
n thi vẫn còn 1
năm, còn rất dài.”
Hóa ra anh ta lại có thể
biết rõ khi nào thi! Thật là hiểm ác!
“Hơn nữa……” Phong
Đằng nhẹ nhàng nói: “Tôi có cách khiến cho cô qua.”
Á, lẽ nào chủ tịch có
cửa? Hai mắt Sam Sam sáng lên. Tuy cô không thể gian lận, nhưng tâm lý YY một
chút cũng sướng.
“Chỉ cần một câu nói.”
Quả nhiên, quả nhiên!
Dáng vẻ chủ tịch đại nhân vô cùng chắc chắn! Sam Sam xúc động.
“Thi không đạt, trừ tiền
lương.”
Trước ca làm buổi chiều 5
phút, mặt Sam Sam xanh như tàu lá bị chủ tịch xua ra khỏi phòng, cầm mấy quyển
sách dày, hai mắt tối sầm xuống tầng.
Lần thứ nhất gõ trống làm
tinh thần hăng hái hơn, lần thứ hai lại yếu đi, lần thứ ba thì kiệt quệ.
Qua trận này, Sam Sam
hoàn toàn kiệt sức rồi.
Đồng thời cũng hiểu ra
một chân lý——
Đấu với trời, vui thích
không cùng.
Đấu với đất, vui thích
không cùng.
Đấu với boss, ngốc nghếch
không gì sánh được.
#############################
Tiểu Sam Sam đáng thương,
ta hình như thấy được cuộc sống bi thảm sau hôn nhân của ngươi nha, đời này khó
mà xoay chuyển, đây chính là cái giá phải trả để gả vào nhà giàu!
( sam sam: thực tế là
ngươi đố kị phải không?
Quy quy (Rùa) : … Cẩn
thận ta cho ngươi dùng đồ dưỡng da do boss mua, sau đó bị dị ứng nha…
Sam sam: … )
Quy: Đồng nghiệp A muốn
cái tên? Vậy gọi Đồng Thế Giai thì thế nào - -
Ngoài ra, “囧” đọc là jiong, thanh 3, giải thích
ư, từ này chỉ có thể cảm nhận bằng suy nghĩ của bản thân mà không thể dùng lời
diễn đạt, đại khái tương tự như “orz”, không giải thích theo ý nghĩa trong từ
điển.
Vì là một tác phẩm giải
trí nhẹ nhàng, vì thế có thể xuất hiện một số từ khá phổ biến, ha ha
YY: có nghĩa là ‘dâm’
= =, còn chỉ ý “muốn mà không thực hiện được”, nhưng trong trường hợp này
có thể hiểu là tự sướng.
Gần đây nhân viên Tiết
Sam Sam có thêm một sở thích—–chơi game online 2 tiếng đồng hồ trước khi đi
ngủ. Tài khoản mới lập, luyện là Huyết Ngưu, tên nhân vật là “ đánh xong boss
mới ngủ ngon”.
Mặc dù có lúc cũng bị
những kẻ vô vị hỏi là tại sao lại không là “ đánh xong kiss mới ngủ ngon”,
nhưng Sam Sam vẫn chơi rất happy, mỗi ngày sau khi đánh xong boss, đều có thể
ngủ một ngấc ngon lành quên hết những muộn phiền trong ngày.
Bởi vì ngủ rất ngon, hàng
ngày lại được ăn cơm ở văn phòng chủ tịch Sam Sam nhanh chóng béo lên mấy cân.
Vì vậy Sam Sam rất vui
mừng.
Chỗ thịt đó là do ăn cơm
của nhà chủ tịch mà ra, không mất tiền, hoàn toàn miễn phí, sao không khiến
người ta vui mừng được chứ? !
Dù gì Sam Sam cũng có cảm
giác mình được lợi.
Lại có một buổi tối, Sam
Sam sau khi đánh xong boss, đi vào phòng vệ sinh đánh răng chuẩn bị đi ngủ.
Đứng trước gương của phòng vệ sinh, Sam Sam véo véo 2 má mình..
Oh, chỗ thịt này trắng
ra, mềm mềm, sờ vào có cảm giác tốt hơn trước nhiều. Đoán rằng đó chính là công
sức mà sản phẩm dưỡng da của chủ thịch đại nhân đem lại.
Véo hết bên trái rồi lại
véo sang bên phải, Sam Sam đột nhiên dâng lên chút buồn rầu, nói lẩm bẩm một
mình: “Aii…, kể ra thì khuôn mặt mình cũng cũng khá mà, tại sao lại chưa từng
có người để ý đến nhỉ?”
Các đồng nghiệp cùng độ
tuổi với cô đều đã có người theo đuổi rồi, Phong Đằng có nhiều thanh niên tuấn
tú tài năng lại độc thân như thế, mà sao không có một ai thích cô? Lòng tự
trọng của Sam Sam cũng hơi bị tổn thương.
Nếu mà có người theo đuổi
cô………..Sam Sam đang bắt đầu mơ tưởng đến khả năng đó, trong đầu liền hiện ra nụ
cười u ám của chủ tịch đại nhân, Sam Sam nhất thời rùng mình, tất cả suy nghĩ
bị hù dọa bỏ chạy hết.
Sao lại nghĩ đến chủ tịch
đại nhân cơ chứ! Thật đáng sợ! Thôi đi ngủ!
Sam Sam liền trèo lên
giường, rúc đầu vào trong chăn.
Cuối cùng……..cũng không
ngủ ngon được, âm hồn của chủ tịch đại nhân lại chạy vào giấc mơ của cô.
Cảnh trong giấc mơ rất
đẹp.
Cảnh đồng cỏ xanh rộng
mênh mông , Sam Sam vui vẻ ngồi ăn cỏ trên đất, đúng, ăn cỏ, bởi vì bây giờ cô
(nó?) là một con thỏ trắng.
Cứ ăn cứ ăn, trước mặt
bỗng xuất hiện một đôi giầy đen, Thỏ Sam liền ngẩng đầu lên, Oh, hóa ra là chủ
tịch đại nhân. Chủ tịch đại nhân quần áo chỉnh tề, phong thái nho nhã, đang cúi
đầu nhìn cô cười.
Thỏ Sam Sam nhìn một cái
rồi lại cúi đầu xuống ăn tiếp, vừa ăn vừa nghĩ, Chủ tịch đại nhân thật là chẳng
dịu dàng tý nào.
Trong lòng Sam Sam đang
suy nghĩ hăng say, đột nhiên đôi tai dài của cô bị nhấc bổng lên.
“ Cỏ đẹp hơn ta sao?”
Tiếng nói tức giận của chủ tịch đại nhân : “Ta phí công nuôi ngươi rồi, phí
công thích ngươi.”
Thích ư? Cô nghe lầm
không đấy?
Sam Sam kinh hãi đến đờ
ra, ngọn cỏ đang ăn dở trong miệng rơi xuống đất.
Dường như chủ tịch đại
nhân biết trong lòng cô đang nghĩ gì, than lên một tiếng, hai tai hơi đỏ lên,
nhưng nét mặt lại rất ngạo mạn nói: “Ngươi không nghe nhầm đâu, ta đúng là, cái
đó, người không cần kích động như vậy.”
Sam sam tiếp tục đờ người
ra, một ngọng cỏ lại rớt ra khỏi miêng.
Chủ tịch đại nhân thấy cô
mãi không nói gì, thẹn quá hóa giận : “Sao không nói gì cả? Cũng không có biểu
hiện gì?”
Sam Sam lắc đầu, muốn nói
‘ta là con thỏ, làm s