anh ta? Anh ta bảo cô nói rất chính xác, đáng tiếc là cô lại quên đọc tên bức tranh. Còn nữa, bức tranh Đậu Đậu hái đậu anh ta vẽ trong vòng không đến một phút mà lại sinh động như vậy. Cô đúng là một con ngốc, còn tưởng rằng đó chỉ là thú vui ngoài giờ của anh ta. Trời ạ, vậy mấy tuần nay Đậu Đậu đang được ai dạy vẽ tranh đây?
Thấy vẻ mặt cô thay đổi liên tục, Trần Thụy Dương cười hỏi: "Sao thế? Em có tin hay không?"
"Tin chứ". Hoài Nguyệt thành thật gật gật đầu, "Có điều là hàng xóm cũng không làm gì được, mọi người chẳng qua chỉ quen biết sơ sơ, Cơ tiên sinh sẽ không nể mặt em đâu". Lần trước gặp anh ta ở phòng triển lãm Tố không phải cô và Duyên Duyên đã nhắc tới việc này với anh ta sao? Còn nhớ lúc đó anh ta lập tức quay người đi mất, có thể thấy là anh ta rất không thích.
Trần Thụy Dương nói: "Vậy anh tìm Hội trưởng Uông xem sao, ông ấy là bạn thân của Cơ Trọng Minh, có lẽ ông ấy có thể giúp được. Nếu thật sự không được thì không phải chúng ta còn có không ít lựa chọn khác sao? Không được cảm thấy nặng nề, chủ yếu là tạp chí của chúng ta còn chưa đủ nổi tiếng, nếu như là tạp chí Time thì dù là Đặng Tiểu Bình cũng sẽ đồng ý".
Hoài Nguyệt cười nói: "Giám đốc Trần đúng là hùng tâm bừng bừng, vậy dưới sự lãnh đạo của anh chúng ta sẽ xây dựng một tạp chí Time nhé!"
Hai người nói chuyện một lát nữa rồi Hoài Nguyệt trở lại văn phòng, thấy hộp trà trong tay cô, Tư Tư cười nói: "Giám đốc đại nhân bắt đầu săn đón người đẹp của chúng ta rồi!"
Hoài Nguyệt đặt hộp trà lên bàn, thở dài nói: "Viên đạn bọc đường đấy, biết không. Phải điều em đến làm phụ tá cho thầy Trương, nhiệm vụ đầu tiên chính là phỏng vấn Cơ Quân Đào".
Tư Tư giật mình nói: "Sao lại như vậy được? Quan mới nhận chức mà lại lôi em ra khai đao đầu tiên à? Tên Trần Thụy Dương này đúng là biết mềm nắn rắn buông. Em đồng ý rồi à?"
Hoài Nguyệt gật đầu: "Chẳng lẽ em lại xin thôi việc?"
Tư Tư suy nghĩ một chút rồi nói: "Mặc dù chuyên mục người văn hóa này không thoải mái như chuyên mục dân tộc nhưng toàn tiếp túc vời người ở tầng lớp cao, có thể nhanh chóng nâng cao trình độ. Nhìn bề ngoài thì sau khi nhận chức anh ta dùng em khai đao đầu tiên, hạ em từ một chủ biên chuyên mục xuống làm cấp phó cho anh Trương, nhưng mặt khác em được điều từ một chuyên mục phụ sang chuyên mục trung tâm, cũng coi như là được trọng dụng. Hoài Nguyệt, chị cảm thấy anh ta muốn điều em đến bên cạnh anh ta, làm chuyên mục này sẽ có rất nhiều cơ hội đi cùng với giám đốc".
Hoài Nguyệt trợn mắt nhìn cô: "Đừng tưởng tượng phong phú như vậy được không? Bây giờ anh ta cho em một vấn đề khó như vậy, em đang buồn gần chết đây này. Em phải đến phòng triển lãm Tố một chuyến". Đến phòng triển lãm Tố may ra có thể gặp được Tiểu Dã, tại đó nói chuyện công việc chắc sẽ tự nhiên hơn. Nếu như gặp nhau ở nhà riêng, công tư lẫn lộn thì cô sẽ rất khó ăn khó nói.
Cơ Quân Đào đến phòng triển lãm Tố cùng ăn cơm trưa với em gái như đã hẹn. Cơ Quân Dã bừng bừng hăng hái vì mới học được mấy món trên TV, nhất định bắt anh trai đến nếm thử tay nghề nên Cơ Quân Đào đành phải nhịn đói lang lang trong hành lang chờ Cơ Quân Dã. Bất giác đi đến chỗ treo mức "Cây" hôm đó cùng xem với Hoài Nguyệt, bức tranh đó vẫn còn đây, còn người thì, ơ, cũng vẫn ở đây? Cơ Quân Đào dui dụi mắt không thể tin được, tại sao cô ấy lại vẫn đứng trước bức tranh này?
Hoài Nguyệt đến chỉ để xác định bức tranh này có phải tác phẩm của Cơ Quân Đào hay không, cô nhìn tấm bảng gắn dưới bức tranh. Tiêu đề: Cây. Tác giả: Cơ Quân Đào. Thể loại: Tranh sơn dầu. Giá: Không bán. Cô nhìn gốc cây cô độc đó, thở dài rồi lặng lẽ quay đi. Vừa rồi cô đã hỏi nhân viên ở đây, họ nói hôm nay Cơ tiểu thư còn chưa đến.
Cơ Quân Đào hơi thất vọng nhìn Hoài Nguyệt rời đi. Quá vội vàng