XtGem Forum catalog
Scandal Giá Trên Trời

Scandal Giá Trên Trời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323624

Bình chọn: 9.5.00/10/362 lượt.

i cổ họng, không bật ra được, cô ấp úng một hồi rồi nói: “Em… em về thăm bố, bố em đâu? Sao nửa đêm nửa hôm bố em lại đến nhà người ta chơi?”

Thực ra ông vẫn đang nằm viện, anh nói dối cô, mí mắt giật liên tục: “À, bác… bác Vương lần trước tiết lộ bí mật của em tìm bác trai uống rượu, đúng rồi, còn một bác gì đó nữa, sống ở gần bệnh viện, nói ba người họ đều là bạn thân. Bác trai nói hôm nay uống không say không về, anh sợ bác có chuyện gì nên ở đó cùng.”

“Kết quả anh ngủ say, còn bố em vẫn uống?”

“Ừ, anh bảo bác rồi về đây gặp em.”

Anh đã từng nói sẽ không bao giờ lừa cô, nhưng lần này có được coi là lời nói dối vô hại không? Anh lấy chìa khóa mở cửa nhà cô, cô bước tới vị trí quen thuộc rồi bật đèn. Trong nhà rất yên tĩnh, cô nhẹ bước nhìn xung quanh, sau đó men theo cầu thang lên gác. Phòng cô và phòng bố ở cạnh nhau. Cô mở cửa phòng mình, căn phòng vẫn gọn gàng sạch sẽ như trước, những cuốn sách giáo khoa cô đã từng dùng đều được xếp gọn gàng trên giá sách bằng gỗ. Cô rút một cuốn, là sách Ngữ văn lớp ba, trên bìa sách vẫn còn ghi hai chữ “An Dao” xiêu vẹo.

Cuốn sách rất phẳng phiu, thậm chí mép sách còn không bị quăn.

Cô đặt cuốn sách về chỗ cũ.

Lăng Bách nằm lăn ra giường: “Lần trước lúc anh đưa bố em về đây, anh đã xem hết một lượt mọi thứ trong phòng em.” Anh bật cười: “Anh còn nằm trên chiếc giường này ngủ một lúc nữa.”

Cô đi đến bên giường đẩy anh: “Anh dậy đi, để em ngủ.”

Anh cầm cổ tay cô, kéo mạnh một cái.

Cô đổ người về phía anh.

Anh lật người đè cô xuống, mỉm cười nói: “An Dao, em nói ‘duy nhất’ là có ý gì? Bạn trai duy nhất, hay là duy nhất trong đời này. Còn nữa, em nói xem mấy người đang yêu có phải giống như chúng ta bây giờ không?”

Hơi thở anh gấp gáp, phả vào mặt cô giống như hơi nóng tỏa ra từ lò sưởi. Tim cô cũng đập nhanh hơn, cô giả vờ hỏi: “Cái gì mà giống? Bây giờ là như thế nào? Chúng ta yêu nhau sao?”

Anh nhíu mày cười hì hì, rồi bóc mẽ cô: “Em giả ngốc à, dám nói với cả thế giới anh là duy nhất, vậy mà còn không thừa nhận em thích anh?” Anh không đợi cô giải thích, đôi môi dịu dàng đặt lên môi cô, tay luồn vào trong váy, men theo đùi tiến lên trên.

Cô hoảng hốt giữ chặt tay anh.

Hơi thở anh nóng bừng, hôn cô nồng nhiệt, dường như mất kiểm soát. Bàn tay bắt đầu sờ soạng lung tung. Cô dần dần bị anh hôn tới mê muội, mất ý thức, cô dùng chút lí trí còn lại nói: “Lăng Bách.”

“Ừ”, anh trầm khàn đáp rồi dụ dỗ hỏi: “Rốt cuộc là tại sao em lại về?”

