Polly po-cket
Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324270

Bình chọn: 7.00/10/427 lượt.

y hơi thở kiều diễm. Thanh âm vui sướng và hưởng thụ đan vào cùng một chỗ, hình thành một khúc nhạc triền miên. Edit: Rabbit

Hai năm sau

“Ưu nhi, hôm nay chúng ta ăn gì?” Từ hai năm nay, quan hệ của hai người đã được cải thiện rất nhiều, Nhan Nặc Ưu cũng thường xuyên tự mình xuống bếp nấu cho Đan Sâm Duệ ăn. Còn Đan Sâm Duệ bình thường công ty không có quyết sách trọng đại cần tự mình ra mặt, hắn đều sống trong biệt thự cùng Nhan Nặc Ưu. Hai người giống như đôi thần tiên quyến lữ hạnh phúc thăng hoa, không tiếp xúc với người ngoài.

“Chờ một chút đi.” Có chút thầm oán nhìn thoáng qua Đan Sâm Duệ, người đàn ông này thật sự làm cho cô vừa hận vừa yêu. Nghĩ đến tối hôm qua điên cuồng, chân cô hiện tại vẫn còn run lên. Người đàn ông này nam nhân tại sao vào những lúc ấy không dịu dàng một chút nào hết!

“Ưu nhi, em tức giận sao?” Nhẹ nhàng đi vào bên cạnh Nhan Nặc Ưu, Đan Sâm Duệ lơ đãng nhẹ nhàng thổi khí vào tai Nhan Nặc Ưu. Người con gái này dường như vĩnh viễn đều có thể làm cho hắn mất khả năng tự chủ. Lúc nào cô cũng khiến cho hắn say mê.

“Anh……” Thân thể có chút không đứng thẳng nổi, may mắn được Đan Sâm Duệ ôm lấy đúng lúc, nếu không cô đã ngã rồi. Người đàn ông này, cô đột nhiên phát hiện hắn càng ngày càng tệ .

“Ưu nhi, em có biết ánh mắt vô tội kia của em thực sự làm cho anh không kiềm chế được đó! Em có biết em như vậy rất dụ hoặc anh không?” Có chút vô tội nhìn vợ yêu đang trừng mắt với mình, Đan Sâm Duệ trong lòng giống như được rót mật ngọt, hắn vẫn đều hy vọng có những ngày như thế này , nay rốt cục giấc mộng đã trở thành sự thật .

“Anh…… Chán ghét.” Nhìn vẻ mặt vô tội của Đan Sâm Duệ nhìn mình, cho dù trong lòng có lửa Nhan Nặc Ưu cũng không có chỗ để phát ra. Tất cả lời nói cũng chỉ có hai từ giống như làm nũng.

“Ha ha, Ưu nhi anh rất hạnh phúc. Em có biết những ngày như vậy là thứ mà anh vẫn ngày tư đêm tưởng hay không .” Ôm thiên hạ trong lòng xinh đẹp, vợ của chính mình. Dường như đời này hắn đã có được tất cả.

“Duệ, có phải trước đây em đã khiến anh bị tổn thương?” Quay người tham luyến vòng ôm rộng an toàn ấm áp, Nhan Nặc Ưu trong mắt tràn đầy quyến luyến. Vào thời khắc hạnh phúc này trong đầu lại toát ra một câu nói kia làm cho trong lòng cô hai năm đều vô cùng căng thẳng.

“Nhan Nặc Ưu, tôi hận cô, đồ phụ nữ tham mộ hư vinh, tôi hận cô, hận cô……”

“Nhan Nặc Ưu, tôi sẽ không để cho cô sống hạnh phúc.Cô hãy chờ đó, chỉ cần tôi còn một hơi thở, tôi sẽ trở về. Tôi muốn làm cho cô hối hận vì đã vứt bỏ tôi, hối hận vì đã lừa gạt tôi……”

“Ha ha ha ha ha ha, Nhan Nặc Ưu cô đừng giả bộ đáng thương với tôi, bộ dáng kia đối với tôi đã không còn có tác dụng. Cô là đồ tiện nhân, ai cũng có thể làm chồng.”

“Nhan Nặc Ưu, tại sao cô lại gả Đan Sâm Duệ, chẳng lẽ là bởi vì hắn có tiền sao?”

Lời nói càng ngày càng hiện rõ trong đầu Nhan Nặc Ưu, thân thể Nhan Nặc Ưu không ngừng run run , trong đầu càng ngày càng đau đớn.

“Ưu nhi em làm sao vậy? Ưu nhi em làm sao vậy?” Từ từ phát hiện thấy thiên hạ trong lòng bất thường, Đan Sâm Duệ vẻ mặt lo lắng ôm cả người Nhan Nặc Ưu vô lực hỏi.

“Em…… Em không sao, hiện tại em hơi mệt,em lên nghỉ ngơi trước.” Trốn khỏi vòng ôm ấm áp của Đan Sâm Duệ Nhan Nặc Ưu trong lòng vô cùng mâu thuẫn, hai năm nay cô thường xuyên mơ thấy một người nói những lời này với cô, nghĩ đến hai năm không có một chút tin tức nào của Hạo Nhiên, nghi hoặc trong lòng cũng càng lúc càng lớn.

“Ưu nhi làm sao vậy?” Trong tay còn lưu lại thân thể ấm áp của Nhan Nặc Ưu, Đan Sâm Duệ mê mang nhìn Nhan Nặc Ưu lần đầu tiên trong hai năm rời khỏi vòng ôm của mình, trong lòng đột nhiên có chút sợ hãi.

Bước chân hỗn loạn,Nhan Nặc Ưu bước nhanh trở về phòng. Nghĩ đến những lời nói vừa đột nhiên xuất hiện trong đầu, trong lòng vẫn không ngừng run run .Hai năm nay, cô tự nhận mình đã làm tốt mọi chuyện của một người vợ, cô cũng tự nhận là không làm việc gì để khiến mình phải hối tiếc. Nhưng tại sao vừa rồi trong đầu cô lại xuất hiện cảnh tượng này.

Sân bay thành phố A

Một chiếc máy bay tư nhân sang trọng từ từ đáp xuống trên chỗ đậu VIP. Bên cạnh sân bay có rất nhiều vệ sĩ áo đen, trên lỗ tai đều đeo tai nghe mini. Vẻ mặt mỗi người đều nghiêm túc quan sát động tĩnh chung quanh, biểu tình nghiêm túc của bọn họ làm cho người ta liên tưởng đến có phải tổng thống của một quốc gia nào đang đến hay không.

Cabin máy bay sang trọng từ từ mở ra, từ bên trong xuất hiện một người kiêu ngạo vận đồ trắng, bước xuống mặt đất. Một người mặc âu phục Armani, tuấn mỹ phi phàm tao nhã bước ra từ cabin, dọc theo thang cuốn chậm rãi đi xuống.

Cả người có một áp lực khiến cho người khác không thể xem nhẹ, làm tất cả mọi người xung quanh có chút không thở nổi. Những người vệ sĩ cố gắng duy trì sự sợ hãi trong lòng làm cho chính mình thoạt nhìn vẫn bình thường. Người đàn ông này, bọn họ đều biết rõ ràng năng lực của hắn, tâm ngoan thủ lạt, đối với bất cứ ai cũng không thủ hạ lưu tình. Thậm chí kể cả phụ nữu, chỉ cần ở trong tay hắn, hắn uyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình.

Hai năm trước hắn đột nhiên xuất hiện ở bên