
toàn không thấy, mới
phát ra một tiếng thở dài, “Bắc Hồng huynh, huynh đã nghe được?”
Rừng trúc phía sau đình, một bóng dáng nam nhân cao ngất bước ra, trên khuôn mặt tuấn lãng đã bị vẻ lạnh lùng che khuất.
“Huynh đã bảo, nàng hôm nay thân bại danh liệt, huynh nhờ ta cứu nàng, nhưng
người ta không hề đón nhận, cũng không hề cảm thấy hổ thẹn với hoàn cảnh hiện nay. Tấm lòng áy náy này của huynh đã bị người ta cô phụ rồi.”
“Tấn Vương, ngài đang trách tại hạ sao?” Nam tử cao ngất hừ nhẹ, “Năm đó,
ngài giúp ta đến gần nàng, giúp ta hoàn thành kế hoạch, cũng không phải
là muốn chờ nàng sau khi thân bại danh liệt, yên phận làm sườn phi của
ngài sao? Hay nói đúng hơn, ta và ngài kẻ tám lạng người nửa cân thôi?”
Lời ấy vừa xong, thân ảnh cao ngất khẽ di chuyển, biến mất trong rừng trúc.
“Tỷ tỷ, tỷ về rồi!”
Mới vào cửa hiệu, La Chẩn đã bị La Đoạn đứng trước quầy níu lấy. La Chẩn xếp dù lại, nhìn Nhị muội xinh đẹp nóng
tính của mình khẽ lắc đầu, “Đã mười tám tuổi rồi, tính tình còn náo
nhiệt như vậy, phụ thân nhìn thấy sẽ mắng muội cho xem.”
La Đoạn bĩu cái miệng nhỏ nhắn, “Aiz—, không còn cách nào, muốn ta dưỡng thành
lãnh đạm như tỷ tỷ vậy, trừ phi trở lại bụng mẹ, đầu thai lại thôi.”
“Miệng nói không thèm suy nghĩ phải không?” La Chẩn khẽ búng vào trán của nàng một cái. Người sau le lưỡi, làm cái mặt quỷ.
Bước ra chỗ nghỉ ngơi phía sau quầy hàng, La Chẩn mới hỏi: “Nói cho tỷ nghe, lại xảy ra chuyện gì nữa rồi?”
“Chính là số lụa tơ tằm bên Phong Hà đó, đến kiểm tra hàng, bên ấy nói hoa văn có vấn đề. Muội có để cho chưởng quỷ đem giấy khế ước ban đầu bọn họ
đưa tới, nhưng chưởng quỹ đã tìm hai canh giờ, lật tung cả hiệu đã nửa
ngày cũng tìm không thấy. Mà lúc này hai người đến kiểm tra hàng, đều là người mới, nên chẳng thèm quan tâm đến giao tình của hai bên.”
La Chẩn khẽ cau mày, người bên Phong Hà đều là người hay soi mói bắt bẻ,
mấy lần kiềm tra hàng trước đó đều cố bới móc chuyện nhỏ để bắt bẻ, mục
đích đương nhiên tìm cách để ép giá mà thôi. Nếu giấy khế ước đó không
thể tìm thấy, đúng là khó giải quyết…
“Người Phong Hà hôm nay ở đâu?”
“Ở phía sau nhà nhỏ bằng gỗ.”
“Tỷ đi trước ứng phó, muội trở về phủ một chuyến, đến trong phòng của tỷ
lấy miếng tơ tằm tỷ mới thêu hôm qua. Sau nửa canh giờ, nếu chưởng quỹ
vẫn không tìm được tờ khế ước ấy, muội hãy cầm miếng tơ tằm kia đến bên
đó tìm ta thỉnh giáo màu sắc hoa văn trên đó nhé.”
Đôi mắt to
tròn của La Đoạn bất chợt sáng lấp lánh, vươn tay ôm choàng thân thể mềm mại của tỷ tỷ. “Tỷ tỷ, muội biết ngay mà, không có chuyện gì có thể làm khó được tỷ.”
