
ng là người bị hại, có lẽ cũng không ưa thích mẹ ghẻ nhiều, mà Giang Đông cũng không bài xích cô em gái như cô. Nhưng trong lòng
Hứa Hựu An vẫn thủy chung có một khúc mắc, Giang Đông quá giống cha
dượng, không chỉ dáng dấp, tính tình cũng rất giống. Nhìn thấy Giang
Đông, Hựu An không tự chủ được nhớ tới cha dượng, nhớ tới người cha đã
chết của cô.
Cô luôn cảm thấy, là cha dượng phá hư tình cảm của ba và mẹ, khiến ba bệnh nặng như vậy. Ba mới vừa qua đời, mẹ liền tái giá với cha của
Giang Đông. Năm đó, mùa xuân cuối cùng ba triền miên trên giường bệnh,
trong lúc vô tình cô cùng các bạn năm nhất trung học thấy mẹ cùng cha
dượng.
Mẹ chưa bao giờ dùng loại ánh mắt này nhìn ba, ánh mắt bà nhìn ba chỉ là nhàn nhạt, cái loại nhàn nhạt đó gần như lạnh lùng, nhưng ánh mắt mẹ nhìn cha dượng rất khác biệt, tình cảm thâm trầm khắc đến tận xương,
rất rõ ràng.
Từ đó trở đi, Hựu An hận mẹ, hận cha dượng, cũng liền hận người anh
kế Giang Đông. Bà nội nói lòng cô quá hẹp, có một số việc muốn hiểu rõ
phải mở lòng, không phải có câu nói khó tránh việc hồ đồ sao. Lời của bà cô cũng hiểu, chỉ là không chịu nhận, cô cảm thấy, đây là mẹ phản bội,
phản bội tình cảm hôn nhân.
Cho nên cô không cách nào tiếp nhận Trần Lỗi có người bên ngoài, cho
dù ngày hôm qua anh đuổi theo cô, trước mặt mọi người tha thiết sám hối
mà thề, về sau tuyệt sẽ không cùng Chu Na có cái gì, cô vẫn không có
cách nào tha thứ cho anh. Cô cảm thấy, Trần Lỗi thật bẩn, những đoạn
video kia xẹt qua đầu như ma chú không giải được, khiến Hựu An đối với
tất cả những việc Trần Lỗi làm, đều tạo thành hoài nghi cùng khi dễ.
Cô sẽ không tha thứ cho Trần Lỗi, càng sẽ không xem như chuyện gì
cũng chưa xảy ra, lại quay về tốt đẹp như trước với Trần Lỗi. Tề Giai Kỳ len lén liếc cô mấy lần, nói: "Cái đó, Hựu An, xin lỗi nha! Mình không
nên đề cập tới Giang Đông, bạn đừng không nói lời nào mà!" Hựu An ngẩng
đầu lên nói: "Nói gì, bị bạn quấy nhiễu, mình cũng không biết mình nên
thương tâm hay nên tức giận đây."
Tề Giai Kỳ vỗ vỗ đầu của cô nói: "Thương tâm cái gì, bạn nên may mắn. Mặc kệ là kết hôn hay yêu đương. Tóm lại, từ hôm nay trở đi, bạn lại có tư cách lựa chọn lần nữa, bạn học Hứa Hựu An, bạn phải tin tưởng phía
trước còn có người tốt hơn chờ bạn. Nếu yêu sáu năm cũng Game Over,
khẳng định Trần Lỗi không phải là chân mệnh thiên tử của bạn. Thượng Đế
không đành lòng thấy bạn thời thanh xuân, cho nên ban thuởng con hồ ly
tinh câu dẫn anh ta. Sao bạn không suy nghĩ một chút, thất tình không
chỉ không phải là chuyện xấu, còn là chuyện thật tốt đáng ăn mừng. Vì
vậy, chúng ta phải ăn mừng. Đi, bây giờ chúng ta đi siêu thị, mua rượu
mua thức ăn. Tối hôm nay chúng ta uống tới say mèm, sáng mai tỉnh lại sẽ liền phát hiện, mặt trời cứ theo lẽ thường mà mọc lên, cuộc sống vẫn
rất tốt đẹp."
Như Tề Giai Kỳ nói, khóc một trận, say một trận, cuộc sống còn phải
tiếp tục, ngươi thất tình, thế giới không thất tình. Hứa Hựu An chỉ là
một người không đáng kể trên thế giới này mà thôi, cô thất tình không có mấy người quan tâm. Hơn nữa, cuộc sống cũng không quản được, thậm chí,
mỗi ngày cô còn phải nhìn đôi gian phu dâm phụ ở trước mặt mình lắc lư,
tình ý ngọt ngào.
Trần Lỗi nói với cô anh sai rồi, chỉ cần cô tha thứ lần này, anh nhất định sẽ một đao cắt đứt với Chu Na, còn nói, bọn họ lập tức liền đi
đăng ký kết hôn. Với Trần Lỗi mà nói, Hứa Hựu An thật sự cũng tìm
không được người đàn ông thứ hai yêu cô như vậy.
Lúc ấy, tâm Hứa Hựu An thật bỗng xao động. Nhưng ngay sau khi cô cự
tuyệt Trần Lỗi, cô vừa bước vào bệnh viện, hai người này đã công khai ra vào như một đôi. Đây chính là người đàn ông hai ngày trước dào dạt tình yêu van xin cô tha thứ.
Sau khi cô cự tuyệt, Trần Lỗi nói cô sẽ hối hận, anh chờ cô hối hận.
Nếu như đây chính là phương pháp Trần Lỗi để cho cô hối hận, vậy Hứa Hựu An chỉ có thể nói, người đàn ông này ngây thơ đến buồn cười.
Hứa Hựu An đem cặp lồng cơm đậy lại, đứng lên, nhìn cũng chưa từng
nhìn Trần Lỗi cùng Chu Na ở bên cạnh không xa, xoay người ra khỏi căn
tin lớn. Y tá Triệu Thiến rất có giao tình với cô cũng cùng ra ngoài,
tức giận bất bình nói: "Đôi nam nữ chó má, Hựu An, Hựu An, sao cô lại
tránh bọn họ, khiến bọn họ càng đắc ý."
Hứa Hựu An dừng bước: "Không phải tôi tránh bọn họ, là tôi bị anh ta
làm ghê tởm ăn không ngon, được rồi, đừng nh bọn họ, không có chút hứng
thú nào."
Triệu Thiến nhỏ giọng nói: "Hựu An, cô cần phải chuẩn bị tâm lý thật
tốt, chú của Chu Na là trưởng khoa của bệnh viện chúng ta, mấy ngày
trước mới vừa được cất nhắc lên chức phó giám đốc Bệnh viện, muốn một
bác sĩ ngoại khoa nhỏ như cô chịu chút ủy khuất không phải rất dễ dàng
sao."
Hứa Hựu An xem thường nói: "Tôi làm việc cẩn trọng, không lười biếng, không dùng mánh lới, cũng không phạm sai lầm, tôi lại càng muốn biết,
ông ấy làm khó dễ tôi như thế nào."
Triệu Thiến liếc cô một cái nói: "Cô ngu à! Ai mà không biết tháng
sau chính là diễn tập lớn ở quân khu chúng ta. Tôi nghe nói là ở vùng
núi Tùng Lâm, cộng thêm toàn bộ b