Polly po-cket
Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325100

Bình chọn: 7.5.00/10/510 lượt.

huấn luyện đặc biệt bọn họ cũng luyện thành bản lĩnh không chút cử động, cho nên họ cũng chỉ nhìn cô một cái, tiếp tục làm người đầu gỗ.

Quan Hi có loại cảm giác diễn không được, cắn môi, quyết định mạnh tay một lần.

Cô lập tức chuyển phương hướng, đi tới cửa phòng dùng sức gõ cửa, hô lớn:

-Mở cửa! Tôi muốn đi vào thay quần áo, tôi bị người ta gây rối!

Nam nữ trong phòng bao lập tức bị âm thanh bên ngoài quấy rầy.

-Ai? – Cô gái nhạy bén đi về phía ngưỡng cửa, sau đó rút ra một khẩu súng từ không ủng, giơ cao về hướng cửa, đang muốn bóp cò lại bị một cánh tay của người đàn ông cản lại – Cô đi trước đi!

-Dean, em…

-Không muốn bại lộ thân phận thì đi mau! – GIọng nói người đàn ông không có phập phồng quá lớn, nhưng cô gái biết rõ tính cách của anh rút súng lục về, sau đó nhớ nhung không thôi nhìn anh một cái, đi tới cửa sổ, cơ thể nhảy một cái từ vị trí cửa sổ lộn xuống.

Mấy người đàn ông ngoài cửa lập tức kéo Quan Hi qua một bên, ấn cô lên vách tường, một người đàn ông dẫn đầu nhìn cô chằm chằm.

-Câm miệng cho tôi, muốn thay đồ thì đi phòng khác!

-Anh dữ cái gì hả,tôi chính là muốn vào phòng đó thay quần áo…. Đám người các anh đừng lấy ít hiếp nhiều, tôi là một cô gái nhỏ, chẳng lẽ các anh muốn làm gì tôi? Tôi sẽ báo cảnh sát….

Trán mấy người đàn ông liên tiếp trợt xuống ba vạch đen. Thần kinh cô gái này có vấn đề sao? Bọn họ không hề đụng một cọng tóc gáy của cô ta.

-Đi đi đi, đừng ở chỗ này mù quáng gây rối, quấy nhiễu đến Dean, cẩn thận tôi đưa cô đi tây thiên! – Người đàn ông chuyển động dưới cổ, trong giọng nói mang theo một chút khí phách và âm trầm, đây chính là tấm gương của hỗn hắc đạo.

Quan Hi nhìn lại Diệc Tâm Đồng ở chỗ đứng, cô thật sự đã tính sai! Một mình cô hoàn toàn không có cách nào giải quyết mười người, mà ở cửa còn hai người đàn ông đứng đấy, thế này bảo Đồng Đồng làm sao đi vào!

Cô đang gấp rút nghĩ biện pháp giải quyết, đột nhiên điện thoại người đàn ông đứng trước mặt cô vang lên. Người đàn ông liếc nhìn hiển thị gọi tới, giọng nói thấp bé nói:

-Dean có mệnh lệnh gì?

Mắt Quan Hi liếc điện thoại trên tay người đàn ông, nghĩ thầm: “Hiện tại có phải anh ta đang nói chuyện với ‘Mạc thiếu gia’”. Cô thừa dịp người đàn ông không chú ý giành lấy điện thoại trên tay người đàn ông, quát lên với người ở bên kia điện thoại.

-Mạc thiếu gia, anh mau ra đây, Đồng Đồng tới gặp anh!

-Cô gái đáng chết, cô lại có thể cướp điện thoại của tôi! – Người thuộc họ nhắm vào mặt cho cô một cái tát, Quan Hi bị một tát hoa mắt, sau đó thân mình khẽ nghiêng ngã vào vách tường.

Diệc Tâm Đồng trốn ở xa thấy một màn như vậy, bị dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch, cũng không băn khoăn được nhiều nữa, cô vội chạy thật nhanh tới, quỳ gối trước mặt Quan Hi, khóc nói:

-Hi, cậu sao không? Thật xin lỗi….

Quan Hi lau khóe miệng một cái, phun một miệng máu vào người thuộc hạ, mắng:

-Cái tên đàn ông cặn bã này, không có phẩm chất, ngay cả phụ nữ cũng đánh. Thứ hèn nhát anh, mẹ anh biết anh đánh phụ nữ, nhất định hận mình không thể bóp chết anh!

Thuộc hạ làm bộ muốn giải quyết xong họ, chẳng qua còn chưa kịp ra tay, cửa phòng bao đột nhiên mở ra, người đàn ông mang mặt nạ nửa bên xuất hiện ở trước mặt mọi người, tất cả người áo đen đều nhìn khuôn mặt tràn đầy mị lực của anh kêu lên:

-Dean!

Ánh mắt sắc bén như chim ưng của người đàn ông bắn về phía bọn họ, lại nhìn hai cô gái bị họ vây ở giữa, ánh mắt ngừng trên mặt của cô, khóe miệng nâng lên một nụ cười khêu gợi:

-Đây là xảy ra chuyện gì?

-Hai cô gái điên! – Người thuộc hạ vội trả lời.

Toàn thân Diệc Tâm Đồng mềm nhũn, không biết hơi sức ở đâu ra đẩy người áo đen ra đi tới trước mặt của anh ta, hai chân mềm nhũn, ngồi xổm trước mặt của anh ta, đôi mắt đẫm lệ nhìn anh ta khóc nói:

-Mạc thiếu gia! Mạc thiếu gia anh thật sự không có chết! – Tay cô duỗi ra phía trước một cái, bắt lấy quần tay của anh ta, dịch nửa người dưới tới, ôm chặt bắp đùi của anh ta, mọi người hít vào một ngụm khí lạnh. (Thật là mất mặt!!!)

Thuộc hạ đứng đầu sờ tới súng bên hông, đang muốn rút ra, lại bị một ánh mắt của người đàn ông ngăn lại.

Dean cúi cơ thể cao lớn xuống tiến tới trước mặt cô, nâng cằm của cô lên, con mắt đen như mực lướt qua mặt cô, trên nón tay dính nước mặt của cô, khóe miệng của anh chứa đựng nụ cười làm cho người ta nhìn không thấu. Một giây kế tiếp, cả người cô bị bắp đùi anh gạt ra, nói năng có khí phách với đám người:

-Cần mở phòng cho mọi người chơi phụ nữ thật tốt không?

Sắc mặt mọi người cứng đờ, không hiểu Dean đang có ý đồ gì.

Toàn thân Diệc Tâm Đồng và Quan Hi chấn động, khó có thể tin nhìn người đàn ông mang mặt nạ, Diệc Tâm Đồng hoàn toàn không tin tưởng lỗ tai mình nghe được. Mạc thiếu gia không thể nào nói ra những lời này, Mạc thiếu gia sẽ không đối với cô như vậy. Anh ta hẳn không phải là Mạc thiếu gia, anh ta chỉ có bộ dạng giống như Mạc thiếu gia, hơn nữa hơi thở trên thân người đàn ông này không giống như Mạc thiếu gia một chút nòa, anh ta không phải Mạc thiếu gia, anh ta nhất định không phải Mạc thiếu gia.

Khóe miệng người đàn ông mang t