“Được rồi, dùng sức lớn như vậy, muội muốn tỷ bị thương à?”
“Ai nha…” La Đoạn dụi đầu nũng nịu vào người của tỷ tỷ, “Ai bảo ôm tỷ tỷ
thoải mái như vậy chứ, người ta thích ôm tỷ tỷ nhất mà.”
“Còn không mau đi. Nếu gặp phải Khởi nhi, cũng bảo muội ấy đến đây để tỷ hỏi chuyện Điền gia đặt hàng hôm qua.”
“Vâng ạ, Đại tiểu thư, nô tỳ đi ngay!” La Đoạn nghiêng người thi lễ, vẫy vẫy khăn rời đi.
“Đi chậm một chút….” Aizz—, La Chẩn khẽ lắc đầu, Đoạn nhi này, sợ là cả đời như thế. Mặc con bé vậy, vui vẻ là tốt rồi.
“Tiểu thư.” Nha hoàn thi lễ xong ôm cầm bước đến, “Cầm để ở chỗ này, hay là đưa về trong phủ?”
“Để lại ở chỗ này đi, em đi theo ta, nhìn mắt ta mà làm việc.”
“Nô tỳ hiểu.” Trên mặt Hoàn Tố hiện lên nụ cười vui vẻ. Mỗi lần nhìn tiểu thư cùng người khác đấu nhau, quả thực rất vui.
……
“Nếu như thế, xem ra các vị không thể dàn xếp được rồi.” La Chẩn buông chén
trà, khẽ cụp mắt xuống. Trên gương mặt thanh tú nhã nhặn kia không hề
che giấu thất vọng, “Hoàn Tố, đi nói choVương chưởng quỹ, theo khế ước,
lấy bạc bồi thường lại cho nhị vị này gấp đôi đi.”
“Vâng, tiểu thư, vậy còn những thước lụa này…”
“Bảo Vương chưởng quỹ bày bán trong cửa hàng đi. Sắp đến mùa mọi người lập gia đình rồi, cũng sẽ không tổn thất quá nhiều.”
“Tiểu thư, hai ngày trước Đại quản gia của Phùng đại tài chủ tới mua một trăm khối tơ lụa, bởi vì lúc ấy hàng trong tiệm không đủ, Vương chưởng quỹ
còn cảm thấy áy náy với vị khách quen này. Hay là nô tỳ xin Đại quản gia tới một chuyến, xem thử ngài ấy có vừa lòng với mặt hàng lần này
không?”
“Cũng tốt, đi một chuyến đi, đừng ngại, làm hết sức.”
“Nô tỳ đi ngay…”
“Aizz….”
Người bên Phong Hà thấy bước chân của tiểu nha hoàn vội vã muốn rời đi, lập
tức đứng dậy, giơ tay lên kêu: “La đại tiểu thư, đều là giao tình lâu
năm, chúng tôi cũng không muốn tiểu thư phải chịu tổn thất quá nhiều,
đúng không? Hay là như vậy đi, mấy khối tơ lụa này chúng tôi nhận, nhưng ngài hãy chiết khấu chút đỉnh, lấy sáu phần giá ban đầu được không? Đây là chúng tôi đã nể mặt mũi của La đại tiểu thư, mạo hiểm một lần, dù có bị đại chưởng quỷ cách chức cũng cam lòng…”
La Chẩn thở dài một hơi, khẽ cười nói: “La Chẩn làm sao có thể để hai vị phải khó xử chứ?
Thay vì như thế, La Chẩn tình nguyện nhận lấy mọi trách nhiệm, sẽ tốt
hơn để hai vị gánh một mình. Hoàn Tố, bảo Vương chưởng quỹ mau đem bạc
đến đây.”
“Vâng.” Hoàn Tố cười thật tươi, “Nô tỳ hiểu, La gia
buôn bán cho dù có b