
ng khóc lớn lên.
Ngưu Ngưu ngồi ở bên cạnh an tĩnh chơi xếp gỗ, khi thấy cái trán Đường Đường chảy máu ra, cũng khóc lớn lên.
Tiếng khóc của Ngưu Bì Đường ba đứa rốt cục mang Hàn Tranh và Chu Thương Thương đang cáu kỉnh thu hút đi qua xem.
Ba mẹ thất trách đã chạy tới, khi Hàn Tranh ôm
lấy Đường Đường đang khóc lớn, Chu Thương Thương sờ đến vết máu trên đầu Đường Đường, hai vợ chồng này một phút đồng hồ trước còn đang cãi nhau
qua một phút sau lập túc ôm con gái nhỏ chạy đến bệnh viện.
Cái trán Đường Đường may 6 mũi, lúc may kéo
giọng khóc lớn, khóc đến Chu Thương Thương cũng chảy ra vài giọt nước
mắt, tự trách không thôi, đồng dạng tự trách còn có Hàn Tranh.
Lúc may xong, Đường Đường cũng rốt cục khóc mệt mỏi, làm tổ trong lòng Hàn Tranh, nhăn cái mũi nhỏ nức nở.
Hàn Tranh sờ sờ mái tóc của con gái bị mồ hôi
làm ướt đẫm, nhẹ nhàng mở miệng: “Không khóc không khóc a, Đường Đường
dũng cảm nhất, nói cho mẹ nghe, Đường Đường không khóc, cho nên cũng
không cho phép mẹ khóc.”
Chu Thương Thương xoay mặt qua, xoa xoa nước mắt.
Hàn Tranh: “Đường Đường nói cho mẹ đi, Đường Đường không khóc nữa. . .”
Đường Đường rốt cục dừng lại nức nở: “Ma ma không khóc, Đường Đường cũng không khóc.”
Chu Thương Thương xoay người, giơ tay xoa xoa mặt con gái: “Còn đau hay không vậy?”
Đường Đường là một đứa bé thích biểu hiện, nhất là ở trước mặt Chu Thương Thương, lắc đầu.
Chu Thương Thương vành mắt lại đỏ lên, Hàn Tranh đột nhiên nắm tay cô: “Mẹ thích khóc nhè.”
Đường Đường làm tổ trong lòng Hàn Tranh, nhếch miệng nở nụ cười.
Kết quả Đường Đường thật vất vả mới từ khóc lớn đến thành nhếch miệng cười, khi thấy ba Hàn mẹ Hàn vội vã đuổi tới, cau mũi, lại bắt đầu khóc, khóc đến lắm ủy khuất a.
Trận xích mích nhỏ giữa Chu Thương Thương với
Hàn Tranh bắt đầu từ chỗ Đường Đường, cũng kết thúc ở chỗ Đường Đường,
đêm khuya, Hàn Tranh từng vuốt từng vuốt, vuốt ve tấm lưng Chu Thương
Thương: “Thương Thương, xin lỗi.”
“Xin lỗi cái gì?”
Hàn Tranh: “Anh lòng dạ hẹp hòi.”
Chu Thương Thương: “Em cũng có chỗ không tốt.”
“Hử?” Hàn Tranh ôm sát Chu Thương Thương, có chút khẩn trương.
Chu Thương Thương xoay người: “Em không nên. . . cãi nhau với anh. . .”
Hàn Tranh: “Còn gì không?”
Chu Thương Thương: “Còn có nữa sao?”
Hàn Tranh đột nhiên trở mình đến phía trên Chu
Thương Thương, trong đêm tối tròng mắt anh chợt lóe chợt lóe: “Thương
Thương, anh thấy được hắn bế Đường Đường. . .”
Chu Thương Thương dồn sức đẩy Hàn Tranh ra: “Hàn Tranh, anh thực sự lòng dạ hẹp hòi.”
Hàn Tranh hơi há mồm: “. . .”
Tin tức viết về bạn gái mới của Tô Dần Chính
không nhiều lắm, nhưng mà trong vòng thượng lưu ở thành phố S thường
thường có đề tài nghị luận, Chu Thương Thương thành con dâu Hàn gia, Tô
Dần Chính thì sao, hắn sẽ cưới phụ nữ là cái dạng gì làm vợ, gia thế,
tướng mạo, thanh xuân?
Rất nhiều người đều nói lấy điều kiện của Tô
Dần Chính, nghĩ muốn cái dạng phụ nữ gì mà không có, chính xác, Chu
Thương Thương cũng biết có mấy tiểu thư thế gia tuổi trẻ xinh đẹp đối
với Tô Dần Chính tình có chủ ý.
Cho nên khi tư liệu và ảnh chụp của bạn gái mới của Tô Dần Chính được đưa ra ngoài ánh sáng, không ít người đều cảm
thấy ngoài ý muốn một chút.
—— quá bình thường đi.
Gia thế bình thường, tướng mạo bình thường,
ngay cả tuổi tác cũng khiến cho các dân chúng bát quái thất vọng, 26
tuổi, nghe nhiều mấy thứ tin tức các cô gái 18 tuổi gả cho nhà giàu có,
26 tuổi, cũng có vẻ không còn trẻ nữa.
Triệu Tiểu Nhu cũng có lần cùng Chu Thương
Thương trò chuyện về bạn gái mới của Tô Dần Chính: “Chị có một người bạn là bạn học của cô ta, có người nói tính cách rất tốt.”
Chu Thương Thương “À” một tiếng: “Rất tốt a.”
Triệu Tiểu Nhu xem thường nhìn cô một cái: “Thật một chút cảm giác cũng không có à?”
Chu Thương Thương nở nụ cười một chút, cô còn có thể có cái cảm giác gì.
Triệu Tiểu Nhu nâng cằm: “Kêu là Mạc Nghê đi,
chị hiếu kỳ Tô Dần Chính làm thế nào lại không tìm một người đẹp hơn
chút?”
Chu Thương Thương: “Không phải là không đẹp, cô gái đó cũng rất thanh tú.”
Triệu Tiểu Nhu: “Em xem thấy rồi?”
Chu Thương Thương xác thực từng thấy bạn gái
mới của Tô Dần Chính, kỳ thực ngày đó gặp mặt Chu Thương Thương lần nữa
nhớ lại, vẫn thấy có chút xấu hổ.
Cô là ở trên bàn mạt chược ở Giang gia gặp gỡ
bạn gái của Tô Dần Chính, cô đi theo cùng mẹ Hàn, Mạc Nghê đi cùng Tô
Ngữ Tâm.
Trên bàn bài, Mạc Nghê thường thường nhìn Chu
Thương Thương vài lần, ngày đó, Chu Thương Thương vận khí tốt thần kỳ,
Thiên Hòa, Giang Thượng Hoa, Gia Đại Tứ Hỉ. (tên mấy nước bài)
Mặt khác Mạc Nghê tính cách thực sự tốt, trên
mặt vẫn mang theo nét cười, khuôn mặt thanh tú, cười rộ lên người thoạt
nhìn rất hòa thuận.
Hơn nữa nhìn ra được rằng, Tô Ngữ Tâm thực sự rất thích cô ấy.
Chu Thương Thương thực sự nghĩ như vậy thật
tốt, không có bất luận cái gì không cam lòng, bất luận cái gì không
thoải mái, sau mấy cái cuối tuần, cô lại nghe nói Tô Dần Chính muốn kết
hôn, cô dâu là Mạc Nghê. Hôn lễ nghe nói là tháng 10, một tháng có tiết
trời lá đỏ.
Hôn lễ c