
ớc mắt, nho nhã nghiêng người, nhẹ nhàng đấm đấm lưng cho cô giúp
cô thở dễ dàng hơn. Sam Sam bị mùi vị nam tính nồng đậm bao phủ, đột nhiên tim
đập nhanh từng hồi, vội vàng tránh sang bên cạnh.
Bầu không khí xung quanh
chủ tịch đại nhân thật là đáng sợ, ở gần một chút mà trái tim đã kháng nghị mãnh
liệt.
Phong Đằng rút tay về,
nhìn khuôn mặt hơi ửng hồng của cô, đột nhiên cười khẽ, dịu dàng nói: “Muốn ăn
gì từ từ nói, không cần vội vàng như vậy.”
Sam Sam lại càng ho ghê
hơn, khó khăn lắm mới có thể hít thở bình thường được, vội vàng biện minh cho
sự trong sạch của mình: “Chủ tịch, tôi tuyệt đối không dám mơ ước thức ăn trong
bát của ngài, tôi có đậu tương là đủ rồi!”
“Muốn cũng không sao.”
Phong chủ tịch đại nhân phóng khoáng nói.
“Gì?”
“Hôm nay thịt bò rất
ngon.” Phong Đằng vờ như không chú ý nói thêm một câu.
Hiểu rồi! Xem ra thịt bò
hôm nay không hợp khẩu vị anh ta. Sam Sam xoa xoa cái bụng nhỏ của mình, nghiến
răng : “ Nếu ngon như thế, chủ tịch ngài cũng cho tôi nếm thử mấy miếng nhé!”
Cầm chiếc thìa sạch lên,
Sam Sam không biết sợ là gì gắp từ hộp cơm của chủ tịch đại nhân sang bát của
mình.
Phong Đằng cười tủm tỉm
nói: “Không cần khách sáo, cô thích ăn thì cứ lấy hết đi.”
Chiếc thìa dừng ở giữa
không trung, Sam Sam ngẩng đầu nhìn chủ tịch suýt nữa rớt nước mắt.
“Chủ tịch.”
“Hả?”
“Nghẹn chết có được tính
là tai nạn lao động không?”
Cuối cùng lương tâm của
chủ tịch cũng được phát hiện, không nhét toàn bộ thịt bò cho cô, Sam Sam chỉ ăn
có mấy miếng. Nhưng không hiểu tại sao cứ có cảm giác kỳ lạ. Ăn cơm xong, Phong
Đằng đi vào phòng vệ sinh rửa tay, Sam Sam dưới sự thúc giục của cảm giác kỳ
lạ, nhanh chóng dọn dẹp, đang định chuồn nhanh, Phong Đằng đi ra nói: “Ngày mai
không cần phải đến nữa.”
Sam Sam ngạc nhiên, dừng
lại, vậy là được giải phóng rồi sao? Hoàn toàn không phải trải qua đấu tranh
gian khổ gì sao? Sam Sam bỏ lỡ mất việc kia rồi. Dù sao cũng phải để cô từ chối
quyết liệt một hồi rồi hãy nói chứ, không thì làm sao mà thể hiện được khí
phách của cô.
Nhưng mà, như thế cũng
tốt, sẽ không cần ngược đãi cái dạ dày tội nghiệp nữa. Nghĩ như thế Sam Sam
liền vui lên một chút, tiếc rằng chưa kịp cười thì đã bị Phong Đằng nói thêm:
“Nửa tháng sau tiếp tục đến.”
Biết ngay mà………chủ tịch
đại nhân ngài đừng có nói nửa câu rồi lại nói chuyển hướng được không.
Sam Sam buồn thiu, ợ lên
một cái, đi ra khỏi phòng làm việc của Phong Đằng.
Cảm giác kỳ lạ lúc ăn cơm
làm phiền Sam Sam cả một buổi chiều, làm việc gì cũng như người mất hồn, nhưng
mà chỗ nào không ổn thì lại không nói ra được. Lúc đi đến phòng trà nước pha
trà, Sam Sam đột nhiên mắt sáng lên, đờ người ra, lẩm bẩm một mình: “Mình nhớ
ra rồi, thức ăn còn thừa……nước bọt……..”
Á á á, Cô làm công việc
chọn thức ăn quen tay quá rồi, vậy mà hoàn toàn không nhớ rằng chỗ thịt bò đó
chủ tịch rất thích ăn, trên đó không để lại nước bọt chứ?
“Nước bọt gì?”
“……của chủ tịch đại nhân
…a” Sam Sam quay đầu lại, nhìn thấy đồng nghiệp sắc mặt hưng phấn đứng sau lưng
cô.
Sam Sam ngậm miệng cảnh
giác, hà hà cười một cái rồi chạy mất. Làm công việc chọn thức ăn đã đủ mất mặt
rồi, cô mới không muốn mọi người biết cô suy đồi tới mức ăn thức ăn thừa.
Sau đó những đồng nghiệp
bình thường thông minh lanh lợi biết tiến biết lùi đã bị “Bí sử của chủ tịch”
làm cho choáng váng đầu óc. .”Sam sam, nhìn bộ dáng của cô, không lẽ nào ngày
hôm nay là lần đầu tiên… Nước bọt?’’
“Đúng……” trước đây tuyệt
đối chưa ăn thức ăn thừa bao giờ.
“A, không đúng, không
phải không phải, chưa ăn bao giờ.”
Sam Sam hoang mang cầm
cốc chạy ra khỏi phòng trà nước.
Giấu đầu hở đuôi rõ ràng
như vậy làm sao mà có thể giấu được những đồng nghiệp thông minh lanh lợi chứ,
đồng nghiệp A vẫn đứng đó khuôn mặt khó tin, xúc động: chủ tịch thật là trong
sáng, hôm nay mới đến bước Kiss thôi sao.
Sau đó đồng nghiệp cầm
một cốc nước không đi ra khỏi phòng trà với khuôn mặt như mộng du.
Ác mộng về việc ăn thức
ăn thừa quấy nhiễu Sam Sam cả một ngày liền, ngay hôm sau, từ chỗ A May, Sam
Sam biết được chủ tịch cùng với Linda và trợ lý đặc biệt Phương đi sang công ty
trực thuộc ở Châu Âu, mới hoàn toàn phấn chấn trở lại.
Đại ma vương đi nước
ngoài rồi, ha ha ha ha!
Thế là Sam Sam sống rất
vui vẻ, không ngờ đến mấy hôm sau lại có việc tốt hơn nữa xảy ra. Tổng thanh
tra tài vụ, chính là cấp trên của trưởng phòng, cấp trên của cấp trên Sam Sam,
chính là một trong số những manager mà Sam Sam gặp ở phòng làm việc của Phong
Đằng hôm đó, khi phòng tài vụ xếp hàng họp mặt buổi sáng đã công bố, Tiết Sam
Sam thái độ làm việc rất xuất sắc, kết thúc thời gian thử việc trước thời hạn,
chính thức nhận vào làm. Bên nhân sự cũng tương đối phối hợp, dưới sự chủ động
của manager nhân sự với lại ngại từ chối, nhanh chóng làm hết mọi thủ tục.
Sam Sam cái này thật là
vui, nhân viên chính thức rồi! Sau này sẽ có thể từ chối tất cả các yêu cầu
không hợp lý của chủ tịch đại nhân, hơn nữa anh ta cũng không thể vô duyên vô
cớ mà đuổi việc cô được!
Có vi