Lần này cô không xấu hổ nữa mà thẳng thắn đáp: “Mấy hôm nay không gặp rồi, em nhớ anh.”

Anh hơi sững sờ rồi cười đáp “Anh cũng thế.” Nụ hôn của anh không còn mạnh bạo nữa mà dịu dàng đặt lên cổ cô, lúc hai người đang quấn quýt bên nhau thì chuông điện thoại đột ngột vang lên.

Lăng Bách lấy lại lí trí, vội nghe điện thoại, đầu máy bên kia mắng xối xả: “Bên đại diện tố cáo cậu giở thói ngôi sao kênh kiệu, bảo cậu quay quảng cáo, cậu chạy đi đâu hả?”

Là giọng của chị Phân.

Anh nhìn An Dao, không dám lên tiếng.

Chị Phân tức giận nói: “Sếp bảo có thể cậu đang ở cùng An Dao, đúng không? Lăng Bách, bây giờ công việc với cậu là số một, đợi đến khi cậu thành ngôi sao lớn rồi thì mặc cậu yêu đương. Tối nay cậu phải về đây ngay cho tôi”

Anh nói: “Em xin lỗi.”

“Tôi không muốn nghe xin lỗi, tôi phải thấy hành động, mau về ngay.”

“Hôm nay em không về được.” Anh từ chối: “Tụi em khó khăn lắm mới gặp nhau, em phải ở bên cô ấy.” Anh cúp máy tắt điện thoại, giọng hơi cáu khỉnh: “Yêu thì liên gì đến công việc? Yêu rồi thì không làm việc được sao? Trước đây sếp bảo không ngăn cấm chúng ta yêu nhau.”

An Dao nhìn anh, không nói gì.

Là ngôi sao phải như thế, liên tục bận rộn, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có. Lăng Bách đứng dậy ra ngoài ban công, cô mệt mỏi nằm xuống nhắm mắt ngủ.

Bên ngoài ban công sáng yếu ớt, trên phố lạnh lẽo không một tiếng động, ngay cả xe cộ cũng không có, chỉ có đâu đây tiếng côn trùng rỉ rả phá tan màn đêm tĩnh mịch. Anh khẽ thở dài, cố gắng điều hòa ngọn lửa đang râm ran cháy trong cơ thể. Lúc anh về phòng, cô đã nằm ngủ ngon lành. Dáng cô rất đẹp, tư thế ngủ cũng đẹp, anh cẩn thận tháo giày cao gót cho cô, cả hoa tai nữa, cuối cùng anh giúp cô gỡ tóc ra.

Anh nằm xuống, nghiêng người nhìn cô. Hơi thở cô đều đều, đôi lông mày giãn ra, bên khóe miệng vẫn còn vướng nụ cười. Anh đưa tay vuốt nhè nhẹ dọc gò má cô, giống như bao năm trước ngồi bên ban công, anh nhìn gương mặt cô rồi bắt đầu vẽ. Thực ra anh vẽ không đẹp, thậm chí ngay cả căn nhà vẽ cũng xiêu vẹo méo mó, nhưng đường nét trên mặt cô anh lại vẽ rất đẹp.

Anh nâng đầu cô gối lên cánh tay mình, ôm cả người cô vào lòng.

Chỉ đơn giản là ôm nhưng lại hạnh phúc tràn trề.

Lúc An Dao ngửi thấy mùi thơm và tỉnh dậy thì trời đã sáng từ bao giờ. Cô bật dậy, thấy Lăng Bách đang ngủ say liền gọi: “Mau dậy đi.”

Lăng Bách mơ màng tỉnh dậy, thấy cô chau mày lại anh vẫn không hiểu chuyện gì. An Dao xồng hồ trên tay anh, đã gần trưa đến nơi. Mùi thơm bay khắp phòng, cô nhón chân mở cửa, nghe thấy tiếng dầu sôi lách tách dưới tầng một.

Lăng Bách đi đến bên c